Ngày thứ hai, lúc Sầm Niệm tỉnh dậy ký ức về ngày hôm qua hiện ra từng đợt, cô nhìn lên trần nhà rồi bắt đầu suy nghĩ về bản thân.
Hình như cô quá dễ dãi nên mới bị Úc Tiện dắt đi, cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu.
Úc Tiện nhìn thấy Sầm Niệm tỉnh dậy liền bỏ điện thoại xuống cười nhìn cô: “Chị tỉnh rồi.”
Sầm Niệm nheo mắt và hỏi: “Mấy giờ rồi?”
“Chín giờ.” Úc Tiện trả lời, “Chị có đói không, em gọi bữa sáng giúp chị.”
Sầm Niệm chống giường đứng dậy, bây giờ mới nhớ ra mình đang mặc đồ của Úc Tiện.
Áo ngắn tay cực kỳ vừa người của Úc Tiện nhưng mặc trên người của Sầm Niệm lại có vẻ rộng, cũng càng tôn lên dáng người nhỏ nhắn xinh xắn của cô.
Sầm Niệm ngớ ra, vội vàng kéo chăn lên để che, hai má cô hơi đỏ nhìn Úc Tiện chằm chằm: “Đều tại em, ngay cả quần áo chị cũng không mang theo.”
“Không sao, em đi lấy giúp chị.” Úc Tiện cười khẽ rồi chủ động đi lấy.
Cách mặc hiện giờ của Sầm Niệm thực sự không phù hợp để ra ngoài, chỉ có thể trông chờ vào Úc Tiện: “Thẻ phòng đặt trên bàn cà phê.”
Cô tưởng là Úc Tiện sẽ lấy một bộ quần áo đến, kết quả người này lại trực tiếp xách hết hành lý của cô đến, tâm tư rõ như ban ngày.
Cậu còn dùng giọng điệu ngây thơ vô tội nói: “Em cũng không biết chị muốn mặc cái nào, nên trực tiếp xách hết hành lý đến đây để chị chọn.”
Sầm Niệm cũng lười vạch trần chút tâm tư này của cậu, liền đứng lên lấy đồ từ vali ra thay và giặt sạch.
Đợi cô tắm rửa xong, Úc Tiện đã gọi xong bữa sáng, khôn khéo ngồi đó đợi: “Chị ơi, ăn cơm đi.”
Sầm Niệm nhìn thấy màn này bỗng chốc liền nhớ đến dáng vẻ dụ dỗ cô hết lần này đến lần khác. Có lúc cô cũng không biết lúc Úc Tiện ngoan ngoãn nhiều hơn hay là lúc hoá sói nhiều hơn.
Cô đang ăn cơm, cũng nhớ tới chuyện gặp mặt Úc Tranh: “Bên anh trai em chị có nên mua chút quà đem tới không?”
Úc Tiện lập tức lắc đầu: “Không cần không cần, chỉ cần chị đến là được rồi.”
Thấy Sầm Niệm vẫn còn đang do dự, Úc Tiện lại nói thêm: “Bản thân chị đã là món quà lớn nhất rồi, em dẫn chị về gặp mặt anh trai và chị dâu em nhất định sẽ rất vui
Sầm Niệm cong môi, cố ý nói: “Sao mà nghe giống như là em đang lừa gạt chị vậy?”
Ai ngờ Úc Tiện mím môi, liền thuận theo lời cô nói: “Nếu như có thể thật sự lừa gạt chị về nhà thì tốt rồi.”
Sầm Niệm mỉm cười bất lực.
***
Hoạt động lần này có rất nhiều fans đến xem, phần lớn các fans đều đến vì Úc Tiện, xen lẫn trong đó cũng có một số ít bảng led của Bùi Hàng Dịch.
Chỉ là lúc mọi người nhìn thấy cái bảng led này đều cùng khinh bỉ, dù thông tin có tẩy trắng đến đâu rốt cuộc cũng không thể che giấu được chuyện đã làm.
Úc Tiện mặc một bộ vest màu đen bước lên thảm đỏ, tuy nói đây là lần đầu tiên xuất hiện sau vụ tai nạn nhưng trạng thái lại vô cùng tốt, gần như trở thành sự tồn tại bắt mắt nhất ở thảm đỏ.
Người dẫn chương trình nhìn thấy sự cuồng nhiệt của các fans ở dưới, lúc giữ Úc Tiện lại phỏng vấn cũng cười hỏi: “Cậu có cảm nghĩ gì khi nghe được tiếng reo hò của các fans?”
“Rất vui.” Úc Tiện vẫy tay trước ống kính, “Biết là mọi người đều rất lo lắng cho tôi, cho nên muốn thể hiện một chút cho mọi người thấy rằng cơ thể của tôi thực sự không sao.”
“Vậy thì tôi không tin.” Người dẫn chương trình lập tức nắm bắt cơ hội, “Trừ phi cậu hít đất tại hiện trường cho mọi người xem.”
Các fans ở dưới lập tức reo ồ lên.
“Mọi người muốn thấy Úc Tiện hít đất bao nhiêu cái?” Người dẫn chương trình đưa micro về phía các fans ở bên dưới và hỏi.
“10 cái!”
“…”
“100 cái!”
“Hahaha——”
Úc Tiện còn tưởng mình nghe nhầm cái gì, vội vàng nhìn về phía hô một trăm lần.
“Nói một trăm là quá đáng lắm đó.” Người dẫn chương trình cũng cười, “Vì sức khỏe của Úc Tiện nên chúng ta chỉ làm năm cái là được rồi.”
Rất nhanh Úc Tiện đã hít xong năm cái hít đất, nhưng người dẫn chương trình cũng không vì vậy mà bỏ qua cho cậu: “Nghe nói Sầm Niệm trở thành người đại diện tạm thời của cậu, bạn gái làm người đại diện có gì khác nhau không?”
Nghe đến Sầm Niệm, trong mắt của Úc Tiện lộ ra ý cười: “Sẽ cảm thấy tất cả lời lảm nhảm đều biến thành những lời dễ nghe và cũng không thấy phiền một chút nào.”
Đoạn phỏng vấn này rất nhanh đã được lan truyền trên mạng, các fans nhao nhao tag Từ Dục để cho anh đến xem.
——@Từ Dục Anh Từ, anh thấy sao?
——Nói không chừng hai chữ tạm thời cũng sắp vứt rồi, @Từ Dục anh nói đúng không
——Một người đại diện thật thảm thương,@Từ Dục Có phải cậu thất nghiệp rồi không??
Từ Dục còn đang nghỉ ngơi điều dưỡng nhìn thấy cái video này cũng xém tí nữa hộc máu, đây không phải là làm sáng tỏ nội tâm của anh sao?
Còn chưa kịp đi tìm Úc Tiện chất vấn, Từ Dục liền nhận được chuyển khoản của Úc Tiện, nhìn thấy những con số, anh cảm thấy anh lại có thể đi làm tiếp.
***
Khi Sầm Niệm gặp Bùi Hàng Dịch ở hành lang, đáy lòng không nhịn được cảm thán, nếu một người có hành vi không đúng đắn thì sẽ luôn cắn ngược lại mình.
Bùi Hàng Dịch của trước đây tinh thần hăm hở lại có tác phẩm thêm vào, độ phổ biến cũng thuộc dạng từ trung bình đến cao. Nhưng hôm nay, có rất ít fans đến cổ vũ trên thảm đỏ, thậm chí từ màn ảnh rộng đến chỉ có thể nhận được một số bộ phim web drama chi phí thấp.
Chênh lệch như vậy, đoán chừng một người bình thường cũng không chịu được.
Lúc Bùi Hàng Dịch thấy Sầm Niệm, đôi mắt ảm đạm bỗng sáng lên: “Chúng ta nói chuyện đi.”
“Nói chuyện gì? “ Sầm Niệm đứng đó khoanh tay lại, chế giễu nói: “Nói chuyện tại sao hồi đó anh lan truyền tôi sử dụng quy tắc ngầm sao?”
Trái tim của Bùi Hàng Dịch như rơi xuống đáy vực trong tích tắc, hắn ngạc nhiên nhìn Sầm Niệm: “Làm sao em biết được?”
Nhưng vừa nói xong, lúc này mới đột nhiên nhận ra đã thừa nhận chuyện này là do bản thân làm.
“Ngược lại tôi rất muốn biết lý do.” Sầm Niệm hơi cười, “Lúc đó tôi cố gắng hết sức để bác bỏ tất cả các ý kiến để anh làm nhân vật chính, kết quả anh lại đối xử với tôi như vậy.”
Lúc này Bùi Hàng Dịch đã bình tĩnh lại, chỉ thấy trong mắt Sầm Niệm mang theo oán trách: “Anh tưởng rằng anh sẽ là lựa chọn tốt nhất của em, em là của anh.”
Sầm Niệm càng mê muội: “Là như vậy sao? Anh sẽ bịa ra tin đồn của tôi à?”
“Như vậy thì em sẽ mới thấy anh là người phù hợp với em, cũng chỉ có anh mới tiếp nhận em vô điều kiện.” Bùi Hàng Dịch gần như si mê nhìn chằm chằm Sầm Niệm, “Nhưng đã phản bội tôi.”
Lúc đầu Sầm Niệm còn tò mò lý do Bùi Hàng Dịch làm như vậy, bây giờ nghe được rồi chỉ cảm thấy người này điên rồi.
Cô không thèm phản ứng lại, liền quay người rời đi.
Lúc này Bùi Hàng Dịch nắm được cổ tay của cô liền hỏi: “Tại sao lại chọn Úc Tiện? Lẽ nào anh không bằng cậu ta sao?”
Sầm Niệm hất tay hắn ra, gương mặt lạnh lùng trả lời: “Đừng cố lấy bản thân mình đem so sánh với Úc Tiện, căn bản anh là không xứng.”
“Tại sao?” Bùi Hàng Dịch hỏi bằng gương mặt khó coi.
Sầm Niệm còn chưa trả lời, giọng nói lạnh lùng của Úc Tiện từ xa truyền đến: “Bởi vì anh trông xấu hơn tôi, còn lớn tuổi hơn tôi, thực lực cũng không giỏi bằng tôi, còn không nhiều tiền bằng tôi.”
Úc Tiện đi đến, trực tiếp kéo Sầm Niệm ra đằng sau, một bộ khí thế tôi mới là bạn trai.
Sầm Niệm nghe Úc Tiện nói vậy cũng không nhịn được cười thành tiếng.
Bùi Hàng Dịch vốn không cao bằng Úc Tiện, hai người cùng đứng với nhau bỗng chốc khí thế liền giảm đi. Chưa kể những lời vừa nãy càng đánh thẳng vào điểm chí mạng của hắn, làm cho khuôn mặt của hắn trở nên tái mét.
“Sau này anh nhớ tránh xa chị gái ra, nếu không tôi sẽ đánh anh.” Úc Tiện nói lời tàn nhẫn xong liền kéo Sầm Niệm rời đi.
Sau khi về đến phòng giải lao, Úc Tiện vẫn còn đang tức giận.
Sầm Niệm bóp hai má phồng lên của cậu, chỉ cảm thấy cậu quá đáng yêu.
“Làm sao em lại đáng yêu đến vậy chứ.” Sầm Niệm cong mắt cười nói.
Úc Tiện tức giận nói: “Chị còn cười? Cái tên Bùi Hàng Dịch vậy mà còn dám ngấp nghé chị, hắn không phải là người tốt!”
Sầm Niệm hôn nhẹ một cái lên mặt cậu: “Người đó có vấn đề, lời nói của hắn em không cần phải quan tâm.”
Sự tức giận của Úc Tiện bỗng chốc giảm phân nửa, cậu híp mắt hài lòng: “Em biết chị chỉ thích em thôi.”
Sầm Niệm buông cậu ra, sau đó cầm lấy điện thoại gọi điện: “Đạo diễn Lý, dạo gần đây sao rồi? Nghe nói ông đang muốn quay một bộ phim mới sao, có muốn tôi đề cử cho ông một diễn viên tốt không?”
Sau khi cúp điện thoại, Úc Tiện liền hỏi: “Là tác phẩm mà Bùi Hàng Dịch muốn nhận sao?”
“Nếu hắn đã chơi xấu, chị cũng không lương thiện như vậy mà bỏ qua cho hắn.” Sầm Niệm nhếch môi, “Đề cử một diễn viên phù hợp hơn hắn lại còn không có vết nhơ, chẳng lẽ không phải là có lợi cho cả hai bên sao.”
***
Hôm sau, Úc Tiện còn có lịch trình chụp ảnh tạp chí.
Bởi vì phải dậy sớm đi đến studio, cho nên Sầm Niệm đã đặt đồng hồ báo thức, đợi đồng hồ báo thức vang lên sẽ gọi Úc Tiện dậy
Úc Tiện mơ mơ màng màng tỉnh dậy, lúc này mới phát hiện Sầm Niệm còn dậy sớm hơn cả cậu.
“Vốn muốn để chị ngủ thêm chút nữa.” Cậu định kéo lại chút tự tôn.
Sầm Niệm cười mỉm nhưng cũng không vạch trần.
Đây là lịch trình đầu tiên cô đi cùng như vậy, nhìn thấy dáng vẻ chuyên nghiệp của Úc Tiện giữa các ánh đèn. Cô mới chợt nhận ra là Úc Tiện xuất sắc đến cỡ nào, thậm chí còn xuất sắc hơn trong tưởng tượng của cô.
Sầm Niệm vẫn còn đang ngẩn ngơ thì Úc Tiện đã đi đến: “Chị ơi.”
“Sao vậy?” Sầm Niệm hỏi.
“Chúng ta vẫn chưa chụp chung với nhau, lúc nãy nhiếp ảnh gia đã đồng ý sẽ chụp cho chúng ta một tấm hình.” Úc Tiện tha thiết mong chờ nhìn cô, “Chị ơi, chị có chụp không.”
Vốn Sầm Niệm muốn từ chối, nhưng thấy ánh mắt đáng thương của cậu thì lời từ chối cũng không nói ra được, đành gật đầu đồng ý: “Ừm.”
Hôm nay cô trang điểm nhẹ nhàng, nhưng dù cho đứng cạnh Úc Tiện loá mắt vẫn không hề kém cạnh.
Hai người sóng vai đứng cạnh nhau giống như là cặp đôi tình nhân đẹp nhất, các nhân viên trong studio không khỏi ngạc nhiên.
Nhiếp ảnh gia này xưa nay nổi tiếng chụp những chi tiết nhỏ, khi ánh mắt Úc Tiện nhìn vào gò má của Sầm Niệm, anh ta liền nhanh chóng nhấn nút chụp.
Tiếp theo, anh ta để hai người làm vài động tác tự nhiên rồi sau đó chụp.
Lúc đầu Sầm Niệm có hơi không thích ứng kịp, nhưng may mà Úc Tiện bên cạnh lại rất chuyên nghiệp, sau khi hướng dẫn đơn giản đã chụp xong bức ảnh.
Đợi lúc hai người đến xem trên máy tính, ánh mắt dịu dàng lưu luyến của Úc Tiện cứ lẳng lặng như vậy nhìn người Sầm Niệm giống như trong chỉ có một mình cô.
“Woa, chụp đẹp quá.” Úc Tiện ngạc nhiên, “Em muốn lấy tấm này hình làm hình nền điện thoại, chị cũng để chung với em nha.”
Sầm Niệm kìm nén sự ngạc nhiên và cười nói: “Được.”
“Nếu như hai người cùng chụp ảnh tạp chí chắc chắn cũng sẽ rất đẹp.” Trước buổi phỏng vấn tổng biên tập tạp chí cũng không nhịn được nói: “Thực ra tạp chí của chúng tôi luôn rất muốn mời biên kịch Sầm phỏng vấn, thế nhưng biên kịch Sầm thật sự rất khó mời. ”
Sầm Niệm cười lắc đầu: “Để tôi xem xét.”
Kết thúc lịch trình, Úc Tiện lên xe, cậu không ngừng nhìn điện thoại gần như là thích không muốn rời tay.
“Chị không thích đứng trước ống kính sao?” Lúc chụp hình cậu có thể cảm nhận nhận Sầm Niệm cứng đờ nhưng cũng không hỏi.
Sầm Niệm hơi cười nói: “Cũng được, chỉ là đông người quá cho nên có hơi không tự nhiên.”
Mắt của Úc Tiện sáng lên và mỉm cười hỏi: “Chị đã từng muốn lên chương trình cùng em chưa?”
“Chương trình gì?” Sầm Niệm tò mò hỏi.
Úc Tiện suy nghĩ rồi nói: “Chương trình ghi hình cuộc sống thực tế của các cặp đôi.”
Sầm Niệm:“…”