Chương 1190
Người, có được mục tiêu, tâm tình sẽ đặc biệt tươi sáng, Nhan Nhã Tịnh bận nghĩ tới tương lai phát triển tươi sáng rực rỡ của Nhân Gian, ngay cả tin đồn của cô và Thẩm Quyện vẫn luôn bị mọi người truyền ra, tâm tình tốt của cô cũng không bị ảnh hưởng.
Sau khi Nhan Nhã Tịnh tan làm, vốn dĩ muốn cùng Lưu Thiên Hàn ngọt ngọt ngào ngào, ai ngờ lại nhận được điện thoại của Thịnh Vân Hiên, muốn hẹn cô cùng ăn cơm.
Mẹ chồng hẹn cô cùng đi ăn tối, cô đương nhiên không thể không nhận lời.
Thịnh Vân Hiện hẹn cô đi một nhà hàng kiểu Nhật rất có phong cách, khi cô qua đó, không nhìn thấy Thịnh Vân Hiên, mà ngược lại lại nhìn thấy Thẩm Quyện.
“Nhan Nhã Tịnh, em đến rồi.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe
Thẩm Quyện mi mắt ngậm cười, trong lúc giơ tay nhấc chân đều tự nhiên bộc lộ vẻ quý khí ôn hoà, khiến người ta thoải mái như được tắm gió xuân.
Nhan Nhã Tịnh không ngốc, tự nhiên hiểu ra cô gặp được Thẩm Quyện ở đây không phải là ngẫu nhiên, mẹ chồng cô thật đúng là không tiếc sức lực mà giúp cô tìm kiếm đối tượng mà!
Ý niệm này vừa mới nhoáng qua trong đầu Nhan Nhã Tịnh, cô liền nhận được tin nhắn mà Thịnh Vân Hiên gửi tới.
“Nhã Tịnh, còn nhìn thấy Thẩm Quyện rồi đúng không? Nhã Tịnh, xin lỗi nha, mẹ nói dối với con, tối nay mẹ hẹn con, không phải vì muốn ăn tối với con, mà là tạo cơ hội giúp con và Thẩm Quyện. Nhã Tịnh, mẹ biết con vẫn chưa có cách gì thoát khỏi nỗi đau mất đi Thiên Hàn, nhưng mẹ hy vọng con có thể kết thêm vài người bạn.”
“Nhã Tịnh, Thậm Quyện thật sự là một đứa bé tốt, hôm qua mẹ nói chuyện với nó, nó nói có ấn tượng rất tốt với con, Nhã Tịnh, mẹ hy vọng con có thể hạnh phúc.”
Nhan Nhã Tịnh lặng lẽ cất điện thoại vào lại trong túi xách, đối với bà mẹ chồng nhiệt tình này của mình, cô thật không biết nên nói gì mới phải.
Trách móc ư?
Người ta thuần tuý là một tấm lòng tốt.
Vui vẻ đón nhận ư?
Chỉ sợ để Anh Lưu biết được, anh phải đánh gãy chân cô mất!
“Cậu Thẩm, tôi cho rằng người đến tối nay là mẹ tôi.” Nhan Nhã Tịnh tương đối uyển chuyển nói với Thẩm Quyện.
Thẩm Quyện đương nhiên có thể nghe ra vẻ cố tình xa cách trong lời nói của Nhan Nhã Tịnh, anh ta cũng không tức giận, khoé môi anh ta vẫn treo nụ cười ôn hoà như cũ, ánh mắt long lanh, người đàn ông ngọc thụ lâm phong, thật sự còn đẹp hơn cả mỹ ngọc ôn nhuận nhất.
“Nhan Nhã Tịnh, xin lỗi,là tôi nhờ bác gái Lưu giúp tôi gạt em.”
Thẩm Quyện ga-lăng kéo cánh cửa trước mặt giúp Nhan Nhã Tịnh, “Tôi chỉ là lo lắng, nếu tôi hẹn em, em sẽ từ chối, cho nên tôi chỉ có thể làm phiền bác gái Lưu.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!