Chương 1192
Cô đặt đũa xuống, khá thản nhiên mà nói với Thẩm Quyện, “Cậu Thẩm, anh yên tâm, tôi sẽ coi anh là bạn bè bình thường.”
Vẻ mặt Thẩm Quyện cứng ngắc, nhưng chỉ trong thoáng chốc, gương mặt tuấn tú ôn hoà đó của anh ta lại treo lên nụ cười khiến người ta như được tắm gió xuân.
Đáy lòng anh ta khe khẽ thở dài, sao anh ta cứ cảm thấy, đã tự đào một cái hố để chính mình nhảy vào nhỉ!
Bạn bè bình thường a!
Cái từ này, anh ta hoàn toàn không thích dùng lắm trên người anh ta và Nhan Nhã Tịnh, nhưng mà, nghĩ tới chỉ có mượn thân phận bạn bè bình thường, anh ta mới có cơ hội đến gần Nhan Nhã Tịnh, trong lòng anh ta liền thản nhiên hơn không ít.
“Nhan Nhã Tịnh, ông nói có cơ hội thì để anh mời em đến nhà ăn bữa cơm, em châm cứu giúp ông, khiến chân của ông tốt lên không ít, ông muốn giáp mặt cảm ơn em.”
“Không cần khách sáo như vậy, tôi là bác sĩ, khám bệnh cho mọi người là chức trách công việc của tôi.” Nhan Nhã Tịnh không muốn kể công, nhàn nhạt nói.
Ông Thẩm và Tần Kỳ quan hệ không tồi, tuy bây giờ cô chuyên về mảng bên ung bướu, nhưng những mảng khác cũng không tệ, ông Thẩm là bệnh nhân mà Tần Kỳ giới thiệu cho cô, Nhan Nhã Tịnh đương nhiên sẽ đối đãi cẩn thận.
Lưu Thiên Hàn thật ra từ trước đến giờ đều không thích đồ ăn Nhật, nhưng hôm nay Cao Bắc Vinh cứ quấn lấy anh nhất định đòi đến nhà hàng này ăn Sashimi, còn nói gì mà Nhan Nhã Tịnh rất thích ăn, anh nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là đến rồi.
Anh muốn đóng gói mua về, cùng ăn với Nhan Nhã Tịnh.
Ai mà thèm ăn tối với cái tên độc thân lâu năm Cao Bắc Vinh chứ!
Nhà hàng Nhật này, mỗi một bàn đều dùng vách trúc ngăn cách ra, nhưng vì từng gian nhỏ đều không có cửa, nên khi từ bên cạnh các gian đi qua, đều có thể nhìn rõ tình huống bên trong.
“Anh hai Lưu, em thật sự không lừa anh đâu! Sashimi của nhà hàng này đặc biệt ngon, em …”
Lời của Cao Bắc Vinh còn chưa nói dứt, liền chú ý tới Lưu Thiên Hàn đã dừng bước chân.
Anh ta kéo cánh tay Lưu Thiên Hàn một cái, “Anh hai Lưu, sao anh lại dừng lại? Đằng trước mới là phòng bao mà chúng ta đã đặt! Em nói cho anh nhé, nhà hàng này đang hot lắm, em tốn bao nhiêu công sức mới đặt được bàn đấy! Tối nay, chúng ta …”
Cao Bắc Vinh thấy Lưu Thiên Hàn vẫn không nhúc nhích như cũ, anh ta ra sức kéo cũng kéo không được, anh ta cũng ý thức được chuyện này không bình thường, anh ta không nhịn được theo tầm mắt Lưu Thiên Hàn mà nhìn tới.
Vừa nhìn một cái này, Cao Bắc Vinh kinh hãi thiếu chút nhảy dựng lên.
Chị dâu?!
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!