Chương 1279
Lòng anh đang rất hỗn loạn, chỉ có làm việc không ngừng nghỉ mới có thể xoa dịu trái tim hỗn loạn kia của anh.
Cửa phòng làm việc không khóa, theo thói quen anh mở cửa rồi bật đèn, nhưng đèn còn chưa bật đã có một làn gió thơm thổi về phía anh.
Lưu Thiên Hàn luôn phản ứng rất nhanh, động tác của anh còn nhanh hơn cả người định nhào về phía anh. Đến khi anh bật đèn lên, tay anh đã không hề khách sáo bóp lấy cổ người kia.
Tô Ảnh không ngờ Lưu Thiên Hàn vừa gặp đã cho cô ta một bất ngờ lớn như thế. Cô ta đau không thở nổi, vội vàng cầu xin anh: “Cậu hai Lưu, đau quá! Anh nhẹ tay thôi!”
Lưu Thiên Hàn xác định mình không quen biết người phụ nữ trước mặt, chán ghét cau mày: “Cút!”
Khó khăn lắm Tô Ảnh mới vào được văn phòng của Lưu Thiên Hàn, đương nhiên cô ta sẽ không dễ dàng rời đi.
Mọi người trên thế giới này đều khác nhau. Một số người bằng lòng với cuộc sống hiện tại, sống bình thường đến già. Một số người có lý tưởng cao cả, cố gắng phấn đấu cả đời để thực hiện lý tưởng của mình.
Nhưng trên thế giới này cũng có rất nhiều người ôm mộng ngồi mát ăn bát vàng, muốn đi đường tắt.
Hiển nhiên Tô Ảnh là loại người sau.
Cô ta là một diễn viên tuyến mười tám bình thường không thể bình thường hơn trong giới giải trí. Cô ta không muốn cố gắng đóng phim, không muốn trau dồi khả năng diễn xuất của mình, ngược lại cả ngày chỉ nghĩ làm thế nào để được một đêm thành danh rồi được gả vào nhà giàu.
Trời xui đất khiến, cô ta tình cờ biết được cậu hai Lưu và Cung Tư Mỹ đã chia tay, trong lòng cô ta lập tức bừng lên một ngọn lửa hừng hực bất diệt.
Cô ta muốn tiếp cận cậu hai Lưu.
Nếu cô ta có thể may mắn quyến rũ được cậu hai Lưu thì sẽ bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng. Dù không thể thật sự trở thành người phụ nữ của cậu hai Lưu, nhưng nếu có scandal với anh thì độ nổi tiếng của cô ta sẽ tăng lên, giá trị bản thân cũng sẽ cao lên theo.
Phòng làm việc tổng giám đốc của Lưu Thiên Hàn không dễ vào, Tô Ảnh đã mua chuộc nhân viên lễ tân trực ca đêm, hơn nữa hiện tại đang là buổi tối, trùng hợp phòng làm việc tổng giám đốc không khóa nên cô ta mới thành công đi vào phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn.
Gần như trong nháy mắt, Tô Ảnh điều chỉnh lại trạng thái của mình, cô ta cười quyến rũ nhìn Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, em là Tô Ảnh, em đã ngưỡng mộ anh từ rất lâu.”
Nói xong, Tô Ảnh định nắm lấy tay Lưu Thiên Hàn.
Lưu Thiên Hàn càng nhíu mày chặt hơn, bây giờ những người phụ nữ khác chủ động quyến rũ anh, anh thực sự không cảm thấy hứng thú chút nào.
Không hiểu sao còn cảm thấy ghê tởm.
Cuối cùng Lưu Thiên Hàn không thể chịu được Tô Ảnh tới gần nữa, anh dồn sức đẩy Tô Ảnh ra ngoài không chút thương hoa tiếc ngọc.