CHƯƠNG 1318
Lê Mặc không định giấu Nhan Nhã Tịnh, trực tiếp đem việc đánh nhau với Phí Nam Châu tối nay kể cho cô.
Nghe xong lời của Lê Mặc, toàn thân Nhan Nhã Tịnh lập tức run lên, “Lê Mặc, anh nói Liễu Đào đỡ cho anh? Phí Nam Châu đánh cô ấy vào đâu?”
“Bụng!”
Nghĩ đến Phi Nam Châu ra tay tàn nhẫn với Liễu Đào, Lê Mặc sắc mặt tối sầm lại:, “Nhã Tịnh, Phí Nam Châu thật sự không phải là người! Sao nữ thần của tôi mắt nhìn kém như vậy, gả cho một tên khốn nạn!”
“Lúc đó tôi rất muốn liều một trận với Phí Nam Châu, nhưng sợ nữ thần của tôi khó xử nên tôi về trước. Nhã Tịnh, nghĩ đến dáng vẻ đau đớn của nữ thần, tôi hận không thể giết chết Phí Nam Châu. ”
“Lê Mặc, Phí Nam Châu đánh vào bụng Liễu Đào thật sao?” Nhan Nhã Tịnh run giọng hỏi lại.
Lê Mặc không ngốc, cũng nghe thấy giọng nói khác thường của Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, cô hình như rất căng thẳng. Nữ thần của tôi rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Lê Mặc, hiện tại tôi không có thời gian giải thích với anh, tôi phải đi gặp Liễu Đào ngay bây giờ!”
Sau khi cúp điện thoại, Nhan Nhã Tịnh nhanh chóng bấm số của Liễu Đào, nhưng gọi liên tiếp mấy lần, vẫn là giọng nữ lạnh lùng và máy móc lặp đi lặp lại.
“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.”
Đến cuộc gọi thứ tư vẫn không có người trả lời, Nhan Nhã Tịnh không dám đợi thêm nữa, cầm lấy chìa khóa xe, vội vàng ra khỏi phòng.
Nhan Nhã Tịnh tới biệt thự của Liễu Đào và Phí Nam Châu, Lê Mặc vừa hay cũng có mặt ở đó.
Anh ta nghe giọng điệu của Nhan Nhã Tịnh, biết rằng Liễu Đào đã xảy ra chuyện, không được chính mắt nhìn thấy cô ấy có ổn không, anh ta không an tâm.
“Nhã Tịnh, sao cô lại căng thẳng khi nghe tin nữ thần của tôi bị Phí Nam Châu đánh vào bụng? Nữ thần của tôi rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”
Cửa biệt thự của Liễu Đào không khóa, Nhan Nhã Tịnh vừa đẩy cửa xông vào, vừa nói với Lê Mặc: “Liễu Đào bị ung thư tử cung, giai đoạn cuối.”
Vẻ mặt của Lê Mặc thoáng chốc biến sắc, miệng vẫn há hốc không ngậm lại được.
Đôi tay vốn đã trắng hơn nhiều so với người đàn ông bình thường khẽ run lên, trên mu bàn tay nổi rõ những đường gân xanh, anh ta ước gì mình đã nghe nhầm. Anh ta thích nữ thần như thế, sao cô ấy có thể mắc căn bệnh chết tiệt đó chứ!
Một lúc lâu sau, Lê Mặc mới run rẩy cất được giọng: “Nhã Tịnh, nữ thần của tôi còn có thể phẫu thuật, đúng không? Liệu cô ấy có còn cơ hội sống không?”
“Bây giờ phẫu thuật với cô ấy mà nói là vô ích.”
Phòng khách trống không, cửa phòng ngủ của Liễu Đào lại mở, hiển nhiên khi nãy Phí Nam Châu đang rất vội, anh ta còn không có thời gian giúp Liễu Đào đóng cửa lại.
“Phẫu thuật là vô ích…”
Môi Lê Mặc không ngừng run rẩy, nói phẫu thuật vô ích là sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!