CHƯƠNG 1458
Anh Lưu, anh đừng mong em sẽ buông tay anh ra!
Sau khi Nhan Nhã Tịnh rời đi, Tô Thu Quỳnh liền đến bên ngoài phòng cấp cứu đợi.
Cho dù là cô có muốn vạch rõ danh giới với Chiến Mục Hàng ra sao thì lần này anh cũng là vì cứu cô mà bị thương, trước khi anh thoát khỏi nguy hiểm thì cô phải chờ ở đây.
Tần Khánh Đan và Chiến Trung Sơn cũng đến chạy đến bệnh viện, tâm tình Tô Thu Quỳnh rất phức tạp, thật sự không biết nên nói gì mới tốt.
Cô rất hận Chiến Mục Hàng, nhưng sau lần trước Chiến Mục Hàng vì cứu cô mà đứt mất một ngón tay thì cô đã không muốn hận anh nữa rồi.
Đời người ngắn như vậy, vì một số người không quan trọng mà lãng phí nhiều tình cảm yêu hạn của mình như vậy thật sự không có ý nghĩ gì.
Bời vì cô cho rằng sau chuyện lần trước thì giữa cô và Chiến Mục Hàng đã hòa nhau, lần này, anh vi cứu cô mà bị thương nặng, cô cảm thấy cô nợ Chiến Mục Hàng, cũng có lỗi với Tần Khánh Đan.
Tô Thu Quỳnh cảm thấy cô nên xin lỗi Tần Khánh Đan một câu.
Nhưng không đợi cô mở miệng, Tần Khánh Đan đã đi đến trước mặt cô, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
“Thu Quỳnh, chuyện lần này con không cần có áp lực tâm lý, đừng nói Tiểu Hàng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, so với những chuyện không tốt mà nó đã làm với con thì nó có bị thiêu chết cũng là đáng đời! “
“Mẹ… cô à, con xin lỗi, đều là do con không tốt, nếu như không phải vì cứu con thì Chiến Mục Hàng cũng sẽ không bị thương thành ra như vậy. “
Gọi Tần Khánh Đan là mẹ nhiều năm như vậy, bây giờ lại đổi thành gọi bà là cô, Tô Thu Quỳnh vấn là có chút không quen.
Nghe Tô Thu Quỳnh xưng hô với mình như vậy, trong lòng Tần Khánh Đan chua sót, bà vỗ nhẹ lên mu bàn tay của cô, sự tức giận con trai bảo bối trong lòng bà lại càng tăng thêm vài phần.
Đứa con dâu tốt như vậy, đáng tiếc bây giờ bị Kiều Hạ cướp mất rồi.
Tô Thu Quỳnh không thể tiếp tục làm con dâu của bà, trong lòng Tần Khánh Đan thất sự rất nuối tiếc.
Có điều bà trước nay không phải là người cố chấp, nếu như Tô Thu Quỳnh và Chiến Mục Hnagf không có duyên, bà sẽ nhìn về tương lai, hy vọng mấy đứa chúng nó đều có thể tìm được nơi chốn tốt nhất.
“Thu Quỳnh, con không cần xin lõi bác, con không sao, thì mẹ… bác đã rất vui rồi. “
Thực ra Tần Khánh Đan là muốn nói, Thu Quỳnh à, chuyện gần đây của con với Tiểu Hàng mẹ đều có nghe nói hết rồi, nể tình Tiểu Hàng đã hai lần bất chấp sống chết mà cứu con, đợi sau khi nó tỉn lại con có thể cho nó thêm một cơ hội không?
Chỉ có điều nhìn Lâm Tiêu bên cạnh như gà mẹ bảo vệ gà con, lời này của Tần Khánh Đan cuối cùng cũng không có nói ra khỏi miệng.
Ngày cưới của Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh cũng đã được ấn định rồi, nếu như lại dùng ân tình mà bắt Tô Thu Quỳnh cho Chiến Mục Hàng một cơ hội nữa, Kiều Hạ còn không tức đến nôi liêu mạng với bà luôn.
Hơn nữa, nhà họn Chiến bọn họ có lỗi với Tô Thu Quỳnh, bà không có mặt mũi để nói lời này.
“Thu Quỳnh, đợi Tiểu Hàng tỉnh lại rồi con đến thăm nó nhé. ” Trầm mặc hồi lâu, Tần Khánh Đan nói một câu như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!