Lọc Truyện

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Truyện full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mạc Tuân gọi điện nhưng cô tắt đi không nghe, nhắn một tin cộc lốc báo rằng mình đi với bạn, mười giờ sẽ về. 

Đột nhiên, cô muốn được giải thoát. 

Lê Hương lái xe về nhà là đúng mười giờ đêm. Cô mở cửa bước vào phòng khách, lập tức Mạc Tuân vùng dậy khỏi sofa, quát lên. 

- Đi đầu giờ này mới về? - Đi với bạn, hoàn toàn trong sáng. 

Lê Hương đi thẳng lên cầu thang. Mạc Tuân túm tay cô lại. 

- Em uống rượu? Đi uống rượu với ai, nói mau. 

Mắt anh ta long lên sòng sọc. Lê Hương ngước lên nhìn, mỉm cười. 

- Anh lại định đánh em hay lội lên phòng cưỡng bức? 

Mạc Tuân sững người. Lê Hương chỉ ra cửa. 

- Hôm nay Dương Huế có gọi điện không? Anh đi đi, em muốn tắm rồi đi ngủ. Cửa chính kia kìa... 

Nói xong cô đi thẳng lên nhà, để mặc Mạc Tuân đứng như trời trồng ở chân cầu thang. 

Lê Hương lấy quần áo đi tắm, xối nước nóng lên người cho tỉnh táo lại. Cô cũng không uống bao nhiều, sớm đã chẳng còn thấy choáng váng nhưng người có chút mùi rượu chưa tan đi được. Tắm xong, cô tỉnh táo hoàn toàn, ra ngoài lau tóc rồi lấy giấy bút ra viết đơn xin ly hôn. 

Hơn mười một giờ Mạc Tuân mới vào phòng. Lê Hương đang ngồi vắt chéo chân trên sofa, cô chỉ vào vị trí đối diện. 

- Anh ngồi đi. 

Mạc Tuân ngạc nhiên, ngồi xuống tưởng cô muốn nói chuyện. Lê Hương xoay tờ đơn xin ly hôn về phía Mạc Tuân, mỉm cười. 

- Anh ký đi. 

Mạc Tuân cau mày nhìn tờ đơn xin ly hôn trên bàn, dường như hóa đá, khuôn mặt lạnh lùng cứng lại, ánh mắt đóng đinh vào tờ giấy. 

Lê Hương từ tốn thương lượng. 

- Dực Minh và Dương Huế không hòa thuận, Sớm muộn gì cũng chia tay thôi. Chúng ta ly hôn đi. Em giải thoát cho anh, anh tự do đến bên cạnh Dương Huế.Anh cố gắng thêm chút nữa, phát triển sự nghiệp để xứng đáng với thiên kim đại tiểu thư Dương thị rồi hỏi cưới cô ta.Ai cũng vui vẻ.Anh yêu Dương Huế mà, phải không? Cô ta là ánh trăng trong lòng anh còn gì. 

Tim Lê Hương đau nhói, ruột gan muốn đứt ra từng khúc nhưng từng lời nhả ra vẫn đều đều, bình lặng 

Mạc Tuân im lặng hồi lâu, rồi cầm tờ đơn lên xé tan thành nhiều mảnh trước sự ngạc nhiên của Lê Hương.Anh lạnh lùng tuyên bố, giọng khàn đặc. 

- Anh tắt điện thoại, để ở phòng làm việc rồi. Đi ngủ thôi. 

Mạc Tuân đứng dậy, đi lấy quần áo ngủ để thay rồi lên giường. 

Lê Hương ngồi nhìn chằm chằm những mảnh giấy vụn rơi trên đất, cảm thấy bình thản lạ lùng. 

Bố cô nói đúng, cô đã trở nên u ám và chẳng 

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT