Thiên đạo làm chứng, Ám Long Hành Giả ta nguyện lấy tu vi cả đời để đánh đổi, nghịch chuyển thời không, trùng sinh trở lại.
Ám Long Hành Giả Phương Thiên, nắm trong tay sức mạnh tối thượng, được vạn người kính nể, sùng bái, nhưng những điều ấy lại không làm cho hắn vui vẻ.
Hắn nguyện dùng toàn bộ tu vi của bản thân để nghịch chuyển thời không, quay lại quá khứ để sữa chữa những sai lầm của mình.
Hoa Hạ năm 2035, tại một ngọn núi nằm gần khu đô thị…
- Ui, đầu đau quá, ta thành công rồi sao?.
Người thanh niên mở mắt ra, cậu nhìn thấy những cảnh tượng quen thuộc, những tòa nhà cao tầng, những phương tiện giao thông qua lại đầy đường, người thanh niên ấy vô cùng mừng rỡ.
- Ha ha, ta trở về rồi, Phương Thiên ta trở về rồi, cha, em trai, lần này con sẽ cho hai người một cuộc sống sung túc và đầy đủ, sẽ không để cho bất cứ một ai bắt nạt hai người như kiếp trước nữa.
Phương Thiên tỉ mỉ dò xét lại căn cơ của bản thân, cậu phải gấp rút tu luyện để lấy lại tu vi, có sức mạnh thì cậu mới có đủ khả năng để lo gia đình của mình.
Tu chân chia làm 12 giai đoạn : Khí Hải, Linh Thai, Tôi Cốt, Thể Phách, Ngoại Canh, Nội Khí, Hóa Hư, Chú Hồn, Đăng Tiên, Ngự Khí, Hành Giả.
Mỗi giai đoạn lớn chia làm 4 giai đoạn nhỏ, gồm có sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong.
Khí Hải cảnh là những bước đầu tiên mà tu chân giả phải đi, Phương Thiên đợi đến khi trời tối, cậu kiếm một gốc cây cổ thụ thật to và đến đấy ngồi thiền.
- Linh khí địa cầu quá mỏng manh, nếu muốn bước vào Khí Hải cảnh thì cần phải có sự trợ giúp từ linh khí của mặt trăng và sinh mệnh chi lực của mộc nguyên tố
Sáng hôm sau…
* Haizzz, vì linh khí quá mỏng manh nên chỉ có thể đạt tới ngưỡng Khí Hải sơ kỳ, thật không ngờ Ám Long Hành Giả ta cũng có ngày phải chật vật về vấn đề linh khí, mỉa mai làm sao.
Phương Thiên chuẩn bị quay về, cậu nhìn thấy một ông lão đang đứng tập luyện một bộ quyền, Phương Thiên đứng nhìn một hồi, cậu chỉ nhếch mép cười rồi lắc đầu quay đi.
- Tên kia, ngươi có ý kiến gì với quyền pháp của Lộ gia ta hay sao?.
Phương Thiên chuẩn bị rời đi thì có giọng nói của một cô gái gọi lại.
Phương Thiên quay đầu lại nhìn và hỏi cô ta.
- Xin hỏi cô là ai?.
Cô ta đứng dõng dạc trả lời với Phương Thiên.
- Nghe kĩ đây, bản tiểu thư tên là Lộ Y Y, là đại tiểu thư của Lộ gia, một trong tam đại thế gia ở Hoa Hạ này.
Nghe xong đột nhiên Phương Thiên cười khúc khích.
- Phụt ha ha, Lộ… Y Y… ha ha ha.
Lộ Y Y thấy Phương Thiên đang có ý chế giễu tên của mình, cô tức tối vô cùng.
- TÊN ĐĂNG ĐỒ TỬ ĐẦU ÓC ĐEN TỐI NHÀ NGƯƠI!!.
Lộ Y Y chuẩn bị lao đến thì bị ông lão kia cản lại.
- Ông, ông nội…
- Y nhi, con lùi lại.
- Hừm, dạ~
Ông lão ấy quay về phía Phương Thiên xin lỗi.
- Cậu thanh niên, là cháu gái của ta lỗ mãng, xin cậu bỏ qua.
- À, không sao đâu, đây cũng là lỗi của cháu, để đền bù thì cháu sẽ nói ra vài điểm sơ sót trong bộ quyền lúc nãy của ông nha.
Nghe Phương Thiên nói, ông lão ấy vô cùng ngạc nhiên, về phần Lộ Y Y, sau khi nghe thấy, cô ta liền lập tức nhảy dựng lên.
- NÈ, ĐỪNG CÓ MÀ NÓI ĐIÊU NHA, QUYỀN PHÁP CỦA LỘ GIA TA ĐÃ TRUYỀN QUA BIẾT BAO THẾ HỆ, SAO LẠI CÓ SAI SÓT ĐƯỢC CHỨ, ĐỪNG CÓ LÀM RA VẺ TA ĐÂY.
Phương Thiên không hề chú ý gì đến cô ta, cậu tiếp tục nói chuyện với ông lão ấy.
- Ông ơi, ông thấy sao ạ.
Ông lão ấy im lặng và quan sát vẻ bề ngoài của Phương Thiên.
* Ừm, thôi vậy, hãy để cho lão già ta xem thử trong hồ lô của cậu rốt cuộc bán thuốc gì.
Ông lão ấy im lặng gật đầu, Phương Thiên ngay lập tức thi triển bộ quyền lúc nãy mà ông lão đã đánh ra.
Lúc đầu ông lão ấy không có gì ngạc nhiên, nhưng càng về sau càng bất ngờ hơn.
Về phần Phương Thiên, trong lúc thi triển quyền pháp, cậu vừa giảng dạy cho ông lão ấy và vừa thực hành.
- Bộ quyền pháp này vô cùng tinh diệu, tên của nó là Toái Tinh Quyền, mỗi quyền đánh ra phải mang theo chữ Thế, thân động tâm tĩnh, tuy chậm mà nhanh, tuy nhanh mà chậm, Thế của bản thân, phải để bản thân tự lĩnh ngộ, có được Thế cho bản thân, quyền pháp mới đại thành.
Ông lão vô cùng ngạc nhiên với lời nói của cậu thanh niên này, từng câu từng chữ cậu nói ra đều ẩn chứa thiên cơ vô cùng huyền diệu.
Ông lão ấy quan sát Phương Thiên một hồi lâu, sau khi cậu kết thúc bộ quyền, ông lão ấy đột nhiên quỳ xuống, Phương Thiên bất ngờ, cậu chạy đến đỡ ông dậy.
- Ông ơi, ông đừng làm vậy.
- Cảm ơn cháu, về những thiếu sót mà cháu đã chỉ ra trong bộ quyền ấy.
- Dạ, không có gì đâu.
Đột nhiên Phương Thiên lùi lại, cậu đứng thẳng và dùng cách chào của quân nhân.
- Thay mặt cho toàn thể con dân Hoa Hạ, cháu xin gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến ông.
Nói xong, Phương Thiên liền quay đi, ông lão ấy vô cùng bất ngờ về hành động của Phương Thiên, nhưng điều ấy lại làm cho ông vô cùng vui vẻ.
- Ông nội ơi, chuyện ông là quân nhân chỉ có người trong tộc chúng ta biết thôi mà, sao tên ấy có thể biết được chứ.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!