Lọc Truyện

Nghịch Thiên Ám Long Hành Giả - Phương Thiên

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

PHƯƠNG, CÓ CHUYỆN GÌ VẬY.

 

- KHÔNG CÓ THỜI GIAN ĐỂ GIẢI THÍCH ĐÂU, ĐI THÔI.

Một lúc trước…

- Muốn cô ta an toàn thì hãy đến trạch viện Long gia, nếu không, mày chờ mà hốt xác nó đi.

Nghe xong cuộc điện thoại ấy, Phương Thiên liền tức tốc phi thẳng đến Long gia.

Cả hai người cuối cùng cũng đã đến Long gia, cổng chính có rất nhiều bảo vệ, Phương Thiên từ từ tiến tới.

Đám bảo vệ ấy thấy cậu liền chặn đường không cho vào.

- THẰNG NHÃI TỪ ĐÂU ĐẾN, MAU CÚT ĐI.

Phương Thiên im lặng không nói, cậu liếc mắt nhìn bọn chúng, kì lạ thay, chỉ với một ánh mắt mà đã làm cho đám bảo vệ ấy phải phát run, giọng của Phương Thiên lúc này bắt đầu lạnh đi.

- Ta đang rất là vội, vậy nên, tránh ra.

Đám bảo vệ ấy vẫn không chịu tránh, chúng cứ muốn chặn đường của Phương Thiên, Trúc Thanh Phong lúc này đứng một bên nhìn, cậu lặng lẽ chắp tay cúi đầu và thờ dài.

- Haizzz, lên đường bình an.

Đám bảo vệ ấy không hiểu cậu đang làm cái gì, cho đến khi chúng đối mặt với cơn thịnh nộ của Phương Thiên, lúc này chúng mới hiểu được hành động của Trúc Thanh Phong, đó là hành động tiễn biệt người sắp chết.

Trên tay Phương Thiên xuất hiện một quả cầu màu đen, cậu thả quả cầu ấy vào giữa đám bảo vệ, rất nhanh, quả cầu nhỏ ấy đã hút tất cả bọn chúng vào trong, đám bảo vệ ấy đã bay màu, lúc này Trúc Thanh Phong cảm thấy vô cùng thương tiếc, thương tiếc cho Long gia vì đã chọc phải một tên quái vật như Phương Thiên.

- Haizzzz, chọc ai không chọc, lại chọc trúng Phương của ta, chỉ có thể nói, Long gia hôm nay tiêu rồi.

Trúc Thanh Phong lúc này nhìn thấy rất rõ sự phẫn nộ và sát khí của Phương Thiên.

- BỌN CẨU LONG GIA, BƯỚC RA ĐÂY CHO TA.

Phương Thiên hét lớn một tiếng làm chấn động cả tòa nhà, đám người trốn trong Long gia ấy lúc này vô cùng căng thẳng.

- Làm sao bây giờ, chúng ta đã chọc phải Chiến Giả rồi, không những thế, đây còn là một tên khó xơi nữa.

- Mau nghĩ cách đi.

- Yên tâm, để đề phòng, ta đã mời vị này đến rồi.

Phương Thiên đứng bên ngoài, cậu không thấy có ai bước ra, cơn phẫn nộ trong cậu lúc này càng lớn thêm.

- Được lắm, không ra chứ gì, vậy thì ta phải đích thân vào trong thôi.

Phương Thiên chuẩn bị xông thẳng vào trong thì đột nhiên có một luồng sát ý âm thầm tiếp cận cậu từ sau lưng, phát giác được cỗ sát ý ấy nên cậu nhanh chóng tránh ra chỗ khác.

- Hô~~, phát hiện ra được sát ý của ta…ngươi là kẻ đầu tiên…

Trúc Thanh Phong nhìn thấy hắn, cậu đã nhận ra.

- Ngươi là, Ảnh Đao?.

Tên ấy cười to và tỏ vẻ thích thú.

- Hi hi, ha ha ha, thú vị, thú vị thật, một tên có thể phát giác sát ý củ ta, một tên có thể nhận ra ta, hôm nay đúng thật là một ngày thú vị.

Phương Thiên lùi lại, cậu hỏi Trúc Thanh Phong về lai lịch của Ảnh Đao.

- A Trúc, tên này từ đâu chui ra vậy.

- À, hắn hả, xếp thứ 10 trên bảng sát thủ, No.10- Ảnh Đao.

- Ảnh Đao?

- HA HA HA, tán dóc vậy là đủ rồi, tới lúc tiễn hai ngươi lên tây thiên rồi chứ nhỉ.

Ảnh Đao vô cùng phấn khích với một cảm giác con mồi đang ở ngay trước mắt và chuẩn bị lên thớt.

Đột nhiên lúc này có hai luồng khí thế khủng bố đang nhìn vào hắn, hai luồng khí thế ấy bắt nguồn từ Phương Thiên và Trúc Thanh Phong.

- Ồ, tên này khá là ngông cuồng nhỉ, hắn nghĩ hắn ăn được chúng ta kìa Phương.

- Ở đây giao lại cho cậu, mình vào trong trước.

- Ừm, cẩn thận đó, dù gì thì cậu mới chỉ ở Khí Hải Trung Kỳ.

- Biết rồi, cậu nữa đó A Trúc, giải quyết nhanh đi nha.

Phương Thiên tiếp tục tiến vào trong, Trúc Thanh Phong ở lại đấu với Ảnh Đao.

- Hừ, tên kia bỏ ngươi ở lại đây để thế mạng, vậy mà ngươi cũng cười tươi vậy sao, mà thôi kệ, dù gì, THÌ NGƯƠI CŨNG ĐÃ THÀNH NGƯỜI CHẾT RỒI!!.

Vừa dứt câu, Ảnh Đao đã lao đến, hắn định dùng một chiêu tất sát để đoạt mạng Trúc Thanh Phong, nhưng kết quả lại không như hắn mong đợi.

- CÁI, CÁI GÌ!?

Ảnh Đao không khỏi kinh ngạc, khi xung quanh Trúc Thanh Phong xuất hiện những quả cầu màu đen to bằng trái bóng bàn.

Kinh ngạc hơn nữa là chỉ với một quả cầu đen nhỏ đã có thể dễ dàng chặn lại đòn tấn công 3 thành công lực của hắn.

- Haizzz, thật không ngờ, Hư Không Hành Giả ta lại có ngày bị một tên nhãi nhép coi thường, mà thôi kệ, giải quyết cho nhanh rồi còn đi gặp Phương nữa.

Tên Ảnh Đao này tỏ vẻ khinh thường Trúc Thanh Phong vì vẻ ngoài yếu đuối của cậu, nhưng hắn đã sai lầm. Trúc Thanh Phong đột nhiên bùng nổ sát khí, cỗ sát khí này còn đậm đặc và kinh khủng gấp 10 thậm chí là 100 lần của hắn.

Kẻ đứng trước mặt hắn từng là một vị đại năng, kẻ đã chém chết vô vàn kẻ địch, lấy da rồng làm võng, lấy thịt rồng làm thức ăn, kẻ đã tung hoành vạn năm trên thần giới, Hư Không Hành Giả Trúc Thanh Phong, sát khí của ngài đâu phải là thứ mà một tên nhãi nhép như Ảnh Đao có thể chịu được.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT