Lọc Truyện

Người Cha Hàng Tỉ Sủng Nghiện

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé



Đại sảnh rực rỡ hoa lên, huy hoàng chói mắt đang chiêu đãi những danh nhân.

Tấm thảm màu vàng lót đường cao cấp được trải ra, mười cột La Mã khổng lồ xếp song song nhau ngay giữa sảnh tiệc, phù điêu thiên sứ khắc trên cột sống động như thật, dường như muốn lập tức sải cánh bay đi.

Mà những người khách quý đang trò chuyện rôm rả, không khí có chút lười biếng nhưng ưu nhã, sang trọng.

Lúc Tô Lạc Lạc bị Long Dạ Tước cầm tay dắt vào cô vô cùng kinh ngạc bởi phong cách được trang trí ở đây, cô cứ như đang bước vào cung điện thời La Mã vậy, Tô Lạc Lạc bị Long Dạ Tước cầm tay đi thẳng một mạch đến trước mặt một đôi vợ chồng sang trọng , âm thanh xưng hô trầm thấp ưu nhã: “Dượng, cô.


Tô Lạc Lạc nhìn chằm chằm, đây là dượng và cô của Long Dạ Tước? Cô hốt hoảng rút tay về, trước mặt người thân của anh cô không có thói quen thân thiết quá với anh.

“Dạ Tước, cảm ơn con đã đến tham dự.


“Buổi tiệc từ thiện của cô con nhất định phải đến chứ, hơn nữa còn phải tận lực ủng hộ.

” Long Dạ Tước cười cười
Mà lúc này, người phụ nữ xinh đẹp sang trọng nhìn qua Tô Lạc Lạc đang đứng bên cạnh anh, ưu nhã cười nói: “Đây chẳng lẽ là mẹ của cháu trai và cháu gái của cô sao!”
Tô Lạc Lạc cười nhẹ: “Xin chào.



“Xin chào, tôi là Long San, là cô của Dạ Tước, là người tổ chức buổi tiệc này.

” Long San đưa tay ra.

Tô Lạc Lạc vội vã lịch sự bắt tay lại với bà ấy, cười nhẹ tự mình giới thiệu: “Xin chào, cháu là Tô Lạc Lạc.


Khó trách tối hôm qua Long Dạ Tước không đi không được, thì ra là do cô của anh là người đứng ra tổ chức buổi tiệc!
Nhưng mà Tô Lạc Lạc cũng có suy nghĩ chắc chắn cô và dượng của anh không phải một đôi vợ chồng bình thường, có thể tổ chức ra buổi tiệc xa hoa như thế này lại còn mời được rất nhiều người nổi tiếng tham dự nhất định địa vị của bọn họ rất cao.

“Lạc Lạc, tối nay tôi sẽ hơi bận, cháu để Dạ Tước đi cùng cháu nhé! Cháu cứ thoải mái ăn uống vui chơi vui vẻ nhé!”
“Cảm ơn ạ, cháu biết rồi.

” Tô Lạc Lạc cảm thấy Long San rất thân thiện.

Long Dạ Tước nắm tay cô: “Chúng ta đi ăn chút gì trước đã.


“Người đó là cô của anh à! Bà ấy làm gì vậy?”
“Bà ấy được biết đến là ‘mẹ’ của những tổ chức từ thiện ở Trung Quốc, hằng năm các tổ chức từ thiện mà bà ấy khởi xướng sẽ trở thành tâm điểm của những cuộc tụ tập của những người nổi tiếng và doanh nhân giàu có.

” Long Dạ Tước cúi người nhỏ giọng giải thích ở bên tai cô.

Vừa nãy Tô Lạc Lạc cũng cảm thấy được sự nhân ái lương thiện trên người của Long San, cô chớp chớp mắt: “Vậy ở chỗ này tối hôm nay là tổ chức buổi tiệc từ thiện sao?”
“Tôi nay ở đây có hoạt động đấu giá, nếu chút nữa em thích cái gì thì có thể trực tiếp nói cho anh biết, anh sẽ đấu giá cho em.


Tô Lạc Lạc lập tức lắc đầu: “Em không cần.

” Bây giờ cô cảm thấy không biết bản thân mình đang nợ anh cái gì nữa nhưng cô không muốn nhận đồ của anh nữa.

Long Dạ Tước trầm thấp cười: “Em không cần phải khách sáo với tôi.

” Nói xong cánh tay tự nhiên quàng qua vai cô, thân thể Tô Lạc Lạc lập tức bị kéo căng vài phần, người đàn ông này có cần phải tự nhiên vậy không?
Bọn họ đi đến chỗ tiệc đứng tự phục vụ, ở cửa lớn, một đôi tuấn nam mỹ nữ rảo bước tiến vào, Dạ Trạch Hạo quét mắt bốn phía rồi nhìn thấy được chủ sự của tối nay Long San, anh ta và Hạ Dung cùng cất bước qua.

“Trạch Hạo, cháu đã đến rồi à, hoan nghênh hoan nghênh.


” Long San cười gọi với anh.

Dạ Trạch Hạo nhìn người phụ nữ xinh đẹp và hào phóng này, trong mắt hiện lên tia thở dài u ám nhưng anh ta vẫn vô cùng lễ phép lên tiếng chào hỏi: “Dì Long, đã lâu không gặp.


Long San nhìn cậu, trong mắt tràn đầy ý cười dịu dàng, từ lần đầu tiên cậu đến nhà bà ăn cơm bà đã đặc biệt có cảm tình thân thiết với cậu bé này rồi, giờ phút này, bà vẫn đối xử dịu dàng với cậu bé y như là con của chính mình.

“Trạch Hạo, chơi vui nhé.


“Xin chào dì Long.

” Hạ Dung cũng rất tự hào khi có thể tham gia một buổi dạ tiệc từ thiện quy mô lớn như vậy.

“Xin chào.

” Long San nói xong thì trợ lí bên cạnh nói nhỏ vào tai bà ấy, rồi gọi bà đi.

Đáy lòng Dạ Trạch Hạo có chút chờ mong, vừa đi vừa quan sát khách khứa xung quanh, sau lưng, Hạ Dung lập tức đuổi kịp anh ta: “Trạch Hạo, anh chờ em với.


Dạ Trạch Hạo nhìn thoáng qua đại sảnh, đột nhiên nghĩ đến cái gì, anh ta quay người đi về phía khu tiệc đứng buffet tự phục vụ.

Anh ta biết nếu như cô gái này đến thì nhất định sẽ đi dạo một vòng ở trong khu vực ăn uống.

Trong khu nhà ăn, âm nhạc được bật lên, những ngọn đèn nhấp nháy xen kẽ vào nhau tạo nên một không gian ấm áp và lãng mạn.

Dạ Trạch Hạo nhìn thấy Tô Lạc Lạc đang ngồi ở vị trí bên cửa sổ, mà đối diện cô là thân hình cao ngất cường tráng đang ngồi, Long Dạ Tước.

Ánh mắt Hạ Dung cũng nhìn thấy Tô Lạc Lạc, trong lòng cô lập tức tràn ngập oán hận, bây giờ Hạ Dung cô vậy mà trở thành thế thân của một người phụ nữ khác, cảm giác này làm cô ta vô cùng khó chịu.

Dạ Trạch Hạo chọn một chỗ có thể nhìn thấy Tô Lạc Lạc rồi ngồi xuống, bên trong đây ánh đèn cũng không sáng lắm, cộng thêm việc bị cản trở bởi các vật trang trí nên Tô Lạc Lạc không có phát hiện ra Dạ Trạch Hạo.

Hạ Dung gọi hai ly rượu vang đỏ từ người phục vụ, cô đưa một ly cho Dạ Trạch Hạo, tự mình buồn bực cầm một ly, thấy ánh mắt Dạ Trạch Hạo vụng trộm nhìn qua Tô Lạc Lạc, cô ta thở dài: “Bên cạnh của cô ấy không phải có Long Dạ Tước rồi sao? Anh vẫn chưa từ bỏ ý định với cô ấy à?”
Dạ Trạch Hạo làm như không nghe thấy, cầm ly rượu đỏ lên, vừa uống vừa thưởng thức từng cái nhăn mày, từng nụ cười của Tô Lạc Lạc ở đối diện.

Tối nay Tô Lạc Lạc ăn mặc trang điểm rất thích hợp với cô, mảnh mai , thanh tú, ngây thơ nhưng lại gợi cảm, một vẻ đẹp có chút mâu thuẫn nhau.

Không biết cô cùng Long Dạ Tước đang nói chuyện gì mà cô lúc thì nheo mắt tò mò mỉm cười, lúc thì đảo mắt như đang suy nghĩ cái gì đó.


“Đừng nhìn cô ấy nữa được không? Lẽ nào đêm nay em chưa đủ đẹp sao?” Hạ Dung đột nhiên có chút tức giận chất vấn.

Dạ Trạch Hạo dừng ánh mắt, quay đầu lại nhìn cô ta: “Cô rất đẹp.


“Nếu như em cũng đẹp vậy sao anh còn nhìn cô ấy?” Hạ Dung có chút không phục hỏi anh.

“Phụ nữ xinh đẹp bên cạnh tôi nhiều lắm nhưng mà người tôi muốn chỉ có một.

” Dạ Trạch Hạo nói như đang đùa cợt.

Hạ Dung cắn môi nhìn tô Lạc Lạc ở phía đối diện, cô ta cảm thấy tức giận không thể giải thích được, Tô Lạc Lạc hẳn là cô gái may mắn nhất mà cô ta từng gặp, nhưng mà đêm nay, cô ta sẽ không để cô may mắn như vậy nữa.

Tại lối vào đại sảnh, Tô Vũ Phỉ khoác tay Lâm Phi, cậu chủ nhà họ Lâm xuất hiện.

Cô ta vừa xuất hiện liền cảm thấy ánh mắt phức tạp từ bốn phía nhìn về phía cô, cô đã từng đính hôn cùng Long Dạ Tước, làm nên địa vị vang dội của cô ta trong giới người nổi tiếng, mà hôm nay, cô ta mất đi vòng hào quang sáng chói, lại còn đi cùng một người đàn ông xấu xí xuất hiện ở đây, làm sao cô ta có thể dễ chịu được?
Nhưng mà cô ta nhẫn nhịn bởi vì buổi tối hôm nay, mục đích cô ta chỉ có một đó chính là tặng một phần ‘lễ vật’ cho Tô Lạc Lạc.

Long San nhìn thấy cô ta cũng không có thành kiến gì mà ngược lại còn gần gũi bác ái.

“Cô, đã lâu không gặp rồi.

” Tô Vũ Phỉ cũng không thay đổi cách xưng hô.

“Ngữ Phù đến rồi đấy à, cùng cậu chủ Lâm chơi vui vẻ nhé.


Tô Vũ Phỉ đỏ mặt xấu hổ, cô ta biết đêm nay Long Dạ Tước chắc chắn sẽ tham dự buổi tiệc này mà Tô Lạc Lạc cũng nhất định sẽ đến!
Cô ta thì thầm với Lâm Phi một tiếng rồi bắt đầu tìm kiếm mọi ngõ ngách trong đại sảnh.

.


Danh sách truyện HOT