Lọc Truyện

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2490:

“Ôi chao, cậu chủ Lâm Dương, cậu yên tâm đi, nơi này có hai căn nhà là do ông chủ tự mình chọn cho cậu đấy, ngay ở trung tâm thành phố Giang Thành này, cậu không cần lo lắng đến việc đấy” Người đàn ông mập mạp vội Vã nói.

“Là như thế ư, vậy những thứ này là gì?”

“À, thứ này... Đây là một số trân bảo cổ vật, cậu chủ có thể sưu tầm chúng”

“Trân bảo cổ vật ư? Tôi cũng không am hiểu về mấy thứ này cho lắm, đối với chúng cũng không có hứng thú, đưa cho tôi làm gì chứ?”

“Chuyện đó... Cũng không có gì cả đâu cậu chủ, nếu như cậu không thích, cậu có thể mang những trân bảo cổ vật này bán đi là được, cũng có thể thu được rất nhiều tiền” “À... Nếu như thế, tôi còn từ chối chính là bất kính”

Lâm Dương làm ra dáng vẻ vui mừng nhận lấy từng thứ, đồng thời mở ra trước mặt người đàn ông mập mạp kia, chậm rãi hỏi thăm lai lịch của mỗi một món đồ.

Dường như người đàn ông mập mạp kia sớm đã có chuẩn bị.

Lúc đến món trân bảo cổ vật cuối cùng, Lâm Dương mở chiếc hộp đóng gói kia, lấy chiếc hộp đá lúc trước, hỏi. “Đây là gì thế?”

Người đàn ông mập mạp hơi giật mình, sau đó ông ta cười nói.

“À, cái này là... Mặc thạch mà lúc trước đại thư pháp thời cổ đại là Vương Hi Chỉ khi viết sách rất thường dùng, rất có giá trị lưu giữ.

“Mặc thạch ư?” Lâm Dương làm ra vẻ hoang mang.

“Tôi còn chưa bao giờ nhìn thấy khối mặc thạch lớn như vậy”

“ôi, đồ ở cổ đại không giống như trong hiện đại đâu” Người đàn ông mập mạp cười nói.

“Cậu chủ, cậu nhận lấy đi, sáng mai cậu tìm người đến giám định đi, sau đó mang đi đấu giá, nhất định có thể lấy được một khoản tiền lớn”

“Thật ư?” Lâm Dương làm ra dáng vẻ mong chờ. “Đương nhiên, tôi bảo đảm”

Người đàn ông mập mạp vội đáp.

“Nhưng... Thứ này quá xấu, tôi không thích lắm, vẫn nên từ bỏ” Lâm Dương làm ra vẻ suy nghĩ, lên tiếng nói. Điều này khiến cho sắc mặt của người đàn ông mập mạp thay đổi.

“Hả? Ông làm sao thế? Sao sắc mặt của ông lại đột nhiên khó coi như thế?” Lâm Dương làm ra vẻ tò mò nhìn người đàn ông mập mạp kia, khó hiểu hỏi.

Cả người tên đàn ông mập mạp run lên, vội vàng nở một nụ cười nói.

“Không, không sao, tôi... Chỉ hơi mệt một xíu mà thôi, không có gì đáng ngại đâu, không có gì đáng ngại hết” “Nếu ông đã mệt mỏi như thế thì nhanh về nghỉ ngơi đi” “Vậy những quà tặng này, cậu chủ, cậu nhận lấy đi” Người đàn ông mập mạp vội vàng nói, thuận tay nhét cả khối mặc thạch kia vào trong tay Lâm Dương.

Lâm Dương lại nhét khối mặc thạch đó vào trong ngực của người đàn ông mập mạp, lạnh nhạt nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT