“Ta hỏi ngươi, có phải hắn đi tìm Tô Lai?” Thân lão gia uy nghiêm lướt mắt nhìn anh.
“Tô Lai? Ai là Tô Lai?” Văn Tĩnh nghe có chút không hiểu, Kỳ Chấn thở dài: “Thân gia gia, ngày kia là hôn lễ Tô Lai, Tống Hạo tuyệt đối không tham dự hôn lễ, cho nên, con cam đoan, anh ta ngày mai sẽ về.”
“Hôn lễ Tô Lai? Người phụ nữ đó cũng đã kết hôn, cái tiểu tử thối kia làm sao còn mặt dày chạy đi tìm cô ta? Thật đúng là mất hết mặt mũi của Thân gia!”
Thân lão gia tức giận đỏ mặt tía tai, nhưng vẫn an ủi Văn Tĩnh: “Tĩnh nha đầu, con yên tâm, chuyện bạn con gia gia sẽ không bỏ mặc, chờ tiểu tử thối kia về, ta sẽ lập tức bắt hắn đi nhận tội!”
“Cám ơn người, Thân gia gia”
Văn Tĩnh thút tha thút thít, Kỳ Chấn ôm cô trong ngực, săn sóc cầm giấy ăn lau nước mắt cho cô.
“Ba, người cũng không thể trách Thân Tống Hạo? Con gái bây giờ không biết kiềm chế, tìm mọi cách mang thai, không phải vì muốn bám lấy Tống Hạo nhà chúng ta…”
Thích Dung Dung bất mãn lên tiếng, ánh mắt như có như không liếc Văn Tĩnh: “Chưa kết hôn đã chung sống, mang thai có đứa bé, thật không hiểu các cô gái bây giờ trong đầu suy nghĩ cái gì!”
“Bà nói bớt mấy câu đi, Dung Dung!” Thân Thiếu Kháng sắc mặt biến hóa, cảm thấy sắc mặt lão gia tử bắt đầu khó coi, Thích Dung Dung cáu giận trừng mắt nhìn ông: “Thế nào? Tôi không đúng? Chị em của Tĩnh nha đầu nếu là người tốt sẽ chưa kết hôn đã có quan hệ với đàn ông sao?”
“Hoan Nhan không phải người như vậy!” Văn Tĩnh toàn thân phát run.
“Con nói là ai? Hoan Nhan?” Thân lão gia chợt cắt đứt lời hai người mở miệng.
“Thân gia gia, người biết Hoan Nhan sao?” Văn Tĩnh có chút giật mình nhìn lão nhân gia trước mặt, ông cụ chỉ là cười nhẹ một tiếng, tiến lên vỗ vỗ vai Văn Tĩnh: “Tĩnh nha đầu tóm lại chuyện này ta sẽ cho con bé Hoan Nhan một cái công đạo, con an tâm.”
Trong một đêm, cả thành phố truyền thông, tạp chí, báo mạng giống như là điên rồi đăng tin tức, nói chính xác là tin kết hôn.
Tất cả phụ nữ ái mộ hoa hoa công tử, tiền nhiều, tuổi trẻ anh tuấn, ra tay hào phóng Thân đại thiếu gia, người thừa kế duy nhất tập đoàn Thân thị, Thân Tống Hạo, sẽ lập tức kết hôn.
Mà lai lịch của cô dâu, bị Thân gia bảo vệ nghiêm ngặt, chẳng hề lộ ra một chút tin tức, cô dâu thần bí, trở thành tiêu điểm để mọi người khắp thành phố trong lúc trà dư tửu hậu bàn luận… Mà trước tin tức này, có người vui, kẻ khóc, có người ghen tỵ cùng hâm mộ!
Lúc này đây, dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ giữa hè, vai nam chính trong hôn lễ mới vừa xuống máy bay, sắc mặt tối tăm.
Nhân vật nữ chính thì đang ngồi ở bàn làm việc công ty, mười đầu ngón tay tin xảo gõ máy tính, cô còn không biết mình ngay lập tức sẽ trở thành ngôi sao chói mắt nhất cái thành phố này.
“Kỳ Chấn, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Ai nói mình muốn kết hôn? Người nào, con mẹ nó tung tin đồn mình muốn kết hôn? Cậu lập tức điều tra rõ ràng, ai dám tung tin đồn này, lập tức giết cho mình!”
Ngồi trên máy bay, nhìn tin tức như tuyết rơi bay múa đầy trời, Thân Tống Hạo giận muốn điên lên! Anh không có ở đây mười mấy ngày, đám phóng viên báo chí lại có thể biên soạn ra cái tin tức xì căng đan thê này!”
Kết hôn? Tất nhiên… Kiếp sau đi! Đúng là gặp quỷ!
“Thân thiếu… chỉ là mình sợ không thể giúp!” Kỳ Chấn nhíu mày, trời ạ, người đàn ông này cuối cùng cũng đã có tin tức, còn sống trở về!
“Cậu không thể giúp? Mình không nghĩ còn có chuyện mà mình không xử lý được!” Thân Tống Hạo vừa lái xe vừa mắng to!
“Thân gia gia, cậu và mình, xử không được…” Lời vừa nói ra miệng, tất nhiên thu lại một trận yên tĩnh!
Thân Tống Hạo sắp nổi điên rồi, là ông nội tung tin tức, giờ muốn mắng cũng không có biện pháp!
“Mình đi tìm ông!” Tắt điện thoại, Thân Tống Hạo giống như người điên đạp mạnh chân ga, chạy tới trang viên Thân gia.
Đúng, tình nhân, Thân Tống Hạo anh mắt cũng không cần nháy có thể tìm vô số, nhưng đây là đối tượng kết hôn, ngượng ngùng, những nữ nhân kia, không một người nào đủ tư cách!”
Trong đầu lóe lên một bóng dáng, sau khi tới California hai mươi ngày, anh tắt điện thoại di động, một chút tin tức cũng không có, không biết cô gái ngốc đó bây giờ đang làm gì…” Anh đập mạnh lên tay lái, lần này đi California một chuyến, thật mất hết cả mặt mũi! Anh thề anh cũng không muốn nhớ lại mọi chuyện xảy ra trong nửa tháng qua!
“Trời ạ, tôi thật không muốn sống…” căn phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng viết chữ lại truyền đến tiêng kêu thảm thiết liên hoàn, đang chăm chú nhìn văn kiện Hoan Nhan bị sợ hết hồn, che ngực trừng mắt nhìn cô gái đang kêu gào thảm thiết kia, Hạ Tiểu Khê!
“Chuyện gì vậy tiểu Khê, làm mình sợ muốn chết!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!