Lọc Truyện

Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn - Thẩm Thanh Ngọc (full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 89

Nghe được lời này của cậu ta, Phó Ngọc Hải khẽ cười và chậm rãi nói từng chữ: ‘Hãy nhớ lấy Tống Quý Danh, đó là chị dâu tương lai của cậu, cũng là vợ tương lai của anh, mau chóng thu hồi tâm tư và ánh mắt của cậu đi.”

Phó Ngọc Hải nói xong rồi cúp điện thoại ngay, mặc kệ Tống Quý Danh có phản ứng gì.

Điều anh ta tò mò hơn bây giờ là tại sao Thẩm Thanh Ngọc đưa số điện thoại của anh ta cho Tống Quý Danh.

Nếu anh ta nhớ không lâm, lần trước anh ta đã nói với Thẩm Thanh Ngọc rằng nếu cô không ngại, khi nào cô gặp phải người theo đuổi mình trước khi cô không muốn đề cập tới chuyện hẹn hò thì cô có thể dùng anh ta làm bạn trai tương lai để tạm thời ngăn chặn.

Vậy nên chảng phải Thẩm Thanh Ngọc đang ngâm công nhận anh ta là bạn trai tương lai sao?

Hờ, vậy hôm nay đúng là một ngày tốt lành.

Đột nhiên Phó Ngọc Hải cảm thấy người vừa mới †ông phải xe của mình trở nên thật thuận mắt hơn, lúc này anh ta muốn đi gặp Thẩm Thanh Ngọc hơn là phí thời gian cho những người ở đây.

Vì vậy, ngay lúc người tài xế tông phải đuôi xe đang hoảng sợ đi tới không ngừng xin lỗi anh ta, Phó Ngọc hải chỉ ném một câu: “Bỏ đi.”

Nói xong, anh quay lại chiếc Cayenne, nhấn ga và rẽ vào ngã tư phía trước.

Đúng vậy, anh ta tới tìm bạn gái tương lai của anh ta để hỏi trực tiếp.

Thẩm Thanh Ngọc trở về chung cư vân còn sớm, trong thang máy không có ai mà chỉ có một mình cô.

Cô vừa gửi tin báo đã về nhà cho Trần Ánh Nguyệt xong thì cửa thang máy mở ra, sau khi cô đi qua lối hành lang dài hơn mười mét rồi rẽ phải, Thẩm Thanh Ngọc bỗng nhìn thấy Phó Ngọc Hải đang đứng trước cửa nhà cô.

“Cô Thẩm, có phải vừa rồi cô đưa nhầm số không?”

Trong lòng Thẩm Thanh Ngọc giật thót, cô không khỏi chột dạ khi đối mặt với ánh mắt đào hoa của người kia, thế nhưng trên gương mặt cô vần làm như không có chuyện gì mà nở một nụ cười: “Ồ, có chàng trai mới quấy rầy tôi xin số. Trong thời gian ngắn tôi không thể nhớ nổi số của người khác, vì vậy tôi mới dùng số của anh Phó, anh Phó sẽ không phiền chứ?”

“Đương nhiên không phiền, cô Thẩm không nhớ được số của ai cho nên nhớ tới số của tôi. Đương nhiên tôi vui mừng còn không kịp.”

Trong một lúc Thẩm Thanh Ngọc không biết nói gì nữa: ”…”

Cô tính toán sai rồi.

Phó Ngọc Hải vừa nói xong, thân thể anh ta đang dựa vào tường bông thẳng dậy: “Tôi giúp cô giải quyết một người, có phải cô Thẩm nên mời tôi uống một tách trà không?”

Yêu cầu này không quá đáng.

Thẩm Thanh Ngọc giơ tay lên đặt vào máy đọc dấu vân tay, cánh cửa vang lên một tiếng bíp, cô mở cửa rồi nhấc chân bước vào. Cô đứng ở cửa ra vào thay giày, sau đó đưa cho Phó Ngọc Hải đôi dép mà Lâm Thành từng đi một lần từ trong tủ giày ra: “Của bạn tôi, anh Phó không ngại chứ?”

Phó Ngọc Hải liếc nhìn đôi dép kiểu nam ở trên mặt đất, nhíu mày nói: “Tôi cảm thấy người bạn này với cô Thẩm có quan hệ rất tốt.”

Thẩm Thanh Ngọc nở một nụ cười, cô bước vào phòng bếp rót hai ly nước rồi đi ra nói: “Thực xin lỗi đã làm phiền đến anh Phó.”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT