Lọc Truyện

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Sau giờ ngọ! ! Chiếc xe con màu đen chạy nhanh trên đường, thắng gấp trước đại sảnh khách sạn Á Châu, Đường Khả Hinh không nói lời nào, cũng không đợi cặp song sinh mở cửa xe, liền lao ra, vẻ mặt sốt ruột chạy thẳng vào đại sảnh, trong lòng nghĩ tới Trang Hạo Nhiên rốt cuộc có tức giận với mình hay không, cô mong có thể nhanh chóng giải thích với anh, thế nhưng trên đường đến đây, cô có gọi cho anh, nhưng điện thoại không ai bắt máy , cô thật là vội muốn chết! !

"Trang Hạo Nhiên, nghe điện thoại đi! ! Trang Hạo Nhiên, anh nghe điện thoại đi mà! !" Đường Khả Hinh vừa khẩn trương đi vào trong, vừa không ngừng gọi điện thoại cho Hạo Nhiên, thế nhưng điện thoại vẫn không có ai tiếp, cô vội vôi vàng vàng muốn gọi điện thoại cho Tiêu Đồng...

"Tổng giám đốc tới! !"

Đường Khả Hinh nghe thấy lời này, liền khẩn trương ngẩng đầu, quả nhiên thấy Trang Hạo Nhiên mặc âu phục màu lam, khâm hoa thời thượng trước ngực đỏ rực, anh tuấn tiêu sái tiến về phía bên này, cước bộ nhanh chóng, đôi mắt lóe ra sự tinh anh, vẻ mặt thật không lấy làm vui vẻ, theo sau là vài thư ký cùng nhân viên cấp cao của Hoàn Cầu, mỗi người đều im lặng, một tiếng cũng không dám nói...

Cô nhìn thấy anh như vậy, trong lòng không hiểu sao căng thẳng, nghĩ muốn cất bước đi về phía anh...

Trang Hạo Nhiên lại vừa vặn lúc này nhìn thấy cô, thế nhưng lại coi như không thấy, khuôn mặt bộc lộ một chút nhàn nhạt lạnh lùng, tiếp tục cất bước đi về phía trước, ra khỏi đại sảnh khách sạn.

Trái tim Đường Khả Hinh, có gì đó như vừa bị vỡ ra, cô lập tức mở to hai mắt, khẩn trương xoay người, nhìn về phía bóng lưng của anh.

Mà ở trước đại sảnh khách sạn, gió nổi lên thật lớn! !

Tiêu Đồng đi trước một bước, nhanh chóng đi tới bên kia chiếc Rolls-Royce màu bạc, tôn kính mở cửa xe, Trang Hạo Nhiên trực tiếp, ngồi vào ghế sau Rolls-Royce, sắc mặt ngưng trọng lại trầm mặc cởi bớt nút áo âu phục, ngẩng đầu lên nhìn về con đường phía trước, thờ ơ... Tiêu Đồng đứng ở ngoài cửa xe, nhìn anh ngồi trong xe, kia một bộ dáng không chút biểu tình, cũng cảm thấy có chút không kìm chế được, trầm mặc quay đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh bên kia.

Đường Khả Hinh một trận khẩn trương nhìn qua bên này, tay nắm chặt di động màu trắng, đôi mắt chăm chú nhìn nửa khuôn mặt nghiêng nghiêng mơ hồ trong xe của anh, biết anh hôm nay hẳn là rất thương tâm khổ sở , nghĩ tới đây, cô lập tức liều lĩnh muốn đi về phía trước, ai biết cánh tay bị người ta kéo lại! !

Lực đạo này....hẳn là của Tưởng Văn Phong đi! !

Sắc mặt cô biến đổi, một bộ nghiến răng nghiến lợi xoay người, hỏi: "Ai vậy?"

Nhã Tuệ làm bộ tức giận, lấy di động, nhẹ gõ lên đầu của cô mấy cái, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Còn ai vào đây a? Gây ra việc lớn như vậy! Bất cứ ai cũng không thể tha thứ cho em được! !"

Đường Khả Hinh lập tức như quả bóng cao su bị xì hơi, cúi đầu, nói không nên lời ...

Nhã Tuệ tiếp tục tức giận trừng mắt người này, lần đầu tiên thấy cô nản lòng như vậy, thật không có biện pháp níu chặt lấy cổ áo của cô, nói: "Em đi theo chị! !"



***

Phòng ăn Ngự Tôn! !

Một trận gió lớn thổi tới, làm cho chiếc khăn trắng trải bàn bị rối tung, thiếu chút nữa đem kia ly thủy tinh kia lật úp! !

Trần Mạn Hồng hôm qua bị khiếp sợ, vẫn còn ở trong bệnh viện chăm sóc ông xã nghỉ ngơi, mà hôm nay lại bởi vì Tiểu Nhu mạc danh kỳ diệu đem cho người ngoài mượn mấy trăm ly thủy tinh, cô ấy một bên tức giận muốn chết, một bên còn đang ôm bệnh trở về nhìn hoàn cảnh thảm hại như vậy, chỉ biết là khiếp sợ quá độ, giọng nói khàn khàn , vẻ mặt thay đổi, cũng không thèm trang điểm đi gặp khách hàng, trên người mặc một chiếc váy ren dài màu trắng, khoác áo ngoài màu xám, ngồi ở chỗ ngồi ngoài trời, sắc mặt tái nhợt ho khan, bất đắc dĩ nhìn về phía Đường Khả Hinh ngồi đối diện.

Đường Khả Hinh cũng có chút xấu hổ cùng không có ý tứ ngồi ở một bên, cúi đầu không dám nói chuyện.

Nhã Tuệ tức giận đến nỗi lồng ngực như muốn nổ tung, ngồi ở một bên, nhìn Đường Khả Hinh làm sai chuyện, bộ dáng như không còn tí hơi sức nào, cô liền chịu không nổi, nhịn không được vươn ngón tay dí vào trán cô ấy, nhíu mày tức giận đến kêu to: "Chị nói này! Chị chỉ hận sao cô không phải là do chị sinh , như vậy chị có thể cho cô một trận! ! Cô có biết là cô ở trong khách sạn này đã có scandal cùng vài người rồi hay không hả? Cháu trai thủ tướng Tô thiếu gia, tổng giám đốc Tưởng! Tổng giám đốc Trang ! Bây giờ còn thêm cái vị nhị thiếu gia nhà họ Tưởng nữa! Vừa vặn lại chơi đủ một bàn mạt chượt a!!Trời ạ! ! Cô trước kia không yêu thương thì cũng thôi đi!Cô bây giờ với tổng giám đốc Trang là một cặp. Thế nào còn không biết kiểm điểm bản thân như vậy! ?"

Đường Khả Hinh lập tức thật ủy khuất mở to hai mắt, nhìn về phía Nhã Tuệ, vẻ mặt đau khổ nói: "Em không có a! Là Tưởng Văn Phong kéo em đi đây đó đấy chứ!"

"Cho nên mới nói a!" Nhã Tuệ nói đên việc này, cô lại càng tức giận vươn tay, không ngừng chọc chọc vào trán nha đầu chết tiệt kia nói: "Từ nhỏ đến lớn, em vẫn không có lấy một cái nhũ danh nào, thật dễ nuôi đấy. Ai cho ăn thì liền đi với người đó!"

"Em nào có?" Đường Khả Hinh lập tức oan uổng ngẩng đầu, nhìn về phía người chị em tốt, kinh ngạc nói: "Chị không được nói em như vậy a!"

"Quả không sai mà, em từ nhỏ tới lớn đều chỉ thích ăn!" Nhã Tuệ thực sự không còn cách nào, thật muốn chết, nói: "Vừa nhìn thấy ăn, là tâm hồn em cũng đi theo luôn! ! Em năm nay cũng đã hai mươi bốn rồi! Cùng tổng giám đốc Trang vượt qua bao khó khăn mới đi được tới ngày hôm nay, người ta thương em như thế, yêu em như thế, chỉ kém không đặt em vào trong miệng đi đâu cũng mang theo thôi, thế mà em vừa mới quay lại đã nháo ra việc lớn như vậy rồi! Chị vừa mới trở lại phòng làm việc, đã nhìn thấy nhiều người bàn luận về chuyện của em cùng Tưởng thiếu gia, mỗi người đều đoán xem em sẽ ở bên ai đấy! Em nói thử xem, một người chị như chị, bây giờ phải làm cái gì a? Lại không thể công bố cho thiên hạ biết, em bây giờ đang ở cùng ai, thế nhưng mặt khác lại không muốn người đời trách cứ em! Thật là tức chết đi mà!"

"Lần này thật sự là trùng hợp mà!" Đường Khả Hinh thở dài một cái, nhìn về phía Nhã Tuệ, vẻ mặt đau khổ nói.

Trần Mạn Hồng lúc này, một bên vừa ho, một bên vừa thở dốc nhắc nhở cô: "Tôi nói này, Khả Hinh, chuyện này đúng là cô không đúng! Dù sao cô và tổng giám đốc Trang đã xác nhận quan hệ.Lại lộ ra ảnh chụp như vậy, thật không tốt...Tổng giám đốc Trang là người có thân phận hiển hách a, anh ấy cũng có uy tín cùng danh dự , tôi hôm nay ở bệnh viện, có nhìn thấy tạp chí viết bài có liên quan đến anh ấy, thế mới biết được ông ngoại cùng bà ngoại của anh ấy, thế nhưng là đại gia dầu mỏ a, thế giới này quý nhất là cái gì? Dầu mỏ đấy! Không biết có bao nhiêu thiên kim tiểu thư khát vọng muốn được nhảy cùng anh ấy một điệu, anh ấy lại đối với cô tình hữu độc chung! Tôi nói thật chứ cô đừng cho là tôi không quan tâm, tôi hôm nay lúc trở lại, còn nghe nói, nguyên lai cái cô Mộc Tử Linh kia cùng với tổng giám đốc nhà chúng ta là có quen biết !"

Đường Khả Hinh sắc mặt đại biến, nhìn về phía Trần Mạn Hồng, khẩn trương nói: "Cái gì? Họ biết nhau? Là ai biết ai?"

Trần Mạn Hồng bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh nói: "Bọn họ biết nhau ở đâu đấy! Nghe nói là ở Nhật Bản thì phải, còn có một đoạn duyên phận khó quên đấy! Lần này...Tôi hoài nghi, người phụ nữ này là đến cướp đàn ông của cô đấy!"



"Cái gì?" Đường Khả Hinh lúc này mới biết sốt ruột , lập tức nắm chặt lấy cây dao đặt trên bàn, đôi mắt trừng trừng lửa giận, trực tiếp nghiến răng nghiến lợi nói: "Cướp người đàn ông của tôi? !"

"Xem bộ dáng của em này!" Nhã Tuệ lại vươn tay, hung hăng gõ đầu của cô một phát! !

"Á, á! !" Đường Khả Hinh lại một trận đau đớn kêu la ,vẻ mặt đau khổ, giơ tay che đầu, nhìn về phía Nhã Tuệ giậm chân nói: "Thực sự , thực sự rất đau mà! !"

"Khả Hinh, cô bị đau chỗ nào? Chỗ nào vậy! ?" Tiểu Nhu lúc này, nhanh chóng mang ba ly nước trái cây ra đây, đi tới trước mặt Đường Khả Hinh, hết sức quan tâm cúi người xuống, nhìn về phía cô hỏi: "Có cần tôi gọi bác Phúc đến xem cho cô không?"

Trần Mạn Hồng vừa nhìn thấy Tiểu Nhu, cô lại bị kích thích, cái gáy phát đau phẫn hận gọi to: "Cô còn dám đi ra đây hả! !Cô đem mấy trăm ly thủy tinh cho người ta mượn! ! Giờ còn muốn mời tôi uống nước trái cây phải không?"

Tiểu Nhu lập tức vô cùng oan uổng buông khay, nhìn về phía Trần Mạn Hồng sốt ruột nói: "Không đúng không đúng! !Ly nước trái cây kia là ly nước khách hàng yêu cầu, tôi vẫn luôn nhìn nhằm chằm ông ấy, liền thừa dịp lúc ông ấy tính tiền, liền vội vàng trộm một ít mang đến đây cho Khả Hinh! Bởi vì hôm nay tôi nhìn thấy tin tức, Khả Hinh thực sự rất đáng thương a, ở phố mỹ thực ăn nhiều đồ ăn vặt như vậy, nhất định là khát rồi!"

Trần Mạn Hồng vừa nghe thấy lời này, liền lập tức nhíu mày khó chịu ngửa mặt một bộ bộ dáng muốn chết, mạnh tay xoa xoa cái ót đau nhức, thực sự tức giận nói: "Tôi liền nói cho biết cái nha đầu chết tiệt kia, bùn nhão quả nhiên không thể trát tường mà! !Cô có thể câm miệng được không, việc này còn muốn cho nhiều người biết sao! Cô có muốn bị mất hết mặt mũi không hả??”

"Không uống thì chỉ lãng phí thôi! Kia chính là chanh được chuyển từ Mỹ về a! Nó ít nhất còn được ngồi qua máy bay, tôi ngay cả xe lửa cũng chưa được ngồi qua đâu!" Tiểu Nhu vừa nâng ly nước trái cây lên, đưa đến trước mặt Đường Khả Hinh, vừa lẩm bẩm gọi.

"Cho nên mới nói loại người như cô ấy, cả đời cũng đừng nghĩ muốn gả ra ngoài a!Người đàn ông nào nhìn trúng cô, hẳn là đầu óc người đó có vấn đề! !" Trần Mạn Hồng tức giận đến công tâm, trào phúng nói: "Cút! ! Lập tức ôm hết hoa bách hợp tới đây, đổi thành hoa màu xanh cho tôi! !Sau đó tưới nước cho hai mẫu đất trồng hoa, rồi quay trở về! Thiếu một tấc , tôi đem cô treo ngược phơi nắng, biết chưa!"

Tiểu Nhu vừa nghe thấy lời này, lập tức thật đáng thương ngẩng đầu, nhìn về phía Trần Mạn Hồng! !

"Cô còn nói lời nào nữa, đừng mong qua bài sát hạch tới!" Trần Mạn Hồng lập tức lấy tay vịn cổ, đau đến la lên!

"Tôi đi tôi đi mà!" Tiểu Nhu vừa nghe xong, liền vội vã xoay người đi ra ngoài, vừa đi vừa nhìn Đường Khả Hinh, lẩm bẩm gọi: "Khả Hinh! ! Cô đợi tôi, tôi tưới hoa xong, rồi sẽ quay lại bồi cô nha!"

Đường Khả Hinh quay đầu, bất đắc dĩ nhìn cô ấy cười khổ nói: "Không biết tôi còn mạng chờ cô trở về hay không nữa..."

"Em còn biết điều này a?" Nhã Tuệ lại vươn tay, gõ cho cô phát nữa, kêu to : "Em lập tức nghĩ biện pháp cho chị, mang tổng giám đốc Trang trở về! ! Nếu như em lại bị đuổi về, sau này chị sẽ không bao giờ thèm để ý đến em nữa! Thật là không lúc nào bớt bớt lo cho nha đầu chết tiệt này mà! !"

"Em làm sao để dỗ được anh ý đây?" Đường Khả Hinh cũng sốt ruột kêu lên: "Chẳng lẽ lại bắt chước anh ấy trèo cây vào nhà em, em cũng trèo tường vào nhà anh ấy chắc?"
Danh sách truyện HOT