Tài liệu được chậm rãi mở ra!
Trang Hạo Nhiên ngồi ở ghế Tổng Giám đốc, sắc mặt cứng lại, lạnh lùng cúi đầu nhìn tài liệu trước mặt, nhìn chằm chằm nội dung phía trên, buông thả hơi thở sâu không lường được.
Trương Thục Dao đứng ở trước bàn làm việc, cũng hơi thẳng người, nghiêm túc nói: "Hôm qua mặc dù Tịnh Kỳ không có chính thức đánh nhau với ông ta, nhưng liếc mắt thấy dạ hành nhân đánh nhau nơi xa, bản lĩnh lộ ra rất giống lực lượng đặc nhiệm "Mũ Nồi Xanh" vô cùng nổi tiếng ở Mĩ ! Khẩu hiệu của lực lượng này chính là: Cho dù ở bất cứ nơi nào trên thế giới, cho dù là biển rộng hay núi cao, cho dù đất bằng hay gập ghềnh, ban ngày hay ban đêm, bất luận là đất nước đang phát triển hay đất nước phát triển, chỉ cần bọn họ tiếp nhận mệnh lệnh, cũng chưa có nhiệm vụ nào không thành! ! Bọn họ tinh thông nhảy dù, lặn nước, chiến đấu, đấu trong rừng, đấu trong sa mạc, đánh trong tuyết, đánh du kích, thậm chí là chiến tranh chống khủng bố! ! Mỗi loại đều là cao thủ hàng đầu thế giới! ! Doanh trại huấn luyện của bọn họ chính là Công viên Claudia Carney Rừng Quốc gia tiểu bang Washington nước Mĩ!"
Chú thích "Mũ nồi xanh": còn gọi là " Green Beret " là đội đặc nhiệm của lục quân Mỹ.
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên nặng nề, hơi nhấc mí mắt, nhìn trên tài liệu. . . . . .
Trương Thục Dao tiếp tục báo cáo: "Tôi cùng với Phương Di và Tịnh Kỳ, cả đêm hôm qua kiểm tra ghi chép từng người có liên quan đến "Mũ Nồi Xanh" nước Mĩ có lịch sử mấy chục năm, phát hiện một người tên Uy Kiệt Tư, quốc tịch Mĩ, đã từng là đội trưởng lực lượng đặc nhiệm "Mũ Nồi Xanh", sau đó bởi vì rời khỏi bộ đội, không đến bao lâu, liền lấy thân phận của lính đánh thuê, làm việc cho nhiều đất nước đang phát triển, thay bọn họ sát hại rất nhiều nhân vật chính trị chủ chốt ! Lúc tôi đang tra xét thân thế của ông ta thì phát hiện, lúc đó ông ta đang ở lực lượng đặc nhiệm, đã từng thu nhận một học trò người Trung Quốc, lợi dụng tính cách hung tàn của ông ta, thành lập một biệt đội ma quỷ, biệt đội ma quỷ này giết người như ngóe, đã từng có căn cứ bí mật tại sa mạc Sahara, sau khi rút quân khỏi căn cứ, mà Uy Kiệt Tư biến mất không để lại dấu vết, dạ hành nhân bắt đầu lập nghiệp ở đó ! !"
Trang Hạo Nhiên im lặng lắng nghe một lúc lâu, cuối cùng trầm giọng, lạnh lẽo nói: "Ý của cô là, Hách Dục Hải rất có thể chính là học trò của Uy Kiệt Tư?"
Tiêu Đồng cũng có chút tò mò quay đầu nhìn thục Dao.
Trương Thục Dao gật đầu, gần như nói rất chắc chắn: "Tôi cùng với Phương Di, Tịnh Kỳ gần như cũng khẳng định đáp án này! Hơn nữa Tịnh Kỳ là chiến lược gia quân sự thế hệ trẻ vô cùng xuất sắc! Cô ấy cũng đã từng là một trong những đại biểu cùng với nước Russia và các nước khác tiến hành huấn luyện quân sự, thậm chí cô ấy có quyền quyết nghị, cho nên đối với tin tức huấn luyện quân sự, cô ấy hết sức hiểu rõ! Cô ấy cho rằng, cho dù bất cứ ai, hoặc giới hạn lộ số võ công của môn phái bình thường, tuyệt đối không thể nào đánh nhau và tấn công có dấu vết quân sự hóa! ! Đó gần như là một loại máy móc và tiết tấu cứng rắn như sắt ! !"
Trang Hạo Nhiên im lặng không lên tiếng, hơi ngẩng mặt, lại nhìn chăm chú phần tài liệu này, hai mắt lộ ra một chút sáng loáng.
Trương Thục Dao chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên nói nhanh: "Tôi cùng với Phương Di, Tịnh Kỳ vẫn đang suy đoán, dạ hành nhân thông thạo hoạt động với các loài chim, thậm chí hiểu rõ ngôn ngữ tay chân và tin tức của bọn chúng, hơn nữa bọn họ giết người như ngóe, thủ đoạn tàn nhẫn, lộ ra một loại cảm giác vô cùng sợ hãi, vô cùng có khả năng căn cứ huấn luyện bí mật của bọn họ, ngang bằng với Công viên rừng quốc gia Villas Nicolas tiểu bang Washington Mĩ! ! Dù sao những khu vực nguyên thủy này cũng không nhiều! Chim chóc, bò cạp, kiến, thú lớn, thậm chí có thể bao gồm hết các loại thực vật ăn thịt người trên thế giới! Loại địa phương này, tìm cách sống gần như là mục đích duy nhất để bọn họ sống sót !"
"Nếu như vậy không phải đơn giản sao?" Tiêu Đồng trực tiếp mở miệng nói: "Chúng ta lập tức phái người đi thăm dò căn cứ huấn luyện công viên rừng quốc gia Villas Nicolas tiểu bang Washington Mĩ, còn có dấu vết bọn họ sử dụng gần đây, nếu như phát hiện sự thật chính xác, chúng ta có thể cắt đứt cổ họng của bọn họ!"
Trang Hạo Nhiên hơi nhấc mí mắt, liếc mắt nhìn Tiêu Đồng, trên mặt thoáng qua nụ cười, cuối cùng chuyển thành trầm lạnh lùng, nhàn nhạt nói: "Chỗ đó không có bò cạp, rắn độc, thú lớn? Một người thay đổi trở nên tàn nhẫn, có rất nhiều cách, đó cũng chỉ là một mảnh đất trên thế giới này mà thôi! Thế giới này còn có rất nhiều vùng đất đen tối đều có tàn nhẫn mà chúng ta không biết! Không có người nào có lòng dạ độc ác hơn so với người nào! Giống như Uy Kiệt Tư biến mất cũng chỉ có thể đi tới địa ngục, mới có thể tìm được ông ta ! !"
Tiêu Đồng và thục Dao nghe nói như vậy, đồng thời ngẩng đầu lên nhìn anh.
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên cứng lại, không nhìn ra một chút gợn sóng, dù rất nhỏ suy nghĩ một chuyện, cuối cùng mới lạnh nhạt nói: "Một người quen ẩn nấp trong bóng tối, thậm chí lái xe không cần mở đèn, đi bộ không cần chỉ điểm, lúc giết người, ngay cả máu đều là màu đen! ! Lúc hoạt động giống như địa ngục, lạnh lẽo, tối tăm, u ám phát ra sợ hãi và đe dọa không muốn để cho người biết! Mà đáng sợ nhất, ông ta giống như không cần ánh sáng! ! Như vậy. . . . . . Rốt cuộc ông ta muốn cái gì?"
Tiêu Đồng cùng thục Dao lại càng không khó hiểu, im lặng nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên nhắc mí mắt nhìn hai người bọn họ, khẽ mỉm cười nói: "Ma quỷ trong địa ngục, cho dù giương nanh múa vuốt, tàn nhẫn khát máu như thế nào, cuối cùng vẫn muốn. . . . . . sống lại một lần nữa! !"
Ánh mắt bọn Tiêu Đồng sáng lên! !
Trang Hạo Nhiên giống như lập tức nắm được linh hồn của người nọ ở trong bóng tối, thậm chí cảm ứng được ông ta đang ngồi trên ghế sa lon đỏ thẫm ở trong bóng tối, đang bình tĩnh nhìn thuộc hạ của mình ở công viên rừng quốc gia bị rắn độc kinh khủng quấn quanh giết chóc, hai tròng mắt lại lạnh lẽo. . . . . . vô cùng lạnh lẽo, Trang Hạo Nhiên nhìn chòng chọc hình ảnh đó, chậm rãi mở môi mỏng, giống như cùng linh hồn người nọ hợp hai làm một, nói: "Một người muốn sống mới khó khăn, muốn chết. . . . . . Rất dễ dàng!"
"Ý của anh là. . . . . ." Sắc mặt Thục Dao nghiêm túc, nhìn Trang Hạo Nhiên nói nhanh: "Hách Dục Hải thành lập vương quốc sát thủ, ông ta cũng biết có một ngày sẽ bị Thượng Đế đòi lại những linh hồn đã chết, cho nên ông ta mới lựa chọn hợp tác với chính phủ, muốn sau khi đạt được mục đích, tẩy rửa sạch sẽ thân thể, để cho linh hồn cũng sạch sẽ sống tốt! ! Cũng chỉ có như vậy, ông ta có thể vẫn sống sót !"
Trang Hạo Nhiên nhắc mí mắt nhìn cô, khẽ mỉm cười nói: "Cũng chỉ có như vậy, mới có thể cùng con gái sống chung một nhà!"
Tiêu Đồng bừng tỉnh hiểu ra! !
Trương Thục Dao lập tức nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: "Cho nên bây giờ quan trọng nhất là không phải chúng ta cắt đứt cổ họng của ông ta, mà phải hiểu rõ rốt cuộc ông ta đang hợp tác với những người nào ! ! Hợp tác mục đích là gì! ?"
"Không! !" Trang Hạo Nhiên đáp lời cô, mới cười lạnh nhìn cô nói: "Bây giờ quan trọng nhất là chúng ta xác minh thân phận chân thật của ông ta ở nhiều đất nước, bao gồm nước ta, công khai một loạt thân phận của ông ta, công khai một loạt hành vi tội ác của ông ta! ! Để cho ông ta tiếp nhận trừng phạt của công pháp quốc tế ! ! Cũng chỉ có như vậy, ông ta không còn chỗ nào ẩn nấp, không bao giờ siêu sinh! !"
Hai người lập tức thán phục, hít một hơi, nhìn người đàn ông này.
Trang Hạo Nhiên hơi lộ ra mấy phần nụ cười nhìn họ, khẽ chuyển mắt, cũng đã suy nghĩ xong, nói nhanh: "Tiêu Đồng, cô lập tức phái người đi tra xét thân phận chân thật Hách Dục Hải, tôi cũng cần gien, tóc, chỉ tay của ông ta! ! Sau đó tôi dùng thân phận tước vị ở nước Anh, liên lạc đại sứ quán nhiều nước, xâm nhập vào nội bộ các nước để điều tra tập đoàn sát thủ của ông ta, còn có tất cả tội trạng đã phạm vào! ! Nhớ kỹ, chuyện này nhất định phải tiến hành bí mật! ! Không thể để lộ một chút tiếng gió, tránh bứt dây động rừng! !"
"Vâng! !" Tiêu Đồng lập tức gật đầu! !
"Thục Dao! !" Trang Hạo Nhiên lại gọi ! !
"Mời anh nói!" Trương Thục Dao cung kính gật đầu! !
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu nhìn cô, mới vừa muốn nói, rồi lại hơi rũ mí mắt, suy tư mấy phần mới ngẩng đầu lên, hai mắt sắc bén chăm chú nhìn cô nói: "Hách Dục Hải mưu tính sâu xa, tôi có thể nghĩ tới, chưa chắc ông ta không nghĩ tới! Cho nên ông ta nhất định làm các biện pháp đề phòng rất đúng chỗ, hơn nữa loại người như thế, vì vương quốc sự nghiệp của mình và tập đoàn sát thủ! ! Khẳng định còn có thể che giấu!"
"Che giấu?" Thục Dao ngạc nhiên nhìn anh, cau mày hỏi.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn cô, nói: "Cô phải suy nghĩ một chút, ở trên thương trường, chúng ta luôn vì lợi ích mới hợp tác cùng người khác! Hợp tác thì được, nhưng yêu cầu moi tim mổ phổi, cùng hưởng vinh nhục, nhất định sẽ phải dâng hiến bí mật của mình, hoặc một chút vật quý giá, đối phương mới có thể tin tưởng cô hơn! Từ trước đến giờ Hách Dục Hải cũng không dễ dàng tin tưởng bất cứ người nào, nhưng ông ta có thể cùng con gái đã rất nhiều năm không gặp mặt, lại có thể giữ vững liên lạc chặt chẽ, nhất định sẽ chia sẻ kế hoạch với con gái của ông ta! !"
Tiêu Đồng kinh ngạc kích động nói: "Cho nên ông ta mới gấp muốn con gái như vậy! ! Bởi vì con gái biết tất cả bí mật của ông ta và một chút bí mật của đối phương! !"
"Bí mật không phải trọng điểm! !" Trang Hạo Nhiên nhắc nhở! !
"Vậy. . . . . ." Thục Dao sẽ không hiểu nhìn Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên khẽ mỉm cười, nhìn cô nói: "Một người muốn rửa sạch linh hồn của mình, đem khối tài sản kếch xù mà tập đoàn sát thủ của mình đoạt được trong nhiều năm, sau này tiêu xài chính đáng hợp lý, sạch sẽ, nhất định sẽ phải. . . . . ."
"Rửa tiền! !" Ánh mắt Tiêu Đồng sáng lên! !
Thục Dao lập tức vui mừng bật cười, nói: "Tôi biết rồi! Nhiều năm qua, Như Mạt vẫn quản lý tài khoản kếch xù cho cha ở ngân hàng thụy sĩ nhiều nước! ! Cho nên cô ấy mới có thể thành thạo ở hai giới chính trị và thương gia! Cho dù tốn tiền mua quan, hay bán chức, cô ấy đều rất thành thạo! Vì tương lai mở cửa công ty ma rửa tiền dễ dàng! ! Nói cách khác, trong tay Như Mạt không chỉ có bí mật, còn có cái chìa khóa tài sản kếch xù, cùng với danh sách các quan chức hợp tác với cô ấy, kế hoạch thành lập công ty, kế hoạch rửa tiền! ! Cho nên ông ta mới vội vã muốn tìm được con gái! ! Thứ nhất là lo lắng an nguy của con gái, thứ hai là trên tay con gái có quá nhiều lợi ích thực tế! Thứ ba! ! Đây là cách duy nhất đưa đến phá vỡ sự hợp tác của ông ta với người trong bóng tối!"
"Thông minh!" Trang Hạo Nhiên mỉm cười, lại nói: "Nếu muốn chiến thắng mình, thì phải hiểu rõ linh hồn của mình rốt cuộc muốn cái gì! Nếu muốn chiến thắng một đối thủ, sẽ phải biết đối thủ rốt cuộc muốn cái gì! Hiện tại ông ta muốn nhất chính là con gái!".
"Tôi hiểu rồi! !" Trương Thục Dao lập tức gật đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: "Tôi lập tức liên lạc với Phương Di, làm xong công việc đề phòng giữ chặt Như Mạt, sau đó tìm cách buộc cô ấy nói ra bí mật và người có quan hệ hợp tác của hai bên, tiếp theo lưu ý trong nước gần ba năm trước, có công ty lớn thành lập hay không, hoặc các công ty liên kết nhỏ, phá vỡ một loạt kế hoạch rửa tiền và hành động của cô ấy và cha cô ấy!"
Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn cô một cái, vẫn biết về phương diện phản ứng của cô hết sức nhanh nhẹn, liền khẽ mỉm cười, nói: "Mặc Hàn bị thương, cô vất vả trong khoảng thời gian này !"
Trương Thục Dao không nhịn được mỉm cười, nhìn Trang Hạo Nhiên, vui vẻ nói: "Ở nước Anh vẫn đi theo anh đến nay, lúc ấy anh nói muốn trở về nước, tôi còn rất không nở, bởi vì có thể học tập với anh, đây là thời gian rất quý giá trong đời tôi, đang suy nghĩ anh làm sao cam lòng để tôi lại địa phương người không nhận ra? Mặc dù ăn sung mặc sướng, nhưng vẫn rất ưa thích đi theo anh ở chung một chỗ, làm một chút chuyện khiêu chiến trong cuộc đời! ! Nhưng đáng tiếc, trong lòng anh có hương hoa, bươm bướm cũng bay theo trở lại! ! Thật may tôi ở tại Châu Âu không làm cho anh mất mặt! Mặc Hàn không có sao chứ?"
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên hơi thu lại, hồi tưởng từ lúc mình làm bạn với Lãnh Mặc Hàn cho đến sáng nay, anh vẫn không có tỉnh lại, hơi thở dài một cái, mới bất đắc dĩ nói: "Từ từ thôi. . . . . ."
Trương Thục Dao im lặng một lát, cũng đành phải gật đầu, cam kết nói: "Anh yên tâm! Trong lúc anh ấy bị thương, tôi nhất định sẽ hỗ trợ anh hoàn thành chuyện lớn này! Về chuyện điều tra rửa tiền đen, anh bận trăm công nghìn việc, không dám quấy rầy anh, tôi sẽ lẳng lặng chờ Mặc Hàn tỉnh lại, về mặt này, anh ấy là cao thủ! !"
Trang Hạo Nhiên lại ngẩng đầu lên, nhìn Trương Thục Dao, không nhịn được bật cười, thật lòng và thưởng thức nói: "Cám ơn cô."
"Không cần khách sáo!" Trương Thục Dao dừng lại một lát, mới lại nhìn Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói: "Việc này không nên chậm trễ! ! Tôi lập tức đi làm việc! !"
Cô nói xong, liền nhìn Trang Hạo Nhiên hơi gật đầu một cái, liền xoay người đi khỏi. . . . . .
Trang Hạo Nhiên nhìn theo bóng lưng của cô một cái, khẽ mỉm cười, thở dốc một hơi, lại muốn cúi đầu tiếp tục xem tài liệu, nhưng tay mới vừa nắm bút máy, hai mắt xoay tròn, ngẩng đầu lên lập tức gọi: "Chờ một chút...!"
Trương Thục Dao ngạc nhiên đứng ở bên cửa, xoay người nhìn Trang Hạo Nhiên, hỏi: "Anh còn có việc?"
Trang Hạo Nhiên nhìn Trương Thục Dao, trực tiếp hỏi: "Có phải cô mới vừa từ phủ Thủ tướng tới đây hay không? Bởi vì cô và Tịnh Kỳ, Phương Di cùng thảo luận truy xét tài liệu một buổi tối!"
"Vâng!" Trương Thục Dao mỉm cười gật đầu, Tiêu Đồng đứng ở một bên, cũng tò mò nhìn Trang Hạo Nhiên.
"Vậy. . . . . ." Trang Hạo Nhiên dừng lại một lát, mới nhìn Trương Thục Dao, có chút nhớ thương hỏi: "Khả Hinh sống ở Phủ Thủ tướng có khỏe không?"
Trương Thục Dao khẽ mỉm cười, lại cất bước đi về phía Trang Hạo Nhiên, hết sức cẩn thận báo cáo: "Cô ấy ở trong phủ Thủ tướng không tồi, chắc hẳn chuyện tối ngày hôm qua, anh đã biết, chúng tôi phối hợp diễn một tuồng kịch vô cùng xuất sắc! Sáng nay cô ấy hẹn 7 giờ hơn 5 phút, nhưng vừa lúc gặp phải Thủ tướng có quốc sự phải giới nghiêm, làm cô ấy sợ hết hồn, sau đó không sao, cô ấy còn xuống lầu trò chuyện thư pháp với Thủ tướng một lát, tiếp theo cậu chủ Tô trở về, mọi người cùng nhau trò chuyện vui vẻ, dùng điểm tâm, cô ấy buông lỏng không ít! Trong lúc đó, còn có một con vẹt, chọc cho cô ấy rất vui vẻ!".
Trang Hạo Nhiên yên lặng lắng nghe, xác nhận cô không có việc gì, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười yên tâm, dịu dàng.
Trương Thục Dao nhắc mí mắt liếc anh một cái, không nhịn được cười nói: "Con vẹt này quả thật rất buồn cười! Hôm nay lúc tôi đi ra, nhìn cũng rất thích! Thật đáng yêu, rất tinh nghịch, giống như đứa bé phát giận, thích ăn đồ, thích quấn lấy người, thích quấy rối! Người nhà họ Tô thích gọi nó là vật nhỏ! ! Nhưng nó có một cái tên rất dễ nghe, gọi Tiểu Hinh Hinh!"
"Ầm . . . . . . . . . . "
Thượng Đế giơ cái chảo lên, cắn răng đập vào cái ót của người nào đó ! ! !
Trang Hạo Nhiên cảm thấy choáng váng, lập tức khoa trương, ngẩng đầu lên nhìn Trương Thục Dao, hai mắt trợn to, không thể tin nổi gọi: "Tiểu Hinh Hinh?"