Tiếng nhạc kịch liệt sàn catwalk chữ T trong hội trường, kích động vang lên, rất nhiều người mẫu, mặc quần áo hoa lệ, cực hạn khêu gợi, ở trong từng trận gió tuyết rối rít đi ra, mặc dù khuôn mặt lạnh băng, nhưng vẫn có sức hấp dẫn không thể chống nổi ! !
Phía sau khán đài một mảnh căng thẳng, các nơi nhân viên làm việc, cùng người mẫu trong trong ngoài ngoài di động lên, âm nhạc mạnh mẽ gần như sắp đánh vỡ màng nhĩ tất cả người phía sau khán đài ! !
Một phòng thay quần áo vip ! !
Tiếng thân thể đập mạnh vào trong kính!
Bác Dịch ôm chặt Trang Ngải Lâm đè ở trước kính thủy tinh, cúi mặt càng không ngừng mút môi đỏ mọng của cô tỏa hương hoa hồng, cảm thấy đầu lưỡi của cô còn ngậm một chút nhân sâm ngọt ngào, anh liền kịch liệt thở dốc, ngậm mút, đôi tay không nhịn được cách quần áo vuốt ve chỗ trũng hấp dẫn bên hông cô, từng mảng kim tuyến quét qua bàn tay đầy kén tằm của anh, mang đến một chút ngứa ngáy, anh lại mãnh liệt bóp mạnh cái mông Trang Ngải Lâm một cái! !
"Ưmh. . . . . ." Trang Ngải Lâm không nhịn được đón nụ hôn kịch liệt của anh, khẽ thở dốc, cảm thấy tay của anh đang mạnh mẽ nắm chặt cái mông của mình, sức lực vừa mãnh liệt vừa đoạt lấy, lộ ra mùi vị nguyên thủy chính mình khát vọng, cô tiếp tục mở môi mỏng, đưa đầu lưỡi ra, mặc cho anh kịch liệt mút lấy, mình rất hưởng thụ hít thở sâu! !
Bác Dịch mạnh ôm chặt Trang Ngải Lâm, cúi mặt rất hưởng thụ hôn môi của cô, rồi lại đột nhiên dừng lại, hai tay dâng mặt của cô, cụng nhẹ vào trán cô, hai mắt nóng bỏng nhìn cô, bá đạo hỏi: "Nếu như tôi tiếp tục buông tha, cô có đánh tôi một trận giống như những đàn ông khác hay không!"
Thân thể Trang Ngải Lâm tựa vào tường thủy tinh, ngẩng mặt lên, hơi lộ ra một chút quyến rũ và hấp dẫn, nhìn người đàn ông lạnh lùng kiên quyết, đột nhiên mỉm cười, nói: "Anh cảm thấy thế nào !"
Hai mắt Bác Dịch nóng lên, nghe âm nhạc tung chuyển trời đất, nhưng vẫn thâm trầm hỏi: "Tôi muốn cô nói cho tôi biết! ! Tôi có khác với người đàn ông khác hay không!"
Trang Ngải Lâm nở nụ cười mơ hồ, ngẩng mặt nhìn anh, vẫn không trả lời! !
"Phụ nữ xấu xa!" Bác Dịch không muốn biết đáp án này, mặc dù trong lòng có chút mất mát, nhưng vẫn chợt cúi xuống, muốn hôn lên môi đỏ mọng của cô. . . . . .
Trang Ngải Lâm đưa ngón tay ngăn môi mỏng của anh, hai mắt lộ ra một chút ánh sáng vô cùng sắc bén, mặc dù không cho anh thêm cơ hội, nhưng vẫn hỏi: "Anh nói cho tôi biết! Lúc anh uống bươm bướm đỏ, có tưởng tượng ra được dáng vẻ của người phụ nữ hay không! ?"
Hai tròng mắt Bác Dịch cũng lộ ra một chút tươi cười, mặc dù muốn trêu cợt, nhưng nhìn khuôn mặt cô rất xinh đẹp lạnh lùng hấp dẫn, lại lộ ra một chút nụ cười đáng yêu làm cho người ta phát điên, hai tay anh nông sâu vuốt bả vai mảnh khảnh của cô, âm thanh khàn khàn nói: "Không có!"
"Vậy làm sao làm tình?" Trang Ngải Lâm trực tiếp hỏi.
Bác Dịch nhắc mí mắt, nhìn cô, cười thật sâu nói: "Cô muốn biết?
Hai mắt Trang Ngải Lâm lộ ra nụ cười có chút mập mờ, nhìn anh.
Bác Dịch không nói chuyện nữa, mà vừa nóng bỏng nhìn cô, vừa nắm ngón tay cô dừng ở trên môi mình, hôn nhẹ, từng bước từng bước mê say hôn từ ngón tay, mu bàn tay, đến cánh tay, hôn đến bờ ngực, rồi đến nách bên trong cánh tay cô, hít sâu thịt non của cô ! !
Trang Ngải Lâm không nhịn được mỉm cười, bị chọc cho mê loạn vui vẻ, ở trong từng trận kích thích hormone ham muốn, trong tiếng nhạc nơi khán đài, cô cảm thấy Bác Dịch hôn thịt non của mình, môi hơi ướt át và nóng ấm, tròng mắt cô không nhịn được lóe lên, hưởng thụ. . . . . .
Bác Dịch lại ôm chặt eo nhỏ nhắn của Trang Ngải Lâm, mặc cho thân thể của cô ngửa ra sau, lại chuẩn xác bắt được môi đỏ mọng của cô, rất hưởng thụ mút đầu lưỡi của cô, đôi tay không nhịn được xoa vòng eo mê người của cô, lại dùng sức mạnh nắm chặt cái mông tròn lẳng của cô, dưới người mình đột nhiên nhanh chóng cứng lên, rất khát vọng đè cô ở trước kính, cọ sát ở giữa hai chân của cô. . . . . .(H)
***
Chủ đề thời trang màn thứ ba, rốt cuộc dần dần đi đến hồi cuối, toàn thể khách quý lập tức đứng lên, nhìn về phía khán đài hình chữ T lập tức tối xuống, bông tuyết tung bay, cảm giác rét lạnh xông tới cho làm tâm trạng người ta không khỏi chùng thấp và mong đợi, theo tiếng nhạc lãng mạn vang lên, rất nhiều người mẫu, mặc trang phục xinh đẹp, lãng mạn, chia ra hai bên khán đài hình chữ T, bày dáng vẻ cố định, thời gian trôi qua một chút. . . . . .
Xung quanh u ám, sau khi mang cho người ta cảm giác mãnh liệt bị nuốt hết, đỉnh núi tuyết lập tức thắp lên ngọn lửa nóng bỏng!
Không đến bao lâu, trong ngọn lửa dần dần nổi lên một quả cầu thủy tinh đỏ thẫm, trước mắt bao người, từ từ di động ra trước gió tuyết, không đến bao lâu, theo âm nhạc kéo dài vang lên, quả cầu kia chợt tác ra hai nửa, lập tức xuất hiện một nam một nữ, người đàn ông mặc tây trang màu xanh đen, phối áo sơ mi màu đen, trước cổ áo cài trang sức hình đuôi con đại bàng, chỉ thấy khuôn anh cứng rắn, trong mạnh mẽ lộ ra khí thế không thể phá vỡ, trong nguyên thủy và hoang dã, lại mang theo cảm giác bí ẩn tín ngưỡng phương tây, làm cho anh ở trong bông tuyết trắng bồng bềnh, lập tức sáng rỡ! !
Mọi người xôn xao! !
Trang Ngải Lâm mặc váy dài cúp ngực màu đen đính kim tuyến kiểu đuôi cá, hai mắt đính hoa văn, vấn búi tóc cao quý, tay nhét trong cánh tay cứng rắn của Bác Dịch, ở trong từng tràng pháo tay, bước chân hấp dẫn cá tính, đi dáng catwalk trên sân khấu, đi về phía trước!
Hội trường lập tức vang lên tràng pháo tay cuồng nhiệt, bởi vì đây là chuyên gia thiết kế tự mình trình diễn ! !
Bác Dịch kéo Trang Ngải Lâm ở trong từng tràng pháo tay cuồng nhiệt, đi qua từng bông tuyết, từng bước đi qua sàn diễn hình chữ T thật dài, cuối cùng đi tới vị trí cuối cùng, đứng ở dưới ánh đèn cao nhất chói mắt, hưởng thụ tiếng vỗ tay và ánh mắt của mọi người, bọn họ cùng khẽ mỉm cười, mang theo tín ngưỡng của từng người, lập tức nhìn toàn bộ thế giới chiếu sáng rực rỡ! !