Lọc Truyện

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Còn năm phút nữa gần đến hai giờ chiều!

Sóng biển tuôn trào, bọt nước bắn lên bốn phía! !

Lãnh Mặc Hàn một mình đứng ở trên bờ biển, nhìn mặt biển mênh mông bao la, sóng lớn cuồn cuộn nhấp nhô, bởi vì mưa phùn, bắn tóc anh ướt đẫm, nhưng anh vẫn đứng không nhúc nhích ở chỗ này, hai mắt lóe ra ánh sáng kịch liệt, thật lâu thật lâu. . . . . .

Càng lúc càng nhiều thứ, chưa đầy 24 tiếng đồng hồ tìm kiếm, từ từ rõ ràng! !

"Lão đại! ! Anh đã đứng ở chỗ này ba giờ rồi !" Mỹ Linh thật sự không nhịn được, đến gần anh nghi ngờ hỏi: "Anh chờ cái gì ở chỗ này. . . . . . Hay. . . . . ."

Hai mắt Lãnh Mặc Hàn vẫn kịch liệt lóe lên, giống như đang đợi cái gì, cũng không lên tiếng! !

Thanh Bình thật sự không hiểu, đứng ở sau lưng anh, hỏi: "Lão đại! ! Rốt cuộc. . . . . . Anh có kế hoạch gì nói cho chúng tôi một chút? Hai ngày nay chúng tôi sắp bị chết ngộp rồi!".

Hai mắt Lãnh Mặc Hàn lóe lên, thấy còn thời gian, liền im lặng xoay người, nhanh chóng dọc theo căn phòng nhỏ tối tăm Tiểu Nhu bị bắt đi vào bên trong, vừa đi vừa khuôn mặt nặng nề nói: “Nếu như cô muốn biết người kia đi đâu! Lúc không có phương hướng, cô vẫn không ngừng đi tới đi lui ở nơi cô ấy biến mất! ! Cô luôn có thể tìm được đáp án, trong lúc quanh đi quẩn lại nhiều lần, luôn có thể tìm được manh mối! Một lần không được, vậy thì hai lần, hai lần không được, vậy thì ba lần. . . . . . Ba lần không được, thì lặp lại lần nữa ! Niềm tin của cô, không phải là chiến thắng chứng cứ! Mà phải tìm được người kia! Thậm chí, trong quá trình này chúng ta có thể căn cứ chuyện đã xảy ra, biết rõ ràng sự thật!"

"Vậy. . . . . . Anh đã ở trong phòng tối này, tìm kiếm lần thứ ba, anh cho ra kết luận gì?" Mỹ Linh ngạc nhiên hỏi.

Lãnh Mặc Hàn cũng không nói nữa, người cũng đã đi tới trước ngôi lầu nhỏ trống không, anh hai mắt âm trầm đông lại, nhìn vào bên trong lộ ra bức tường tối đen, không chút nào không e ngại cất bước đi vào trong, Mỹ Linh và Thanh Bình cũng đi theo sát, hai người nhìn phòng khách trống trơn, sau đó đi tới căn phòng dưới lòng đất, cả người Lãnh Mặc Hàn đen thui giống như dạ hành nhân, chỉ có hai mắt thâm thúy lộ ra ánh sáng sắc bén, giống như có thể nhìn thấy được ngày hôm qua mấy dạ hành nhân khiêng thân thể Tiểu Nhu nhanh chóng đi tới căn phòng dưới lòng đất. . . .

Hai mắt anh bắt đầu kịch liệt lóe lên, cuối cùng chậm rãi mở môi mỏng, từng chữ từng chữ nói: "Lúc ấy bọn họ khiêng Tiểu Nhu đến căn phòng dưới lòng đất, vốn là muốn lợi dụng cô ấy để uy hiếp Khả Hinh thi đấu! Nhưng trong quá trình này, cô ấy hôn mê, những người này chờ cô ấy từ từ tỉnh lại, trong lúc chờ cô tỉnh lại đã chuẩn bị dao, máy khoan điện, vân vân...! Bởi vì tấm hình kia, đã vạch trần ý tưởng của dạ hành nhân! Đúng vậy, bởi vì chúng ta đột kích, bọn họ tạm thời không có cách nào làm như vậy! Cho nên đi bắt lấy trước ! Cũng đã lấy đi khoan điện, trong lúc đánh nhau, chúng ta phát hiện trên mặt đất mất một mũi khoan bị hỏng, như vậy, có phải chứng minh, bọn họ đã dùng qua máy khoan điện trong căn phòng bí mật, hay không?"

Ở trong bóng tối, Thanh Bình và Mỹ Linh, lập tức giơ đèn laser trên cổ tay mình, bắn càn quét không gian xung quanh, phát hiện vài con dao và đạn, còn có một đầu máy khoan điện, bọn họ liền ngẩng đầu lên nhìn Lãnh Mặc Hàn nói: "Đúng vậy! Lúc chúng tôi cũng đã nhìn thấy trong cameras!"

Lãnh Mặc Hàn lập tức xoay người, nhìn họ, ánh mắt lóe lên hỏi: "Như vậy máy khoan điện đi đâu?"



Thanh Bình và Mỹ Linh suy nghĩ một chút, cũng ngạc nhiên nói: "Đúng vậy! Máy khoan điện đi nơi nào? Tôi cảm thấy bọn họ không thể nào lấy đi máy khoan điện chứ? Thứ đó quá nặng ! !"

Sắc mặt của Lãnh Mặc Hàn hơi tối tăm, dựa theo lúc ấy đánh nhau xong, cất bước đi tới con đường hầm tối đen, vừa đi vừa chậm rãi nói: "Không có máy khoan điện! Chứng minh bọn họ vẫn suy nghĩ muốn tiếp tục hành động như vậy! Nhưng có kiện sự tình rất kì lạ ! !"

"Cái gì?" Mỹ Linh và Thanh Bình chậm rãi đi theo anh, cùng hỏi! !

Hai tròng mắt Lãnh Mặc Hàn nhấp nháy trong bóng tối, tiếp tục đi theo phương hướng lúc ấy đuổi bắt dạ hành nhân, đi về phía trước, vừa đi vừa nói tiếp: "Dựa vào tài lực hùng hậu của dạ hành nhân, nếu muốn ở trên mặt đất tìm một máy khoan điện lần nữa, đây không phải là chuyện dễ dàng sao? Tại sao muốn mang nó theo?"

Mỹ Linh chậm rãi đi theo anh, đi về phía trước, suy nghĩ một chút, lại nói: “Bởi vì nơi bọn họ đi, không có những thứ này?"

Hai mắt Lãnh Mặc Hàn sắc bén lóe lên, nói tiếp: "Không chỉ không có những thứ này! Hơn nữa nơi bọn họ đi, căn bản cũng không có bao nhiêu người có thể tiếp ứng và cung cấp!"

"Vậy sẽ là nơi nào, bọn họ không đi được? Ngay cả bọn họ bay lên trời, chui xuống đất cũng tiếp tục khoan!" Thanh Bình ngạc nhiên nói.

Lãnh Mặc Hàn nhàn nhạt cười cười, tiếp tục dọc theo hang sâu thật dài đi về phía trước, hai mắt lóe lên, chậm chậm nói: "Nơi bọn họ sắp đi, đúng là người bình thường không đi được!"

Thanh Bình và Mỹ Linh không nghĩ ra. . . . . .

"Đầu tiên chúng ta phải hiểu ý đồ của bọn họ!" Lãnh Mặc Hàn tiếp tục dọc theo hang sâu đi về phía trước, nói: "Bọn họ muốn bắt cóc Tiểu Nhu, sau đó ngăn cản Khả Hinh thi đấu! ! Bởi vì có lẽ bọn họ đã biết trận thi đấu chuyên gia hầu rượu có liên quan đến rượu đỏ! Đây là điểm thứ nhất! ! Điểm thứ hai! Nhờ vào đó phá hư danh dự của Hoàn Cầu! Điểm thứ ba! ! Chế tạo sự cố đưa tới hỗn loạn làm cho mọi người tập trung suy nghĩ đến chuyện đó, bọn họ xuất hiện tại nơi không tưởng tượng được! ! Điểm thứ tư! Tìm được rượu đỏ! ! Mấu chốt ở điểm thứ năm! !"

"Cái gì?" Mỹ Linh và Thanh Bình nghe xong hơi sửng sốt.

Lãnh Mặc Hàn tiếp tục đi vào hang sâu, hai mắt lóe lên, lạnh lẽo nói: "Điểm thứ năm! ! Tiến hành giao dịch! ! Mở ra bí mật! ! Chỗ này sẽ là một chỗ bí mật nhất trên thế giới ! Cho dù là ai cũng không đoán được! Chỗ bọn họ quen ẩn nấp! Cũng chính là chỗ bắt Tiểu Nhu ! ! Càng là nơi cha của Như Mạt lẩn trốn! !"



"Anh làm sao phán đoán được chuẩn xác như vậy? Tại sao nhất định phải mạo hiểm mang Tiểu Nhu đưa đến chỗ đó? Sẽ không sợ cô ấy tiết lộ bí mật?" Mỹ Linh và Thanh Bình ngạc nhiên nhìn anh hỏi.

Lãnh Mặc Hàn đã đi ra hang động, đón ban ngày, nhìn mặt trời vẫn lơ lửng ở trên mặt biển, sóng lớn tuôn trào, gió thổi vừa đúng là gió tây bắc giống như ngày hôm qua! ! Anh lập tức nhanh chóng đi tới ca nô trên bờ cát, mới quyết liệt nói: "Bởi vì bọn họ vẫn không kịp xử lý Tiểu Nhu! Bởi vì chúng ta tới hơi sớm! Bởi vì bọn họ không có nghĩ qua, chim cú mèo sẽ thông báo cho chúng ta, cho nên tối hôm qua bọn họ hành động gấp gáp bắt giữ! ! !"

"Vậy rốt cuộc bọn họ ở nơi nào?" Thanh Bình đi theo Lãnh Mặc Hàn, hỏi nhanh.

Lãnh Mặc Hàn đón sức gió, xoay người nhìn Thanh Bình, hai mắt sắc bén lóe lên, nói: "Bọn họ ở trong biển!"

"Ở trong biển?" Thanh Bình và Mỹ Linh đồng thời kêu lên: "Điều này sao có thể? Cho dù bọn họ có nhiều dưỡng khí hơn nữa! Cũng không thể ở bên trong lâu như vậy chứ? !"

Lãnh Mặc Hàn nhảy lên ca nô, mới nhìn về phía bọn họ, hai mắt sắc bén lóe lên, mới nói tiếp: "Nếu như trong biển có giấu chiếc tàu ngầm thì sao? Hoặc bên trong có căn cứ ông ta có thể ẩn thân! ?"

Thanh Bình và Mỹ Linh đồng thời trợn to hai mắt, không thể tin nổi kêu lên: "Tàu ngầm, tàu ngầm?"

Điều này cần có bao nhiêu thế lực, mới làm được! ! !

Lãnh Mặc Hàn không nói thêm gì nữa, mà xoay ca nô lần nữa, lần thứ mười một, dựa theo chiều kim đồng hồ mười một giờ xuất phát tếp tục, Thanh Bình và Mỹ Linh, đứng ở bên bãi biển, nhìn ca nô của Lãnh Mặc Hàn chạy nhanh như tên bắn ra ngoài, bọn họ cũng lập tức dẫn tất cả người áo đen, ngồi chung ca nô, lại một lần nữa chạy trên biển, lúc ca nô lao đi như tên bắn, Mỹ Linh khởi động máy kiểm tra kim loại . . . . . .

Từng trận âm thanh lớn, từ trên mặt biển nhanh chóng truyền đến! ! Rất nhiều ca nô ở trên mặt biển càng lúc càng sôi trào mãnh liệt, như tên bắn lao thẳng tới phía trước, Lãnh Mặc Hàn cầm đầu, hai mắt bắn ra ánh sáng mãnh liệt sắc bén, nắm chặt vô lăng ca nô, vọt vào trong biển cuộn trào mãnh liệt, hơn mười chiếc ca nô như mũi tên lao theo, rối rít bắn lên bọt sóng trắng xóa, lúc ca nô chạy đến 11 hải lý, Thượng Đế đột nhiên kích động giận dữ, vung cánh tay lên một cái, lập tức, cơn bão táp khổng lồ quét trên mặt biển, mặt biển mãnh liệt từ từ tạo thành cơn lốc xoáy khổng lồ, giống như đáy nước có quái vật sắp bay lên, hút mấy chục chiếc ca nô đang cuộn trào mãnh liệt vào trong biển ! !

Lãnh Mặc Hàn đón bão táp, gầm lên giận dữ, dẫn hơn hai mươi chiếc ca nô, trước khi mặt biển hình thành cơn lốc xoáy khổng lồ, mạnh mẽ xoay tay lái, cùng nhau nhanh chóng xoay tròn trên mặt biển đang cuộn trào mãnh liệt, lợi dụng động cơ, mấy chục chiếc ca nô màu đen của bọn họ cũng xoay tròn 360 độ, mạnh mẽ xông qua cơn lốc xoáy sắp dần dần hình thành. . . . . .

"Đinh đinh đinh đinh đinh. . . . . . ." Máy kiểm tra kim loại của Mỹ Linh, quả nhiên sáng lên tín hiệu mãnh liệt, cô lập tức kích động giơ cao máy kiểm tra, nhìn Lãnh Mặc Hàn kêu to: "Lão đại! ! ! Tìm được, phía dưới quả thật có kim loại và phản ứng nhiệt năng! ! Bọn họ ở phía dưới này! !"

Ca nô của Lãnh Mặc Hàn chạy nhanh, sắp lao vào trong cơn lốc xoáy, nhìn Mỹ Linh, hai mắt nóng lên!
Danh sách truyện HOT