Lọc Truyện

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Khách sạn Á Châu!

Hai chiếc xe Rolls-Royce cùng chạy tới, Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ đồng thời nhanh chóng xuống xe, khuôn mặt đông cứng vừa đi vào bên trong, vừa nghĩ buổi chiều hôm nay, các công ty con của tập đoàn Hoàn Cầu ở trong nước, bị dao động không ít, mà thị trường chứng khoán hơi có biến động không bình thường, dẫn tới văn bản phê duyệt của Chính Phủ xuất hiện hoặc nhiều hoặc ít phiền toái, dần dần thấy xu hướng gió mây mờ mịt, hai vị chủ tịch đã từng hô mây gọi gió, nhất định hiểu nguyên do trong này!

Bên trong Đại sảnh khách sạn, tất cả quản lý cùng nhân viên tiếp tân, còn có tất cả nhân viên, nhìn thấy hai vị chủ tịch, cũng lập tức đứng tại vị trí của mình, cùng hơi khom người gật đầu chào, Giám đốc Hoắc Minh nhanh chóng bước ra thang máy, nghênh đón hai vị chủ tịch. . . . . .

"Ừm, mấy ngày nay, khách sạn ở mọi người lo thi thăng chức và thi đấu chuyên gia hầu rượu, ông cũng hết sức rồi, đi làm việc đi!" Tưởng Vĩ Quốc lạnh lùng nói xong, liền cùng Trang Tĩnh Vũ dẫn hai thư kí trưởng, nhanh chóng đi vào bên trong thang máy!

"Vâng!" Hoắc Minh đành phải dẫn đám quản lý đứng ở bên cạnh thang máy, cung kính tiễn hai vị chủ tịch!

Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, lại nhanh chóng vọt lên trên! !

***

Tầng lầu Tổng Giám đốc! !

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi mới vừa được thông báo cho hai chủ tịch đột nhiên đến Khách sạn Á Châu, lập tức buông xuống tất cả công việc trong tay, đi tới tầng 100 trước, dẫn đám thư ký, đứng ở bên ngoài cửa thang máy chờ đợi. . . . . .

"Đinh . . . . . ." Cửa thang máy mạ vàng chợt mở ra! !

Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ khuôn mặt nặng nề bước nhanh đi ra ngoài, nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên đã đứng chờ ở một bên, cũng không nói nhiều, mà im lặng đi tới phòng làm việc Tổng Giám đốc, Đông Anh và hai thư kí trưởng lập tức đến phòng giải khát, thu xếp trà và bánh ngọt cho hai vị chủ tịch của mình thích uống, Tiêu Đồng tự mình đẩy cửa chính phòng làm việc ra, lặng lẽ chờ tất cả chủ tịch, Tổng Giám đốc đi vào phòng làm việc xong, ngay sau đó đóng cửa phòng! !

Bên trong phòng làm việc!

"Chuyện nữ nhân viên phục vụ phòng ăn bị bắt cóc là thế nào?" Tưởng Vĩ Quốc bước tới ghế sa lon một người, buông cúc áo, một mình ngồi xuống, Trang Tĩnh Vũ ngồi trên ghế sa lon ở bên cạnh, vẻ mặt hơi lộ ra nghiêm túc, nhìn con trai.

Trang Hạo Nhiên khuôn mặt nặng nề suy nghĩ một chút, mới đi tới ghế sa lon ngồi xuống, cứ nói thật: "Hiện tại tạm thời không rõ tung tích, chưa biết sống chết! Pháp y đang căn cứ hình ảnh trước và sau khi bị hại, tiến hành so sánh, trong lúc Mặc Hàn đang truy xét chuyện này, vô tình gặp được Hách Dục Hải, hai bên đánh nhau, anh ấy cũng bị thương vào bệnh viện."



Trang Tĩnh Vũ lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên, giống như đang suy đoán hỏi: "Chuyện này, có phải vừa vặn xảy ra lúc hoàng hôn hay không?"

Tưởng Thiên Lỗi cũng ngồi ở bên cạnh Trang Hạo Nhiên, nhìn Trang Tĩnh Vũ gật đầu, cung kính nói: "Đúng vậy ! Mặc Hàn cùng Tịnh Kỳ của phủ Thủ tướng, lúc hoàng hôn hôm nay, phái người tiêu diệt căn cứ của Hách Dục Hải! Đoán chừng đây là nơi ẩn núp lớn nhất ở trong nước của ông ta, trong lúc tiêu diệt, Tịnh Kỳ còn phát hiện một số lượng lớn súng ống đạn dược buôn lậu và không ít báu vật quốc gia, theo dấu vết tìm kiếm lúc ấy, hẳn là lưu trữ không lâu, liền bị di dời! !"

Tưởng Vĩ Quốc im lặng ngồi ở trên ghế sa lon, ánh mắt hơi lóe lên, sau khi tự hỏi, mới lạnh lùng mở môi mỏng, chậm rãi nói: "Hôm nay lúc hoàng hôn, Hoàn Cầu chúng ta không ít công ty nêm yết ngoài thị trường, hơi có vẻ dao động, mười mấy văn bản phê duyệt bị Chính Phủ vô tình hay cố ý che giữ hồ sơ, bây giờ trong người Thủ tướng vẫn ôm bệnh nhẹ, chắc chắn sẽ không trông nom việc của chúng ta, Ủy viên Trương quý nhân bận rộn, chúng ta không dám quấy rầy thêm nữa, nhưng mối quan hệ giữa quan chức và thương nhân vẫn luôn mập mờ, có người lấy quyền lực để giao dịch, giao dịch không thành, tự nhiên muốn bắt Hoàn Cầu chúng ta chịu sào! Hai người các con chọc ra một đống chuyện, nên xử lý thế nào?"

Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, Tưởng Thiên Lỗi ngẩng đầu lên nhìn cha, nghiêm túc nói: "Nên xử lý thế nào thì xử lý thế ấy!"

Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ cùng ngẩng đầu lên nhìn Tưởng Thiên Lỗi!

Tưởng Thiên Lỗi trực tiếp nhìn cha và Trang Tĩnh Vũ, thản nhiên nói: "Gần đây Hoàn Cầu xảy ra không ít chuyện, đầu tiên là bí mật Hoàn Cầu, rồi đến sự kiện rượu đỏ, tất cả mọi chuyện đều là mối quan hệ không rõ ràng giữa quan chức và thương nhân, dẫn đến kết quả cuối cùng! Giống cha, cả đời thán phục nhất là Tằng Quốc Phiên, nhưng bản thân ông ta chìm nổi chốn quan trường cũng cảm thấy sợ hãi và hoảng hốt! Quyền lực quả thật là thứ dùng tốt hơn so với tiền! Thậm chí nhiều lúc, dùng tiền cũng mua không được! Hoàn Cầu chúng ta làm một tập đoàn xuyên quốc gia, tự nhiên không thiếu được Chính Phủ vun đắp, cũng không thiếu được Chính Phủ giám sát, thế nhưng tại sao nhiều năm qua, chúng ta vẫn không thể thoát khỏi bóng ma, cũng là bởi vì chúng ta cũng e ngại!"

Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ đồng thời im lặng nhìn Tưởng Thiên Lỗi. Tưởng Thiên Lỗi cũng nhìn hai vị chủ tịch, vội nói: “Chúng ta e ngại, khi phá vỡ tầng cửa sổ này, quan hệ trở nên gần hơn, xa hơn, đều không phải là kết quả tốt nhất! ! Thậm chí chúng ta đã quên mất, năm đó Tưởng, Trang, hai ông nội cùng Chủ tịch Đường sở dĩ không sợ mà đi đến hôm nay, không vì cái gì khác, chính là vì một chút tín ngưỡng! ! Qua nhiều năm như vậy, dưới sự hướng dẫn của cha cùng chú Trang, Hoàn Cầu đi vào thời đại huy hoàng nhất, mà con vẫn chưa từng quên ông nội đã nói qua một câu khi ông ở đỉnh cao sự nghiệp, cả đời con vẫn nhớ! Ông nội nói: nếu cuộc sống chúng ta đơn độc có thể chứa đựng thứ gì đó, thật ra không nhiều lắm! Khi một người lãnh đạo đi tới đỉnh núi, nếu như anh ta chỉ đứng ở chỗ cao trải nghiệm một chút hư vinh và tịch mịch của riêng mình, cũng không xứng làm một người lãnh đạo! Bởi vì một người chính thức có thể dẫn dắt đội ngũ, nhất định phải hiểu, người đang đi lên, lòng đang đi xuống ! !"

Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên hiện lên mấy phần nụ cười, nghiêng mặt, nhìn Tưởng Thiên Lỗi.

Tưởng Thiên Lỗi lại nhìn về phía hai người lớn tuổi, sau đó cẩn thận nói: "Con hiểu rõ, hiện tại Hoàn Cầu trong tay của con, con có trách nhiệm rất lớn! Bởi vì một bút một giấy, là có thể quyết định tất cả! Trước kia quyền là quả cân, cũng là trọng lượng! Một chút sức nặng, đời đời truyền dạy, hôm nay con nhận lấy, tất nhiên hiểu rõ, bằng sức lực của một mình con, không làm được chuyện! ! Quyền trong tay con là sức hơn ba triệu công nhân viên Hoàn Cầu chúng ta! ! Hiện tại trong lòng con chứa là hàng triệu người Hoàn Cầu! Nếu chúng ta không thể coi trọng tín ngưỡng, chỉ coi trọng quyền lực và lợi ích, như vậy tương lai còn có rất nhiều người nắm giữ quyền cao chức nặng, sẽ muốn tới chia một chén súp với Hoàn Cầu, thậm chí bởi vì không hợp tác được, cho con rất nhiều bẫy rập! Hôm nay là thời đại Hoàn Cầu ngày càng lớn mạnh, chúng ta càng phải tuyên dương công ty lấy tinh thần và tín ngưỡng của con người làm gốc! ! Chúng ta vì một chút tinh thần này, cam tâm tình nguyện thụt lùi lại ba trăm năm! Nhưng con bước một bước, chính là một thời đại! ! !"

Trang Tĩnh Vũ nở nụ cười, nhìn Tưởng Thiên Lỗi. . . . . .

Hai tròng mắt Tưởng Vĩ Quốc cũng lộ ra ánh sáng sắc bén, nhìn con trai. Tưởng Thiên Lỗi lại nhìn hai người, vội nói: “Hôm nay đừng nói là vì một nhân viên nho nhỏ của phòng ăn ngự tôn ! Mặc kệ là ai, chúng ta thân là người dẫn đầu xã hội đều phải hợp thời bỏ xuống tư thái, xem một chút người dưới chân cần thương cảm ! Chỉ có như vậy, Chính Phủ và chúng ta mới có thể chính thức hợp tác! hợp tác đàng hoàng rõ ràng! Cho nên lúc hoàng hôn hôm nay, Tưởng Thiên Lỗi con không sợ! ! Nếu như ai muốn nhắm vào Hoàn Cầu chúng ta, con tự nhiên đón gió lướt sóng! ! Hôm nay, mặc kệ xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, Tưởng Thiên Lỗi con một mình chịu trách nhiệm ! !"

Trang Hạo Nhiên lại hơi nở nụ cười, hai mắt lóe lên ánh sáng, cùi chỏ dựa nhẹ ghế sa lon, ngồi vẻ hơi thoải mái. . . . . . "Không có ai muốn con một mình chịu trách nhiệm. . . . . ."

Lúc này Tưởng Vĩ Quốc nhìn con trai, lộ ra khí phách, hai mắt lóe ra sắc bén, nói: "Mặc kệ người đó đang làm quan, muốn động vào Hoàn Cầu tôi, đều không phải là một chuyện dễ dàng! Nếu ông ta muốn giao dịch với tôi, nhất định phải đàng hoàng rõ ràng, nếu không, hoặc là tiếp tục làm con chuột trong cống rảnh, hoặc là hóa rồng làm hổ đấu với chúng ta một trận!"

Lúc này, Trang Hạo Nhiên mới lên tiếng, nhìn Tưởng Vĩ Quốc nói: "Con cảm thấy chuyện này, bọn họ kiêng kỵ chúng ta phát hiện ra bí mật quá nhiều, từ đó tung ra tin tức, cảnh cáo chúng ta! Cho nên chúng ta cũng không có cần thiết cứng đối cứng!"



Trang Tĩnh Vũ nghe nói như vậy, liền ngẩng đầu lên nhìn con trai, nói: "Con có cách? Hiện tại cả thị trường chứng khoán của Hoàn Cầu đang dao động, bên Châu Âu cũng nghe được tin tức, không ít thành viên Hội đồng quản trị, rối rít dò thăm tin tức này, tình trạng hết sức không ổn!"

Trang Hạo Nhiên thoải mái mỉm cười, tựa vào trên ghế sa lon, sắc mặt dần dần thu lại, mới hơi lộ ra khí thế nói: "Người bên Châu Âu vốn tương đối nhạy cảm, nhất là người Anh, mặc dù toàn bộ hệ thống kinh tế đều tại châu Âu! Nhưng không ai không muốn phơi bày, cũng không chấp nhận gian dối! Hoặc thực sự cầu thị muốn biết, có đôi lúc, lại không dám đối mặt sự thật, như vậy nếu vào lúc này thích hợp cho Hoàn Cầu chúng ta có thể đẩy mạnh dự án khách sạn dưới nước, thay đổi toàn bộ vốn đầu tư của chúng ta, mà cho phép nhập cổ phần! ! Lợi dụng bầu không khí vui vẻ của cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu, lại tuyên truyền, cân nhắc, so sánh tầm quan trọng một lần nữa, đẩy ra kế hoạch đầu tư! !"

Trang Tĩnh Vũ hiểu con trai, liền trực tiếp nói: "Con có ý tưởng đầu tư?" Trang Hạo Nhiên mỉm cười, hơi nghiêng người tới trước nhìn cha, vội nói: “Con trở về nước trong khoảng thời gian này, từng có tiếp xúc với Tổng Giám đốc Hàn tập đoàn Hàn thị, biết anh ấy đối với khách sạn dưới nước cũng cảm thấy có chút hứng thú, chỉ là con không muốn chia sẻ thời khắc đỉnh cao với người khác! Nhưng sau khi khách sạn dưới nước của chúng ta xây xong, con có thể sẽ bàn với anh ấy về kế hoạch khách sạn dưới nước ở các nước Châu Âu! Trước mắt, con đã dặn Thục Dao sửa lại một phần kế hoạch gửi cho anh ấy! Nếu anh ấy chấp nhận hợp tác với Hoàn Cầu chúng ta, như vậy. . . . . . Mặc cho bao nhiêu người muốn bắt ép Hoàn Cầu chúng ta, cũng không phải là một chuyện dễ dàng! Nhất là con nhìn trúng anh ấy mở ngân hàng quốc tế ở rất nhiều nước trên thế giới! Về mặt đầu tư nguồn vốn và chuyển tiền hết sức tiện lợi! Tám giờ tối nay, đoán chừng con có thể nhận được tin tức của anh ấy! Chỉ cần xác nhận, chúng ta ngay lập tức mở cuộc họp báo, công khai tin tức này, tạm thời phân tán cục diện thị trường chứng khoán dao động!"

Tưởng Thiên Lỗi cũng nói tiếp: "Đến lúc đó, chúng ta lại tung ra tin tức Chủ tịch khách sạn Duy Hi Thịnh, Tống Kế Vĩ xây dựng khu resort, phân tán sức chú ý của công chúng! Sau đó thừa dịp ông ta thuận lợi vui vẻ, lúc đắc ý tính toán thu mua hai công ty đầu cơ của chúng ta, lại tuyên bố ông ta bị món nợ quần người, Hoàn Cầu chúng ta làm thiên sứ trắng, tốt bụng cho ông ta một khoản tiền, miễn cưỡng thu mua tập đoàn Duy Hi Thịnh của ông ta! Cái này không chỉ thể hiện Hoàn Cầu chúng ta thực lực hùng hậu, hơn thể hiện của chúng ta "Lấy người làm gốc!" "

Hai anh em nhà này tính toán cùng nhau bóp chết Tống Kế Vĩ! Tưởng Vĩ Quốc đối với cái kế hoạch này, bày tỏ đồng ý. . . . . .

"Chỉ là. . . . . . ngân hàng của cậu ở Anh còn chưa đủ nhiều sao? Không ngờ còn đánh chủ ý tới ngân hàng quốc tế của Hàn Văn Hạo! Cậu quá bận rộn không? Sợ người trong thiên hạ cũng không biết cậu có tiền?" Tưởng Thiên Lỗi nói xong, liền quay đầu nhìn Trang Hạo Nhiên, cố ý châm chọc anh!

Trang Hạo Nhiên không nhịn được cười nhìn hướng Tưởng Thiên Lỗi, nói: “Ai sẽ ngại tiền nhiều hơn ? Anh có thể không biết, nhà máy rượu vang Laffey nổi tiếng nhất nước Pháp đã từng thuộc về một ông trùm ngầm của đế quốc tài chính, Meyer Rothschild, lúc ấy năm anh em dòng họ La thị một tay nắm tài chính nước Pháp, một tay giúp đỡ Hoa Kì, Morgan, ngân hàng quốc dân số một số hai tại Mĩ! Tất cả mọi người nói, trước thế chiến thứ 2, đảng dân chủ nước Mĩ thuộc về dòng họ Morgan, Đảng Cộng Hòa thuộc về dòng họ Rockefeller! Nhưng rất ít người chú ý tới, người hai dòng họ này đều thuộc về dòng họ La thị! Cho nên tôi nói, làm người phải khiêm tốn, làm việc phải lên giọng! Anh có ý tứ muốn đầu tư vào ngân hàng Anh của tôi hay không? Tôi cho anh 2% lãi suất!"

Những lời này là nói đùa ! !

Tưởng Thiên Lỗi lập tức bày ra vẻ mặt ghét bỏ nhìn anh, xinh đẹp, lạnh lùng nói: “Tại sao tôi phải đầu tư vào ngân hàng Anh của cậu? Tôi và cậu cũng không phải là anh em! !"

Lời này vừa nói ra, Trang Hạo Nhiên chỉ khẽ nhíu mày, lộ vẻ nụ cười trêu chọc, Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ không nói nên lời nhìn anh. . . . . .

"Nếu có thời gian đấu vỏ mồm ! Không bằng đặt vào chuyện chính !"

Tưởng Vĩ Quốc hơi lộ ra bất mãn nhìn hai người này, tức giận nói: "Chúng ta đang bàn bạc tất cả mọi thứ, điều kiện tiên quyết là trận thi đấu chuyên gia hầu rượu có thể thuận lợi tiến hành, mà Khả Hinh có thể thuận lợi lên cấp cuối cùng trận chung kết! Nếu không, tất cả đều nói bừa! Mặc cho con làm sao quay ngược lại ba trăm năm, bước một bước vẫn rất cực khổ! Bây giờ không có nghĩ đến, một kế hoạch lớn như vậy lại đặt tại trên người một mình Khả Hinh, nghe nói hôm nay còn xảy ra chuyện không may, bạn thân của cô ấy bị giết hại! Rốt cuộc cô ấy có thể an tâm tham gia thi đấu hay không?"

Đây là chuyện Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ tương đối lo lắng.

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, sắc mặt từ từ thu lại, mắt nhìn phía trước, ngôn ngữ hơi lộ ra mấy phần cảm xúc, lại vẫn cứng rắn nói: "Cô ấy sẽ khôi phục! ! Bởi vì cô ấy không chỉ là Đường Khả Hinh. . . . . . Cô ấy còn là con gái của Đường Chí Long, tổng quản lý bộ phận kinh doanh rượu Hoàn Cầu! Thậm chí! ! Cô ấy là một người quan trọng tương lai. . . . . . chịu trách nhiệm đưa rượu đỏ Trung Quốc đi về phía thế giới! Lúc nào cô ấy cũng sẽ nhớ trách nhiệm này! Cho dù bi thương nhất, cô ấy mãi mãi đều sẽ nhớ kỹ trách nhiệm này!"
Danh sách truyện HOT