Vòng thi đấu thứ hai, chính thức bắt đầu!
Người đầu tiên tiến vào thi đấu là cựu chuyên gia hầu rượu Pháp, ông là người có tuổi, chứng kiến cuộc đọ sức văn hóa giữa rượu truyền thống hai thế giới cũ mới và rượu mới, ông cũng có kinh nghiệm ẩm thực phong phú nhất trên thế giới, ông từng vì tìm cách phối hợp hoàn mỹ giữa rượu vang và món ngon, không tiếc đi khắp toàn thế giới, đây là một loại cuồng nhiệt và mê luyến đến cỡ nào, ông đã từng hào sảng tiếp nhận phỏng vấn, cười nói: "Tôi hoàn toàn nghe theo tiếng gọi của rượu đỏ đối với trái tim tôi, tôi vì đạt được, chỉ cần liếc mắt nhìn một món ăn ngon là có thể nghe được tiếng gọi của rượu vang, tôi bỏ ra cố gắng cả đời! ! Vui vẻ lớn nhất của tôi chính là nhìn khách sau khi thưởng thức món ngon và rượu tôi giới thiệu, nở nụ cười vui thích! Điều này đối với tôi mà nói, không chỉ là một loại khẳng định, càng là một loại hòa hợp giữa trái tim và trái tim! Đây là một quá trình vô cùng thú vị! !
Ge Sidun, cựu chuyên gia hầu rượu hơi lộ ra hiền lành, ông nở nụ cười thật thà nhiệt tình giống như nhiều năm qua vẫn luôn không đổi, làm cho không khí kịch liệt căng thẳng bởi vì sự kiện của Đường Khả Hinh mới vừa rồi, trở nên thoải mái một chút ! !
Các giám khảo nhất trí ngồi ở trước ghế giám khảo, mở tài liệu cho điểm các chuyên gia hầu rượu, đầu tiên rút sơ yếu lý lịch của Ge Sidun nhìn thoáng qua, liền mở bút máy, chuẩn bị bắt đầu cho điểm! Mà cả đám giám khảo chính bên trái cũng hơi ngồi thẳng người, im lặng, nghiêm túc rút bút máy ra, trước hết căn cứ vào tài liệu dự thi của tuyển thủ chuẩn bị xong để lựa chọn, đầu tiên là bậc thầy bình luận rượu nổi tiếng ở Mĩ, ông Fernando, một người đàn ông trung niên năm mươi tuổi hơi lộ ra nghiêm túc, ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Ge Sidun, mỉm cười nói: "Đầu tiên chúc mừng ông Ge Sidun thuận lợi lên cấp vào vòng đấu thứ hai! Tôi hi vọng ông không cần xem là một chuyện nghiêm trọng ở vòng vấn đáp này ! Chúng ta cũng chỉ thoải mái trao đổi một chút đề tài rượu vang!"
"Vâng !" Ge Sidun mỉm cười gật đầu, nói: "Xin mời ngài nói!"
Ông Fernando cũng gật đầu một cái, mới bắt đầu hỏi: "Năm 1985, thuốc chống đông của Australia đã gây sóng gió và đã tạo ra ảnh hưởng lớn cho cả giới rượu vang chúng ta ! Khi rất nhiều hãng sản xuất rượu vì thu lợi mà không chút kiêng kỵ tăng thêm một lượng lớn thuốc phòng chống đông có độc ở trong rượu, để đạt tới độ ngọt và độ trong như mong muốn, cử động này, không chỉ có ảnh hưởng hình tượng của đất nước nước Australia, thậm chí vì hành vi khó có thể xóa đi của bọn họ mà phải trả giá nặng nề, đến nay, Australia vẫn chưa khôi phục nguyên khí! Ông là một chuyên gia hầu rượu ưu tú, làm thế nào để phân biệt rõ chỗ thiếu sót của các loại rượu vang? Ông làm thế nào để kiểm tra chất lượng rượu vang phòng ăn của ông phục vụ! ?"
Ge Sidun lập tức nhìn ông Fernando, bày tỏ tiếc nuối nói: "Đầu tiên, tôi rất tiếc nuối năm 1985 xảy ra một cơn sóng gió như vậy, mà tôi càng là fan trung thành với nhãn rượu Willi-opitz của Australia, thậm chí đối với rượu cỏ sậy của nó hết sức khát khao và mê luyến! Tôi cũng hết sức yêu thích rượu Dream Manor Chardonay! ! Tôi bày tỏ lên án mãnh liệt nhất đối với những thương nhân rượu hám lợi! Bởi vì bọn họ nghiêm trọng và ích kỷ phá hư tinh thần và văn hóa rượu vang của Australia!"
Bà George mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn Ge Sidun nói: "Vậy bây giờ ông vẫn còn ái mộ nhãn rượu Willi-opitz không?"
"Dĩ nhiên!" trên gương mặt thật thà hơi có vẻ mập mạp của Ge Sidun, lộ ra nụ cười tự tin, nói: "Tôi có đầy đủ sự sáng suốt và độ nhạy cảm để phát hiện chất rượu có hư hại hay không! Hi vọng trong cuộc thi quan trọng này, cũng không có sinh ra ảnh hưởng không tốt đối với rượu vang đất nước Australia nữa, bởi vì bây giờ tôi vẫn rất sùng bái tinh thần và thái độ đối đãi với rượu vang của ông chủ hãng rượu Willi-opitz!"
Bà George gật đầu một cái, cầm bút máy lên, hơi hý hoáy ở trong tài liệu. . . . . .
Ge Sidun tiếp tục nhìn mọi người nói: "Muốn giám định thiếu sót của rượu vang, thứ nhất phải công nhận thuốc chống đông, thứ hai là bụi nấm mốc, nó thật sự không giống với nấm Botrytis của rượu Chateau d’Yquem, mà là một loại làm cho quả nho hư thối, từ đó sinh ra mùi vi khuẩn kì lạ. . . . . . Thứ ba là vị nấu nướng, Madeira, thợ chưng cất rượu thích tiến hành chậm rãi đun nóng rượu vang, để cho rượu vang chứa một loại mùi vị đường cháy đặc biệt, nhưng nếu như rượu vang lâu năm bị ảnh hưởng ở nhiệt độ cao, hoặc bởi vì rượu vang cất giữ không cách, mà rượu vang không thể được chăm sóc tốt nhất, từ đó làm cho rượu vang chín muồi, màu sắc hết sức tối, hương vị nhẹ cũng không giữ được lâu! ! Tình huống như thế, từ lúc khui chai sẽ bộc lộ hết sức rõ ràng !"
Ông Fernando mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn Ge Sidun nói: "Nghe nói ở trong nhà của ông có một hầm rượu hết sức tinh tế nằm ở dưới cỏ thảm lavender?"
"Ồ!" Ge Sidun mỉm cười khách sáo nói: "Đây chỉ là hầm rượu nho nhỏ! Bởi vì nhiệt độ thích hợp cất giữ một chai rượu, thực sự quá quan trọng! Nhất là sau khi tôi đi tới Trung Quốc, phát hiện có một số hầm rượu và siêu thị đều đặt rượu thẳng đứng, tôi hết sức sốt ruột! Tôi thật sự muốn nhắc nhở bọn họ, sau khi một chai rượu vang ra khỏi hầm rượu, từng giờ từng phút đều không thích nghi đặt thẳng đứng! Ngoại trừ nó là một chai rượu lâu năm, trước khi mở chai, cặn lắng ở dưới đáy chai mới có thể đặt thẳng đứng hai đến ba ngày! !"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người rối rít mỉm cười, Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi hơi nở nụ cười, cầm bút máy lên chấm điểm! !
Fernando gật đầu, sau đó vươn tay, mời ông nói tiếp. . . . . .
Ge Sidun liền tiếp tục nói: "Tiếp theo là SO2 mà chúng ta quen thuộc! ! Đáng nhắc nhở chính là nếu là rượu lâu năm, cũng sẽ chứa hoặc nhiều hoặc ít SO2, cho làm thể rượu càng có mùi vị lâu năm, chỉ là mỗi chai rượu vang đều không thể vượt quá 200mg/l trở lên, nếu như vượt qua con số này, nó sẽ có hại đối với thân thể con người! Hơn nữa SO2 quá cao sẽ có mùi vị kì lạ làm gay mũi như hành tây, tỏi và mùi khác! Tiếp theo đó chính là hàm lượng sắt trong rượu vang quá cao, gây ra bệnh Parkinson, tia tử ngoại chiếu xạ quá độ, để lại chất cồn, ôxi hoá, lên men lần nữa, rượu bốc hơi, men bị nhiễm khuẩn, mùi động vật. . . . . ."
Ông nói ra gần 26 loại phương pháp phân biệt thiếu sót của rượu vang, cuối cùng mỉm cười, giọng hơi bất đắc dĩ nói: "Bậc thầy rượu vang Han¬son đã nói qua, rượu vang đỏ Burgundy ưu tú cũng có một chút mùi vị phân động vật, nhưng tôi cảm thấy đây là ưu điểm của nó, cũng là khuyết điểm của nó, toàn bộ dựa vào khách phán đoán!"
Ban phê bình và Giám khảo chính theo lời nói của Ge Sidun, im lặng gật đầu. . . . .
Fernando cũng gật đầu một cái, sau đó ý bảo thư ký, đưa rượu lên! !
Hách Lệ lập tức mỉm cười sai người đưa lên sáu ly rượu vang đỏ, sáu ly rượu vang trắng, để cho ông nhìn thoáng qua và ngửi được mùi rượu bên trong 12 ly rượu, ly rượu nào là rượu vang kém chất lượng! Ông chỉ có một phút.
Ge Sidun hơi thu vẻ mặt nhẹ nhõm, quan sát từng ly rượu từ màu hồng, màu đỏ, hồng ngọc, vân vân, rồi đến rượu bên cạnh gần như trong suốt, màu xanh lá cây, màu hổ phách, màu vàng, vân vân, hai mắt của ông chớp lóe, cảm thấy hơi có khó khăn, trên mặt lộ ra vẻ căng thẳng. . . . . .
Các giám khảo cùng nhau im lặng nhìn ông! !
Ge Sidun tiện tay bưng một ly rượu vang màu hồng trong đó, đưa lên mũi ngửi một cái, hai mắt nhanh chóng chớp lóe mới nói: "Đây là rượu vang hồng Sutter Home của Mĩ, do cuộc thi bỏ thêm vào axit sorbic (chất bảo quản) quá độ, cho nên chất rượu bị phá hư, bay ra một mùi hoa thiên trúc quỳ gay mũi, mùi rượu cũng hết sức không ổn định, thậm chí mép ly nổi ánh sáng không quá rõ ràng, đây là kết quả cô đọng không hợp lý !"
"Ông chắc chắn chứ?" Bà George mỉm cười nhìn Ge Sidun! !
"Chắc chắn!" Ge Sidun nâng ly rượu, nhìn bà, gần như khẳng định nói! !
"Ông đã chính xác! Cám ơn!" Bà George cầm bút máy lên chấm điểm, mà đổi thành một nhóm Giám khảo chính lại bắt đầu đề vấn đáp. . . . . .
Tiếp theo chính là tuyển thủ Alex, là chuyên gia hầu rượu hàng đầu thế giới! Mẹ của anh có mười ba hầm rượu nổi tiếng toàn thế giới, cha là chuyên gia ẩm thực Italy, từ lúc ba tuổi, anh cũng đã làm bạn với rượu đỏ và hầm rượu trong nhà, cá nhân có danh hiệu tiểu thần rượu Bacchus! Chỉ thấy cả người anh mặc đồng phục chuyên gia hầu rượu màu đen, từ bên trong chậm rãi đi ra, anh là người duy nhất trong rất nhiều tuyển thủ đeo huy chương bạc chiếu lấp lánh trên cổ áo chuyên gia hầu rượu! Công lao này do anh phụ giúp cha mẹ quản lý và kinh doanh hầm rượu và nghiệp vụ nhà hàng, nhìn anh nở nụ cười hấp dẫn, hai tròng mắt màu xanh đậm, có thể lập tức xuyên qua linh hồn của bạn, nhanh chóng kết giao với bạn! !
Bà George thấy trai đẹp, không nhịn được hài hước mỉm cười! !
Trang Hạo Nhiên ngồi thẳng người, ngẩng đầu lên nhìn Alex, nở nụ cười hết sức hài hước phong độ thân sĩ Châu Âu, đầu tiên dùng tiếng anh nói đùa với Alex một câu: "Alex tiên sinh! Tôi vẫn không tin truyền thuyết thần rượu! Chính tôi ở viện bảo tàng nổi tiếng toàn thế giới, hoặc ở bên trong sảnh triển lãm của rất nhiều hầm rượu, xem qua hình của Thần rượu Bacchus từ bé đến già, không có hình nào tôi cảm thấy đẹp trai!"
Giám khảo cả phòng lập tức cười ầm lên! !
Alex, người đàn ông phương tây mang theo văn hóa truyền thống mãnh liệt và tố chất mạnh mẽ, chỉ đành phải hơi nở nụ cười khiêm tốn, mê người.
Trang Hạo Nhiên chờ tiếng cười của mọi người dần dần tắt, lúc này mới hơi nghiêm nghị nhìn Alex nói: "Alex tiên sinh! Đầu tiên tôi vô cùng vinh hạnh có thể tham khảo chuyện xưa vui thích có liên quan rượu đỏ với anh, hơn nữa nghe nói đối với rượu vang anh có kiến thức và am hiểu khá sâu, điều này càng kích thích hứng thú của tôi. Vào 2010 năm, tôi từng thưởng thức một chai rượu Chateau De Beaucastel năm 1990 của Pháp đạt 100 năm! Nhưng khi đó, tôi không cách nào tưởng tượng có mùi trái cây mãnh liệt và mùi hoa nho huyền thoại trộn lẫn giống nho Syrah và giống nho Shiraz, nhưng không ngờ trong lúc tôi và người bạn thân hết sức mong đợi, sau khi mở chai, nó lại bay ra một mùi vị làm tôi khiếp sợ, mùi động vật còn có mùi rau củ bị hư thối và hầm đất! Thiếu chút nữa tôi bị nôn mửa! Khi đó, chai rượu này nặng nề đả kích sự hiểu biết có hạn của tôi đối với rượu vang! ! Thậm chí tôi tốn thời gian năm tiếng để giải rượu! Anh có thể nói cho tôi biết, đây là tại sao không?"
Alex lập tức hơi nở nụ cười hấp dẫn, nhìn Trang Hạo Nhiên giải thích: Rượu Chateau De Beaucastel của Pháp, ở trong quá trình chưng cất rượu luôn nghĩ ra cách mới thực hiện "Phương pháp đun nóng nhanh", dùng nhiệt độ tạm để ngâm vỏ nho, để diệt vi khuẩn có thể dẫn đến quá trình oxi hóa của rượu, mà không phải tăng thêm SO2 truyền thống! Cho nên trải qua đun nóng, Syrah và Shiraz có màu sắc hết sức thâm trầm. Cũng bởi vì "Phương pháp đun nóng nhanh" kích phát hai loại mùi vị hormone đàn ông và thuộc da khác bên trong vỏ nho, trải qua một khoảng thời gian bảo quản, loại mùi vị giống như hormone đàn ông, sẽ càng ngày càng rõ ràng! Thậm chí có chứa mùi vị thịt thối rữa của dã thú rất nồng đậm!"
Laurence nghe nói như vậy, mỉm cười ngẩng đầu lên nhìn Alex, Jackson cũng hết sức vui vẻ ngẩng đầu nhìn Alex!
Trang Hạo Nhiên nghe vậy, ngẩng khuôn mặt đẹp trai, nhìn anh nói tiếp: "Như vậy, theo ý của anh, chai rượu này là tôi mở không đúng lúc, hay nó cần thời gian giải rượu lâu hơn? Hoặc. . . . . . Trời ạ! Nó chính là mùi vị đó?"
Giám khảo cả phòng lớn cười ầm lên một trận, nhất là Fernando và bà George, không nhịn được cúi đầu cười.
Alex cũng mỉm cười nói: "Trước tiên, tôi muốn xen vào một đề tài, người bạn cùng anh mở chai rượu này là nam hay nữ, mọi người có quan hệ gì?"
Lời này vừa nói ra, mọi người càng bật cười, cảm thấy hứng thú nhìn Trang Hạo Nhiên. . . . . .
Trang Hạo Nhiên ngồi ở một bên, vẻ mặt hơi lộ ra một chút ngượng ngùng, do dự lúng túng một lát, đành phải nói: “Được rồi. . . . . . Bạn gái trước. . . . . ."
"Ha ha ha. . . . . ." Bà George và mọi người cùng cười phá lên, thậm chí có một số giám khảo cũng không khỏi vỗ tay nở nụ cười, Tưởng Thiên Lỗi cũng bất đắc dĩ lắc đầu, cười.
"Nếu như là bạn gái trước. . . . . ." Alex lộ ra nụ cười có chút lúng túng, nói: "Nếu đêm đó cô ấy về nhà, đã bỏ lỡ nhìn thấy được chai rượu Chateau De Beaucastel năm 1990, sau 24h giải rượu, toả ra mùi cỏ, hạnh nhân, việt quất, hồng môi, thậm chí sau đó là mùi thơm chocolate và gỗ sồi nồng đậm. . . . . ."
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên có chút khoa trương, nhìn Alex kinh ngạc bật cười nói: "Ý của anh là chai rượu Chateau De Beaucastel năm 1990 này, cần đến 24h giải rượu?"
"Đúng vậy! Nhất là lúc kết hợp với món ăn dân dã thôn quê ở trong rừng, càng phải để lại, đi săn một ngày, mới mở ra chai rượu đỏ này, bởi vì nó có tính hết sức bền! Nhưng loại rượu này có thể giữ đến hơn 60 năm!" Alex mỉm cười nói.
Hai mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên, nhìn Alex, vẻ mặt khẽ lộ ra khen ngợi, bật cười nói: "Ok! Cám ơn anh !"
Tiếp theo là giám khảo khác đặt câu hỏi, rồi đến Kerry thuận lợi vào sân! !
Tưởng Thiên Lỗi ngồi thẳng người, ngẩng đầu lên nhìn tuyển thủ người Đức hào hoa phong nhã, đàn ông người đức luôn nổi tiếng thâm tình và dịu dàng, anh mỉm cười nhìn Kerry một cái, mới nhắc tài liệu liên quan đến Kerry, phát hiện anh và Alex đều có kinh nghiệm kinh người, nhất là cha cũng là kinh doanh chuỗi dây nhà hàng tây quốc tế, có hơn 87 chi nhánh trên toàn thế giới, anh liền dùng tiếng anh, đưa ra câu hỏi của mình: "Kerry tiên sinh, dựa vào lịch sử dòng họ nhà anh, anh hoàn toàn có thể trực tiếp đi lên chuyên gia bình luận rượu cấp bậc cao hơn, vì sao lựa chọn thi chuyên gia hầu rượu? Mặc dù nghề nghiệp này đã được cả thế giới từng bước tiếp nhận, nhưng có nhiều người trong ngành đối với nó định nghĩa vẫn còn mơ hồ!"
Kerry căn cứ vào truyền thống nuôi dạy của gia đình, tính tình anh không nóng không lạnh, nhưng vẫn lộ ra người mới đầy sắc bén, giải thích hết sức độc đáo nói: "Tôi tốt nghiệp ở Đại học Karen Napier, học tập kinh doanh và quản lý, nhưng lúc tôi đến phòng ăn học quản lý thì mới phát hiện rượu đỏ và thức ăn ngon là linh hồn của một phòng ăn. Là một chuyên gia hầu rượu cao cấp, chúng ta là môi giới bí ẩn giữa thức ăn ngon và rượu ngon, đồng thời truyền đạt tinh thần phục vụ và lý tưởng của một phòng ăn và hầm rượu. Hơn nữa ở trong quá trình hầu rượu, tôi hưởng thụ cảm giác khách trên toàn thế giới, lúc bọn họ đưa ra yêu cầu mang đến cho tôi một loại kích thích và khiêu chiến trước nay chưa từng có! Ví dụ như phòng ăn ở Tây Ban Nha có vị khách cao quý, anh ấy khát vọng một chai Chateau Croix Mouton và Robert Mondavi "Opus One" của Mĩ, vào thời điểm đó phòng ăn tiêu chuẩn của chúng tôi trên toàn thế giới cũng không có hàng tích trữ, tôi liền lợi dụng ngày mai khách sắp tới phòng ăn dùng cơm, trước một ngày tôi tự mình gọi điện thoại cho ông chủ hãng rượu Chateau Croix Mouton, chúng ta có lý do tin tưởng, khi bọn họ nói hầm rượu không có hàng tích trữ nhưng trên thực tế nhất định có! Trong lúc nói chuyện và trao đổi với nhau, anh sẽ phát hiện, quá trình hầu rượu sẽ đơn giản, bởi vì anh có thành tâm thành ý, mà càng lúc càng trở nên thú vị! Thậm chí tinh thần vui vẻ vượt qua khỏi lúc anh hầu rượu bình thường!"
Các giám khảo mỉm cười gật đầu một cái, nhất là Vitas nhìn chăm chú người đàn ông trẻ tuổi tính cách tự nhiên đầy thành ý.
Tưởng Thiên Lỗi cũng đồng ý gật đầu, cười nói: "Tôi nghĩ để cho chuyên gia hầu rượu chu toàn giữa thương nhân rượu và khách trên toàn thế giới, thật ra là một chuyện hết sức khó khăn! Nơi này quả thật cần càng nhiều lời nói nghệ thuật và sức thuyết phục hơn!"
"Cám ơn!" Kerry mỉm cười gật đầu.
Giám khảo chính Perry Hoch, một nhà rượu bình luận người Đức, anh cũng mở tài liệu ra, đưa ra câu hỏi với Giang Dĩ Thần: "Giang Dĩ Thần tiên sinh! ! Chúng ta nói một chút về sự thay đổi cụ thể của rượu vang toàn cầu năm 2013 !"
Giang Dĩ Thần đứng ở trước mặt của các giám khảo, hai mắt nhanh chóng chuyển động, mới nói tiếp: "Theo hiệu quả quảng cáo rượu vang thế giới cũ và mới năm 2013, đại lí Starbucks, Burgerking nổi tiếng toàn thế giới đã bắt đầu từ từ đẩy nghiệp vụ bán lẻ rượu vang, đây là một bước phát triển mang tính đột phá. Thật ra truyền thống của từng nước cũng có độ dầy nhất định, khi độ dầy bị coi là loại thủ đoạn đầu cơ buôn bán, càng ngày sẽ có càng nhiều thương gia rượu vang và người tiêu dùng gần như lý trí, sau đó bắt đầu lựa chọn một ít rượu vang thế giới mới, chủ yếu rượu nho trắng Sauvignon Blanc, Pinot Gris, Chardonnay, rượu vang bắt đầu phát triển mạnh, càng ngày càng nhiều khách bắt đầu hỏi thăm rượu vang trắng Vinho Verde và giống nho trắng albarino, nhưng giống như bà George đã nói, Nữ Thần May Mắn mãi mãi cũng sẽ không chỉ chăm sóc nhất phương, năm 2013 khí hậu Châu Âu, bắt đầu thay đổi khó có thể dự đoán, Tây Ban Nha, Italy, Pháp và các đất nước truyền thống cũ, còn có Chile thế giới mới, cũng gần như bị ảnh hưởng sương giá, rượu vang bắt đầu giảm sản lượng, đồng thời, khu sản xuất tại bờ biển của Mĩ lại bắt đầu vô cùng tỏa sáng, mặc dù Bordeaux từ từ bắt đầu gần gũi với Á Châu và Mĩ, nhưng năm 2013, Chính Phủ Trung Quốc không thúc đẩy tiêu thụ hoang phí, làm cho ngành công nghiệp rượu vang rất bị đả kích, mà giá của Laffey, so với quá khứ rớt phá 40%, có lẽ cũng vì lý do này. . . . . ."
Perry Hoch mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn Giang Dĩ Thần nói: "Anh cảm thấy giá Laffey còn có thể tăng lên không?"
Hai tròng mắt Giang Dĩ Thần xoay tròn, có lẽ anh cảm thấy trong trường hợp này, nói về vấn đề có liên quan đến Laffey là không thích hợp, nhưng suy nghĩ một lát, anh vẫn nói tiếp: "Quyết định này bởi vì phụ thuộc vào những thương gia rượu vang của Mỹ tức giận dồn nén tăng giá rượu đã lâu, cảm thấy nổi giận đưa ra quyết định! Rất nhiều nhà bình luận rượu đã cảnh báo Laffey ở Châu Âu và một số hãng rượu vang nổi tiếng, tương lai sẽ vì tạo thành bọt bong bóng mà trả giá cao nặng nề! ! Nhất là giá cả của Laffey tăng lên, phần lớn nguyên nhân do Trung Quốc, điều này cũng dẫn đến một số phần tử xấu! Cho nên tôi không dám khẳng định, ở trong khoảng thời gian ngắn, nó còn có tăng giá hay không! Hoặc có thể có thời gian cọ sát nhất định, trừ khi Trung Quốc đưa ra một nhãn hiệu làm khiếp sợ toàn cầu !"
"Đây là đáp án tính giả thiết to gan!" Bà George mỉm cười nói.
Perry Hoch lại hài lòng với đáp án này, ngẩng đầu lên nhìn về phía người tuổi trẻ đẹp trai lạnh lùng, mỉm cười nói: "Ok! Cám ơn anh !"
Tiếp theo, những giám khảo khác bắt đầu đưa ra vấn đề với tuyển thủ. . . . . .
Bên trong phòng nghỉ ngơi, chuyên gia hầu rượu, từng người đi vào, từng người đi ra, còn lại một mình Đường Khả Hinh, giống như trải qua đả kích nặng nề nhất trong cuộc đời, sắc mặt tái nhợt, hư mềm không còn hơi sức tiều tụy, ngồi ở trên băng ghế, mặc cho mồ hôi lạnh chảy xuống, thân thể dựa vào vách tường, hai mắt tràn đầy nước mắt, nhớ tới lúc mới gặp gỡ thầy giáo, thì thái độ thầy giáo ghét bỏ, nhưng mình không ngừng khiêm tốn xin chỉ dạy, dần dần ông bắt đầu buông lỏng thái độ đối với mình, thậm chí cho ngừng lại, mỗi ngày không có lúc nào không dạy dỗ và quan tâm, có đôi khi hai thầy trò đi dọc theo đường núi lúc hoàng hôn về nhà thì cô tinh nghịch nhảy lên sườn núi bắc lên vách đá, giơ cái túi xách màu đỏ, cười thật ngọt ngào xinh đẹp, mang giày đế bằng, đi dọc theo vách núi nhỏ hẹp đi về phía trước. . . . . .
Lúc đó, vẻ mặt Vitas lập tức lộ ra nghiêm túc và căng thẳng, quen giọng trách móc gọi: "Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Nếu như cô không muốn sống nữa, liền cắm vào đôi cánh bay xuống đi! Đừng đứng ở bên vách núi, để cho người ta lo lắng!"
"Thầy đang lo lắng cho con sao?"
"Tôi chỉ không thích một người, mỗi ngày ở bên vách núi! Loại áp lực này không cách nào trút bỏ, không có cách nào có thể để cho linh hồn tự do, nếu như linh hồn không có tự do, người này căn bản cũng không thể sáng lập nhiều kỳ tích!"
Cô đứng yên ở trên vách núi, im lặng nhìn thầy giáo, cố ý nói: "Vậy mỗi ngày thầy cho con nhiều đề kiểm tra như vậy? Còn đánh con,"
"Hôm nay tôi nghiêm khắc với cô, là vì con đường tương lai của cô sau này có thể có tôn nghiêm một chút! Khi cô từng bước đi về phía thế giới, cô có thể hiểu được tâm trạng của thầy giáo vào lúc này!"
Đường Khả Hinh tràn lệ nghĩ tới lời nói của thầy giáo giống như mới ngày hôm qua, nghĩ tới tất cả mọi chuyện mình trải qua hôm nay, còn có thầy giáo mới vừa đau lòng nói: Cô hủy bỏ. . . . . . tất cả sự dạy dỗ của thầy giáo đối với cô trước kia! Vì muốn thắng vào lúc này!? Thắng chấn động lòng người như vậy? Trong câu nói kia, lộ ra bao nhiêu thất vọng và đau đớn! ! ? Đã từng được xem như con gái ruột, cũng vào lúc như vậy, lựa chọn một loại phương thức tàn nhẫn nhất, làm tổn thương ông già này! Phá vỡ tín ngưỡng ông lấy làm kiêu ngạo ! Tự mình dùng hoàn cảnh guy hiểm nhất, đẩy thầy giáo đến bên vách núi! !
Trái tim của cô đau đớn như bị xé rách, cả người đột nhiên kích động núp ở góc tường, mặt dán chặt vào mặt tường lạnh lẽo, áy náy khổ sở run rẩy chảy nước mắt, muôn ngàn lời muốn nói muốn phá cổ họng, lại uất ức không nói ra được câu gì. . . . . . . . .
Kerry đáp xong đề đi ra, đứng ở một bên, nhìn Đường Khả Hinh khổ sở như vậy, liền quan tâm đi tới trước mặt cô, hỏi cô: "Are you ok?"
Đường Khả Hinh vẫn dán mặt vào mặt tường lạnh lẽo, không cách nào đối mặt với ai, mặc cho nước mắt lặng lẽ chảy xuống, âm thanh tuyệt vọng không còn hơi sức, khàn khàn nghẹn ngào nói: "Tôi đã làm tổn thương thầy giáo của tôi . . . . . Tôi làm tổn thương người thầy cho tôi trí tuệ lớn nhất trên thế giới, tôi làm tổn thương người thầy đối đãi với tôi như con gái ruột thịt . . . . . ."
Cô tiều tụy nói xong, từng viên nước mắt trong suốt lớn bằng hạt đậu, chậm rãi chảy xuống mặt. . . . . .
Kerry không hiểu biết cô lời nói, chỉ đau lòng nhìn cô.
"Rõ ràng tiếng trung của ông ấy không quá tốt, nhưng vì để cho tôi có thể hiểu suy nghĩ của ông ấy và ý tưởng của ông ấy, len lén đi học tiếng trung. . . . . . rõ ràng ông ấy rất quan tâm tôi, thương yêu tôi, nhưng cho tới bây giờ vẫn không thừa nhận. . . . . ." Đường Khả Hinh càng nói càng đau lòng, cúi xuống đau khổ, nghẹn ngào, khóc nói: "Tôi nhớ đến rất nhiều rất nhiều hình ảnh trong cuộc thi đấu này! Tôi cũng nghĩ tới, nếu như tôi không hợp cách, thầy giáo của tôi nhất định sẽ cho tôi số điểm nghiêm khắc nhất ! Thậm chí không chút nhẹ tay! ! Tôi chấp nhận tiếp nhận thử thách nghiêm khắc nhất ông ấy cho tôi! Nhưng tôi tuyệt đối chưa từng nghĩ, vào lúc này tôi có thể đứng ở phía đối lập với ông ấy, thậm chí dùng cách mà ông ấy ghét nhất, ở trước mặt của mọi người trên thế giới, thể hiện bản thân mình ! Tôi nghĩ đây là chuyện làm ông ấy thống khổ nhất! Bởi vì ông ấy đã từng rất cẩn thận che chở dạy bảo cách làm người của tôi! Tôi có lỗi với ông ấy. . . . . . Tôi có lỗi với ông ấy. . . . . ."
Đường Khả Hinh đau thương nói xong, mặt lại vùi vào trong vách tường, mặc cho nước mắt run rẩy hối hận chảy xuống, cô biết, tương lai cho dù làm bất cứ chuyện gì, cũng không có cách nào bù đáp tổn thương mình gây cho ông hôm nay! !
Kerry nhìn cô, mặt lộ ra một chút bất đắc dĩ. . . . . .
"Con đường này không phải cô lựa chọn sao?" Một giọng nói lạnh lùng truyền đến.
Đường Khả Hinh hơi di động tròng mắt, vẫn đắm chìm trong bi thương, cũng không khỏi tự chủ tìm chỗ phát ra tiếng nói. . . . . .
Giang Dĩ Thần tham gia xong vòng thi đấu thứ hai, lạnh lẽo đi ra, nhìn chòng chọc hai tròng mắt của cô, ánh sáng rời rạc, nói: "Cô đã lựa chọn một con đường, đã bước đi! ! Nhưng cô có nghĩ tới hay không, nếu như cô vẫn luôn đi theo ông ấy, cũng không phải là ông ấy mong muốn!"
Hai mắt Đường Khả Hinh tràn đầy nước mắt, khổ sở suy nghĩ những lời này. . . . . .
Giang Dĩ Thần chăm chú nhìn cô một cái, mới kéo xuống khăn cài vạt áo trước tây trang của mình, nhét vào trong tay của cô, mới âm thầm để lại một câu: đừng để cho người khác phát hiện con mắt của cô không nhìn thấy, nếu không, cô mãi mãi không có cơ hội xoay mình! ! Chuẩn bị đi, kế Lâm Tử Linh, chính là cô rồi ! Tôi có dự cảm, cô sẽ tiếp nhận thử thách nghiêm khắc nhất! Cố lên!
Đường Khả Hinh rất khiếp sợ ngẩng đầu lên, muốn bắt bóng dáng của Giang Dĩ Thần, không hiểu kích động gọi: “Anh. . . . . . Anh làm sao. . . . . . . . ."
"Chuyện không lừa được nhiều người lâu! ! Tự giải quyết cho tốt! !" Giang Dĩ Thần nói xong, liền âm trầm lạnh lùng bước thẳng ra ngoài! !
Đường Khả Hinh nắm khăn tay trắng tinh mềm mại, không nhịn được nghĩ tới lời của Giang Dĩ Thần: đi con đường của mình. . . . . . Ánh mắt cô chợt lóe lên, suy nghĩ lời của anh, giống như trong nháy mắt bị đánh trúng tâm linh, lập tức nhớ lại trước khi thi đấu, đã từng bí mật đi gặp cha, tiến hành đối thoại với cha. . . . . ."Cha. . . . . . Thật ra đối mặt cuộc thi đấu lần này, con rất sợ hãi, không biết tương lai là con đường như thế nào, có đôi khi đi tới đi lui, cũng sẽ mờ mịt, cũng sẽ không kịp phản ứng, luôn có cảm giác sợ hãi, cách này đúng sao?"
Đường Chí Long nằm ở trên giường bệnh, mặt lộ ra hốc hác lại an ủi nụ cười, nắm nhẹ bàn tay nhỏ nhắn của con gái, nói: "Con sợ hãi là đúng, bởi vì con đi một con đường thuộc về mình. . . . . . Nếu là con đường thuộc về mình, phía trước không có mục tiêu, càng không có vật tham khảo, có thể sẽ trượt chân, sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng, thậm chí con đường này chông gai khó đi, đổ rất nhiều máu và mồ hôi ! ! Nhưng nếu như con đã quyết định, thì hãy cắn chặt răng bước đi! Sẽ có một sự thật chờ con trong tương lai! ! Cái sự thật đó, đang ở trên đỉnh núi! Đừng sợ cô đơn, cũng đừng sợ tịch mịch, bởi vì cha dắt tay của con gái, mãi mãi cũng chỉ là một đoạn đường nho nhỏ ! Tương lai, cuối cùng vẫn phải dựa vào chính con! !"
Hai mắt Đường Khả Hinh nhấp nháy, trong nước mắt dần dần bắt đầu lóe ra ánh sáng phấn khích, giống như tìm được một chút sinh mạng, hơi thở trong người càng ngày càng ngưng tụ, máu trong người càng ngày càng tràn lên . . . . . .
Lâm Tử Linh đứng ở một bên, lại khinh bỉ liếc cô một cái, mới hừ một tiếng, lại theo Hách Lệ gọi đến, sắc mặt cô thoáng qua nặng nề, vẫn ôm trong lòng một chút căng thẳng, đi về phía chủ phòng giám khảo . . . . . .