"Tuyển thủ Đường Khả Hinh !" Hách Lệ lập tức, tay nâng tài liệu, đi vào phòng nghỉ ngơi, mỉm cười nhìn cô, nói: "Cô chuẩn bị xong chưa?"
Đường Khả Hinh lập tức đứng lên, hai tròng mắt rời rạc mờ mịt, lập tức lộ ra ánh sáng kịch liệt, vẻ mặt của cô lập tức căng thẳng, lộ ra suy tư thật sâu, lúc này Á Lạc bởi vì lo lắng cho Đường Khả Hinh mà nhanh chóng từ phòng quan sát đi ra, nhanh chóng đi tới trước mặt cô, căng thẳng nói: "Đường tiểu thư! Cô chuẩn bị xong chưa? Thân thể cô có còn khó chịu hay không?"
Đường Khả Hinh thở dài một hơi, mặc dù đầu ngón tay bởi vì căng thẳng hơi lộ ra run rẩy, nhưng vẫn chậm rãi nắm thật chặt, hai tròng mắt giống như dồn hết linh hồn của cô, dịu dàng lại kiên định lắc lắc đầu. . . . . .
"Tôi vẫn còn muốn nhắc nhở cô một việc!" Á Lạc vẫn căng thẳng nhìn cô nói: "Cô phải biết! Lúc nảy cô giải rượu đã mất ba điểm ! ! Cô còn mang theo âm ba điểm tiến vào trận chung kết! ! Nói cách khác, cho dù thi hơn 80 điểm, cô nhất định phải cao hơn 86 điểm mới được! ! Như vậy ở trong mười đề vấn đáp đề, một đề 10 điểm ! ! Cô chỉ có một lần cơ hội! Đáp sai thì không thể lại làm lại nữa ! ! Hiểu chưa?"
Khuôn mặt của Đường Khả Hinh căng thẳng hơi chấn động, trái tim giống như bị nện mạnh một búa, đôi tay run rẩy nắm chặt thành quyền, lại chậm rãi gật đầu một cái, nói: "Tôi hiểu! Cô yên tâm!"
"Tốt!" Á Lạc nhìn cô, nặng nề gật đầu một cái, mới thở phào một cái, nhìn cô cam kết nói: "Cô yên tâm! ! Tôi nhất định sẽ dùng tiếng anh tốt nhất giải thích đáp án của cô ! ! Cố lên!"
Đường Khả Hinh lại gật đầu, theo tiếng của Á Lạc, nhìn về phía cô cám ơn mỉm cười.
"Đường Khả Hinh tiểu thư! Mời bên này!" Thư ký Hách Lệ nhìn thời gian đã sắp tới, liền hơi nghiêng người nhắc nhở cô!
"Vâng!" Đường Khả Hinh khẽ gật đầu, sau đó theo âm thanh giày cao gót của Hách Lệ, từng bước đi theo bóng dáng của cô đi về phía trước.
Á Lạc chăm chú nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh, bên trong một chút dịu dàng lộ ra một kiên định, chính cô cũng không phải tuyển thủ, nhưng vẫn nặng nề thở gấp một cái, lại đi về phía phòng quan sát, làm phiên dịch cho cô ! !
Phòng thi! !
Ban phê bình và giám khảo chính, còn có các giám khảo đại diện công chúng nghe nói Đường Khả Hinh sắp vào sân, mọi người rối rít bày ra thái độ và vẻ mặt khác nhau, trên mặt Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, không nhịn được lộ ra mấy phần căng thẳng và đè nén, không nhịn được ngồi thẳng người, đồng thời rút ra đề thi cuối cùng, lại nhìn sơ yếu lý lịch của Đường Khả Hinh, đều không nói nên lời! Khuôn mặt Vitas căn cứng, ánh mắt sắc bén, càng lộ ra ánh sáng nghiêm túc, Jackson càng không cần phải nói, chỉ cần nghe được ba chữ Đường Khả Hinh, mạch máu toàn thân của ông ta giống như bị cắt đứt, kích động, đám người bà George, Đới Lập Duy, Laurence cũng lộ ra mong đợi và tâm trạng bình hòa, nhìn lối vào.
Bác Dịch một mình, vẫn còn đang suy nghĩ đáp án của Lâm Tử Linh, nghe nói Đường Khả Hinh sắp vào, hai tròng mắt của anh nhanh chóng lóe lên! !
Tiếng giày cao gót, lộ ra bước chân dịu dàng có tiết tấu, từ từ truyền vào, gần như tạo thành hồi âm. . . . . .
Rốt cuộc!
Bóng dáng của Đường Khả Hinh dịu dàng xuất hiện tại lối vào phòng thi, khuôn mặt phương Đông xinh đẹp của cô vẫn đưa tới rất nhiều ánh mắt chú ý, nhìn cô vẫn giữ tinh thần có chút chín chắn và kín kẽ, chậm rãi dựa vào trí nhớ của mình đi vào phòng thi trước đó, đi vào trong phòng thi yên tĩnh, dùng thái độ hết sức khiêm tốn và cẩn thận, hướng về phía mọi người chào thật sâu, dùng giọng điệu chậm rãi, từng chữ từng chữ, âm thanh ngọt ngào nói: "Chào các vị Ban phê bình, Ban Giám khảo. Tôi là Đường Khả Hinh, tuyển thủ Trung quốc !"
Trang Hạo Nhiên lập tức nhắc mí mắt, hai mắt lộ ra ánh sáng mấy phần kịch liệt nhìn Đường Khả Hinh, muôn ngàn lời muốn nói, toàn bộ khóa chặt vào giữa lông mày, vì thân phận sâu sắc đối lập, làm cho cảm xúc anh xuất hiện mâu thuẫn và căng thẳng, nhưng ở trên khuôn mặt căng thẳng của anh, vẫn có thể nhìn ra thái độ anh vô cùng chuyên nghiệp! !
Ánh mắt của Đường Khả Hinh rời rạc, lộ ra một mảnh trắng xóa, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận ánh mắt của mọi người, toàn bộ tập trung trên người của mình! !
Bà George hơi nở nụ cười nhìn tâm trạng của Đường Khả Hinh có chút căng thẳng, liền xoay người nhìn mọi người nói: "Chúng ta đối với cô ấy quá không công bằng! Tuyển thủ lúc nảy tiến vào, không khí cũng hết sức sôi nổi và tốt đẹp, tại sao cô ấy tiến vào, khuôn mặt mọi người căng thẳng! ?"
Lời này vừa nói ra, mọi người rối rít cúi đầu mỉm cười, bao gồm đám người Trang Hạo Nhiên, chỉ có Vitas vẫn dùng thái độ hết sức cứng rắn, nhìn Đường Khả Hinh, không chút nào thỏa hiệp!
"Ồ! Để tôi phá vỡ cục diện bế tắc này!" Lúc này Bà George ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười nói: “Đường Khả Hinh tiểu thư, xin cô buông lỏng mình, lúc nảy thi không khí trong phòng thi của chúng tôi hết sức tốt, tôi cũng hi vọng cô có thể thoải mái trả lời vấn đề của Giám khảo chính! Dù sao trạng thái thoải mái, trả lời đáp án là hết sức tự do và đặc sắc! Bây giờ tôi muốn nói đưa ra đề nghị rất hay, nhưng câu hỏi của tôi sẽ không đưa vào điểm số thi đấu của cô, có thể không? Điều này hoàn toàn không ảnh hưởng đến điểm của cô !"
Mọi người nghe nói như vậy, cũng không nhịn được nhìn bà George, có chút không hiểu, Trang Hạo Nhiên bởi vì quen thuộc bà George, liền không nhịn được quay đầu, khẽ mỉm cười nói: "Tại sao tôi có cảm giác chẳng lành?"
"Ha ha ha. . . . . ." Bà George nghe nói như vậy, không nhịn được phì cười, mọi người cũng cười.
Tâm trạng Đường Khả Hinh đang căng thẳng, lập tức vì một chút tiếng cười này và giọng nói của Trang Hạo Nhiên mà hơi lộ ra buông lỏng, cũng chỉ hơi nở nụ cười lễ phép. . . . . .
Bà George ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười nói: "Đường Khả Hinh tiểu thư! Tôi muốn hỏi cô, năm 2010, Tổng Giám đốc Trang ở trong nhà bạn bè của cậu ấy cùng nhau mở một chai Chateau De Beaucastel năm 1990 của Pháp ! Nhưng khui chai trong phút chốc, phát hiện bên trong truyền đến một mùi vị cực kỳ khó chịu, mùi động vật còn có mùi rau củ bị hư thối và hầm đất! Đây là vì cái gì?"
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lập tức bất đắc dĩ ngồi tại chỗ, không biết nên bày ra nét mặt gì. . . . . .
Quả nhiên! !
Đường Khả Hinh có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, hai mắt bắt được âm thanh của Trang Hạo Nhiên phát ra từ chỗ ngồi, mang theo vài phần nghi ngờ nói: "À. . . . . . Tổng Giám đốc Trang, rốt cuộc anh cùng bạn bè có quan hệ thế nào chọn mở một chai rượu vang Chateau De Beaucastel năm 1990?"
Phốc! !
Bà George không nhịn được phì cười trước mọi người, lúc này Tưởng Thiên Lỗi cũng bị chọc cười, vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lập tức lộ ra bối rối, nhìn Đường Khả Hinh, dáng vẻ bất đắc dĩ, muốn nói lại dừng lại, thật sự là dở khóc dở cười, đành phải hỏi: "Tại sao cô hỏi vấn đề như vậy?"
Đường Khả Hinh vội nói: "Bởi vì Chateau De Beaucastel năm 1990, nó nhất định phải trải qua 24h giải rượu, mới có thể phát ra mùi thơm của nó, thậm chí hiện nay Viện nghiên cứu nho thế giới mới cho ra một kết luận, nấm mốc trong rượu vang có thể thay đổi ! Loại rượu Beaucastel hoàn toàn đi ngược lại quan điểm này! ! Rượu Beaucastel sau khi trải qua nhiệt độ đun nóng ngắn ngủi tạm thời, lớp vỏ nho giống nho Shiraz và Syrah sẽ bung lụa ở nhiệt độ độ và teo lại ở nhiệt độ thấp, sẽ chứa mùi vị giống như hormone đàn ông, mùi da, mùi động vật thối ! ! Tạo thành một loại mùi vị đặc biệt xuất hiện nấm mốc ! ! Loại nấm mốc có hình dạng này khác với mùi rượu, nó sẽ chậm rãi tỏa hương! Nhất là mùi vị chocolate, chính xác mà nói nhất định phải 26 giờ! Cho nên . . . . . . trừ khi chúng ta. . . . . . Cùng người bạn kia hết sức thân mật, cũng sẽ không lựa chọn cùng anh mở một chai Beaucastel năm 1990 này ! Bởi vì cần ở chung một chỗ với nhau trong thời gian quá dài. . . . . ."
Phốc! ! Mọi người không nhịn được phì cười, nhất là bà George hài hước!
Trang Hạo Nhiên chỉ lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, nhìn Đường Khả Hinh. . . . . .
Đường Khả Hinh vô cùng nghi ngờ, hai tròng mắt có chút rời rạc lập tức xoay tròn, không hiểu tiếng cười của mọi người.
Lúc này Jackson lại lộ ra nét mặt không vui nhìn cô nói: "Một loại nấm, trước mắt cũng chỉ là kết quả nghiên cứu đơn phương! ! Cô nói chuyện quá phiến diện rồi ! Mời các giám khảo không cần thêm bất kỳ điểm bổ sung nào cho cô ấy! !"
Vitas cũng chăm chú nhìn học trò, nói: “Tôi đồng ý với cách nhìn của Jackson tiên sinh!"
Lời này vừa nói ra, không khí lập tức hơi đóng băng, các giám khảo rối rít im lặng, bà George không thể làm gì khác hơn là nhún nhún vai, Bác Dịch cúi đầu im lặng không lên tiếng, Đường Khả Hinh đứng ở giữa đám người, nghe tiếng của thầy giáo, trái tim của cô đập thình thịch, theo đó bị đè nén thật chặt, trên mặt thấp thỏm một chút áy náy nhưng vẻ mặt vẫn cứng cỏi, đôi tay khẽ nắm chặt, cô nhớ kĩ cho dù thoải mái như thế nào, vào lúc này đang thi đấu !
Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ cũng ở trong tiếng cười lắng xuống, hơi giơ tay ý bảo các giám khảo chính, nói: "Mời tất cả giám khảo chính bắt đầu đặt câu hỏi! Cũng mời Ban phê bình không cần tham khảo đề tài thú vị vừa rồi ! Hi vọng mọi người có thể dùng thái độ công bằng và nghiêm túc nhất, mà đối đãi với mỗi vị tuyển thủ!"
Các giám khảo chính nghe xong, rối rít im lặng gật đầu, sau đó đồng thời mở tài liệu của Đường Khả Hinh, trên mặt lộ ra nghiêm túc nhất gần như là hà khắc, chăm chú nhìn sơ yếu lý lịch của cô, Hách Lệ nhìn các giám khảo chính đã chuẩn bị xong, liền dựa thứ tự nhắc nhở nói: "Vòng thi vấn đáp bắt đầu, mời ông Fernando bắt đầu đặt câu hỏi đầu tiên !"
Fernando mỉm cười gật đầu, mở đề thi mình chuẩn bị!
Đường Khả Hinh cũng lập tức hít sâu một hơi, hai tròng mắt ngưng thần nhìn tới phía trước! !