Giờ phút căng thẳng cho điểm! !
Các tuyển thủ chuyên gia hầu rượu rối rít im lặng tụ tập cùng nhau, căng thẳng chờ đợi các nhà phê bình cho điểm, nhất là Đường Khả Hinh thi vấn đáp xong, cả khuôn mặt cô lộ ra căng thẳng gần như nghẹt thở, bởi vì cô không giống với tất cả tuyển thủ, cô mang theo tình huống bị âm sáu điểm, tiến vào vòng thi đấu thứ hai, nếu như cô trả lời sai một đề vấn đề, mà các nhà phê bình cho điểm, hơi lộ ra một chút không công bằng, như vậy cơ hội rất nhỏ để bản thân mình có thể đi vào thi đấu vòng cuối cùng! !
Bên ngoài phòng thi đấu, đám người Nhã Tuệ, vẻ mặt tất cả mọi người cũng đều căng thẳng, im lặng chờ đợi, rất nhiều nhân viên, gần tới buổi chiều, có chút đói bụng, vì giây phút thi đấu này, cũng chỉ núp ở một góc nhỏ, len lén cầm hộp cơm chật vật nuốt cơm, ngay cả nước cũng không kịp uống! !
Lúc này Á Lạc cũng đã đi ra, nhìn mấy chuyên gia hầu rượu bên trong phòng nghỉ ngơi nhao nhao căng thẳng, vẻ mặt khác nhau, mà Đường Khả Hinh một mình cô lập, tựa vào ghế ngồi bên bức tường trắng, trên trán còn tràn đầy mồ hôi mới vừa thi xong vấn đáp, cô cũng thở dài một cái, bởi vì đây có thể là một công việc căng thẳng nhất và thử thách từ trước đến nay trong cuộc đời làm phiên dịch của cô, Đường Khả Hinh thật sự phát huy quá tốt ở hiện trường, hàng loạt lời nói tuyệt vời chính mình cũng sợ ngây người, cô lập tức im lặng cất bước đi tới, dịu dàng gọi nhỏ: "Đường tiểu thư?"
Sắc mặt Lâm Tử Linh âm trầm lạnh lùng, ngồi ở trong ghế chờ, ánh mắt lộ ra bén nhọn, nhìn Đường Khả Hinh! !
Hai tròng mắt Đường Khả Hinh cũng hơi di động lộ ra một chút ánh sáng, dịu dàng, mệt mỏi ngẩng đầu, lơ đãng nhìn tới trước.
Lâm Tử Linh híp mắt, vẻ mặt căng thẳng, nhìn ánh mắt của cô, theo bản năng cảm thấy tình huống vẫn không ổn, trước mắt trong lòng của cô cũng đang băn khoăn, Trang Hạo Nhiên mới vừa rồi quá sắc bén, quả thật mình có chút cảm giác bị dồn ép suy sụp, mà câu nói sau cùng của Vitas, luôn lộ ra thâm trầm chất vấn, từ lúc cô trở thành tuyển thủ thi đấu đến bây giờ, bắt đầu có một chút căng thẳng, bởi vì các giám khảo trong cuộc thi, quả thật mọi người là chuyên gia, không để cho mình có một chút không gian thở dốc.
Á Lạc hơi lộ ra một chút nụ cười buông lỏng, ngồi vào bên cạnh Đường Khả Hinh, tay đè lưng bàn tay của cô có chút lạnh lẽo, cúi xuống khe khẽ nhìn cô nói: "Cô thả lỏng đi, mới vừa rồi đáp rất tốt, ngay cả tôi cũng vì đáp án của cô! Chậm lại một chút, không dám quá căng thẳng, cũng chảy không ít mồ hôi!"
Đường Khả Hinh chỉ nhàn nhạt cười cười, đối mặt với cuộc thi cấp quốc tế, ở trong quá trình này không ai có chính thức buông lỏng.
Bên trong Ban Giám khảo! !
Các giám khảo chính vòng thứ hai đã đi khỏi chỗ, bằng một lối ra khác, đi ra khỏi phòng thi, còn lại là mười người phê bình ngồi chung một chỗ tiến hành thảo luận đề thi của Lâm Tử Linh ! !
"Vấn đề của Trang Hạo Nhiên tiên sinh mới vừa rồi quá sắc bén ! !" Lúc này Jackson nhanh chóng hơi lộ ra kích động nhìn các thành viên Ban phê bình, nói: "Loại vấn đáp này cũng không có một chút ý tưởng giao lưu trao đổi, mà hoàn toàn tồn tại ý thức thành kiến dân tộc! ! Nhất là Trung Nhật, hai đất nước vốn tồn tại mâu thuẫn khác nhau! Về phần Nhật Bản phá hủy kiến trúc nước Pháp như thế nào, đây là quá khứ, bất quá là hành động cá nhân! Không thể xem như là tư tưởng của một đất nước! !"
Ngược lại bà George không tỏ thái độ, tay cầm bút lông chim, hơi ngẩng mặt nhìn chăm chú một điểm phía trước, suy nghĩ chuyện này, bởi vì đề bài này vẫn chưa có quyết định cho điểm. . . . . .
Vào lúc này một nhà phê bình khác, José, cũng có vẻ hơi tán thành ý kiến của Jackson, nhìn mọi người một vòng, dùng tiếng anh, vội nói: "Tôi cũng cảm thấy đề thi này, thật ra quan điểm có chút mơ hồ! Dù sao nhằm vào thi đấu quốc tế lớn như vậy, vấn đề như vậy, khó tránh khỏi có chút xấu hổ!"
Lúc này, Fernando cũng mỉm cười khép tài liệu lại, nhìn mọi người, cũng dùng tiếng anh chậm rãi nói: "Nếu như là vậy, tôi đưa ra câu hỏi cho tuyển thủ Đường Khả Hinh, không phải cũng sắc bén như vậy sao? Nếu vấn đề này từ một người Nhật Bản đưa ra, có phải cũng đẩy lên vấn đề chính trị hay không? Vấn đề của Trang Hạo Nhiên tiên sinh lúc nảy, tôi cảm thấy không có gì, bởi vì cậu ấy là một giám khảo quốc tế, ở góc độ cái nhìn của toàn thế giới, đưa ra vấn đề, là bởi vì bản thân Nhật Bản từng có cách làm này, đây bất quá là vấn đề nghiên cứu đối với thế giới rượu vang ! ! Mà tôi cảm thấy vấn đề lớn nhất là đáp án của Lâm Tử Linh tiểu thư, đáp án của cô ấy không xuất sắc !"
Bà George quay đầu lại nhìn Fernando.
Chủ tịch Hiệp hội Đới Lập Duy cũng im lặng suy nghĩ đáp án này một chút, ông cũng giống như các thành viên phê bình, tự nhiên chưa có quyết định đối với vấn đề có tính nghiên cứu thảo luận, cũng không phải muốn can thiệp số điểm của mỗi người, mà thật sự tồn tại điểm mâu thuẫn! !
Bác Dịch là người Trung Quốc, không tỏ thái độ, anh tự có điểm số của mình! !
Ngược lại Đới Lập Duy hơi lộ ra nụ cười mấy phần đùa giỡn, nhìn Bác Dịch, nói: "Bác Dịch tiên sinh! Xin tha thứ cho tôi vào lúc này, đưa ra vấn đề với cậu. Mà tôi quả thật thú vị muốn biết, đối với vấn đề sắc bén của Trang Hạo Nhiên tiên sinh mới vừa rồi, và đáp án của Lâm Tử Linh tiểu thư, cậu có cách nhìn như thế nào. Nói thẳng không sao, bởi vì chúng ta đều có ý kiến của mình."
Bác Dịch thấy Đới Lập Duy tiên sinh gọi tới, vẻ mặt anh chỉ hơi nở nụ cười, nói: "Nói một chút ngoài lề, tôi cùng với Trang Hạo Nhiên tiên sinh là bạn bè tốt nhất, tôi đã từng cứu cậu ấy một mạng! Lúc đó cậu ấy vì một chai rượu đỏ mà thiếu chút nữa mất mạng trong biển rộng, tôi chưa từng gặp qua người nhiệt tình yêu rượu đỏ như vậy, tư tưởng của cậu ấy, tầm nhìn, quan niệm, đã sớm vượt ra khỏi giới hạn đất nước, mà có đủ quan điểm thế giới! Nhưng có một câu nói thế này, nghệ thuật có thể không ranh giới quốc gia, nhưng người làm nghệ thuật không thể không có ranh giới! ! Cậu ấy là một người yêu nước, nhưng không thể nói rằng, cậu ấy đang ở trong cuộc thi lớn như thế, sẽ mang tình cảm dân tộc bạn bè quốc tế ra đùa giỡn, điều này không tôn trọng tinh thần nhân văn cuộc thi chúng ta đưa ra! Thật ra đáp án này, nhìn như phức tạp, cũng không có trầm trọng như vậy, tôi tin tưởng Trang Hạo Nhiên tiên sinh cũng chỉ muốn kiểm tra một cá nhân độc lập, có đứng về phía đất nước của mình, mà ánh mắt có thể đủ sáng để nhìn ra toàn thế giới hay không!"
Lời này vừa nói ra, có một số thành viên phê bình cũng có vẻ mấy phần tán thành gật đầu.
Bác Dịch mỉm cười nhìn mọi người nói: "Cá nhân tôi tự có đánh giá điểm của cô ấy! Nói thật cũng không có quá kém, chỉ là cô ấy trả lời tốt hay không, đây là suy nghĩ riêng của mỗi người!"
Đới Lập Duy gật đầu một cái, lại mỉm cười nét mặt hơi lộ ra một chút hài hước, nhìn anh nói: "Vậy cậu cảm thấy, vấn đề có liên quan Đường Khả Hinh tiểu thư trả lời như thế nào?"
Vẻ mặt Bác Dịch lộ ra một chút lúng túng nở nụ cười.
Đới Lập Duy liếc mắt nhìn vẻ mặt anh, liền ngưng thần xoay mặt, cầm bút máy, mắt nhìn thấy đề bài đầu tiên của Lâm Tử Linh khoanh tròn, quyết định viết xuống điểm số của mình, bà George nhìn ông đã viết rồi, mình cũng cầm bút lên chuẩn bị cho điểm, nhưng bà mới vừa muốn viết xuống, lại ngẩng đầu lên nhìn Vitas vẫn im lặng, hỏi: "Vitas tiên sinh! ! Đối với đề thi này, ngài có suy nghĩ của mình không?"
Vitas im lặng ngồi tại chỗ, về điểm số của Lâm Tử Linh, ông không có do dự, đã sớm viết xuống rồi, nghe được bà George hỏi ông, liền nhàn nhạt mở miệng nói: "Rốt cuộc tinh thần một dân tộc ở trên văn hóa rượu, hay là ở dưới văn hóa rượu?"
Mọi người cùng nhau ngẩng đầu lên, nhìn ông.
Ánh mắt của Jackson nhíu lại, nhìn chòng chọc Vitas, trầm giọng nói: "Ngài cảm thấy thế nào? Vitas tiên sinh! Ngài đi khỏi nước Pháp, đã phục vụ người Trung Quốc thời gian không ngắn!"
Lời này làm cho không khí nhanh chóng giảm xuống!
Bà George trợn to hai mắt, nhìn Jackson, vì lời nói của mình mới vừa rồi, mà tạo thành phiền toái, cảm giác có lỗi sâu sắc, Bác Dịch cũng có chút khoa trương nhìn Jackson, cười nói: "Jackson tiên sinh! Vitas tiên sinh chấp nhận làm việc cho tập đoàn Hoàn Cầu, đây là vinh hạnh tối cao của tập đoàn Hoàn Cầu! Thậm chí học trò của ông ấy chính là Tổng Giám đốc Hoàn Cầu, Trang Hạo Nhiên! Tất cả đều chứng tỏ, người lãnh đạo tối cao chúng tôi, cũng tuyệt đối tôn trọng và sùng bái ông ấy !"
Ánh mắt của Vitas nhíu lại, cả người lộ ra khí thế của cựu thành viên rượu đỏ, ông im lặng cũng không đại biểu tất cả đều thỏa hiệp, hoàn cảnh mới vừa rồi thiếu chút nữa chính tay đâm học trò mình, bây giờ vẫn làm cho trong lòng nhiều người vẫn còn sợ hãi, cũng biết ông không chỉ có nghiêm khắc với học trò, còn nghiêm khắc với mọi người! !
Jackson nhìn ánh mắt ông, liền biết mình nói lời không đúng, xin lỗi nói: "Rất xin lỗi, Vitas tiên sinh, tôi xin lỗi ngài vì câu nói mới rồi ! Tôi cũng chỉ hơi thất vọng, đã ba năm ngài không có tham gia Đoàn bình phẩm rượu chúng ta! Không chỉ có Châu Á cần ngài, nhiều loại rượu của Châu Âu cũng cần ngài cho điểm, vì một chút dịch rượu này, đưa ra một chút diễn giải đặc sắc! Tôi cảm thấy Lâm Tử Linh tiểu thư, cô ấy cũng chỉ là đứng ở tầm nhìn dân tộc của mình, nói chuyện vì dân tộc của mình! Vấn đề sắc bén này, mặc kệ là ai, cũng không thể trả lời quá tốt!"
Các thành viên bình luận cũng im lặng gật đầu một cái. . . . . .
Vitas không để ý đến ông ta, tiếp tục xem điểm số của mình, bà George mỉm cười nhìn mọi người nói: "Mặc kệ như thế nào, đối với đáp án của cô ấy về vấn đề thời gian, tôi vẫn đủ thưởng thức!"
Có người nghe xong, cười cười, có người nghiêm túc cho điểm, vẻ mặt của Fernando hết sức cổ quái, so sánh hai đề thi của Đường Khả Hinh và Lâm Tử Linh, lộ ra một chút nụ cười nghiền ngẫm.
Hách Lệ yên lặng đứng ở một bên, nhìn thái độ các nhà phê bình cẩn thận cho điểm, cũng có vẻ mấy phần im lặng, đúng lúc này, không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn đồng hồ treo trên tường, đã đến 3 giờ 55 phút, bốn giờ tuyên bố kết quả cuối cùng, lập tức tiến vào vòng thi đấu thứ ba! !
Bên ngoài Ban Giám khảo !
Tất cả tuyển thủ đang nhao nhao hồi hộp đứng thẳng, cũng bắt đầu có chút lo lắng, bởi vì vòng đấu này, quả thật quá khó, ngay cả Alex cũng đã bắt đầu có chút im lặng, Kerry dựa vào nơi đó, hơi mất kiên nhẫn, mà lúc này, Hách Lệ theo một phút cuối cùng của cuộc thi, lập tức đi tới, tay cô đang cầm tài liệu, khẽ nở nụ cười nói: "Mọi người đợi lâu, trải qua cho điểm kịch liệt, giữa các giám khảo của chúng ta vẫn có một số ý kiến trái ngược! Hiện tại, tôi muốn mời một mình Lâm Tử Linh tiểu thư cùng vào sân, mời các tuyển thủ khác chờ đợi !"
Sắc mặt Lâm Tử Linh lập tức căng thẳng, mang theo vài phần dự cảm xấu, nhìn Hách Lệ! !
"Mời đi theo tôi . . . . ." Hách Lệ nở nụ cười lễ phép với cô, nói: "Chúng tôi chỉ cần một phút thời gian của cô !"
Những lời này, giống như quả bom, nổ tung ở trong thế giới của Lâm Tử Linh, mặt của cô hơi lộ ra mấy phần căng thẳng, vẻ mặt Đường Khả Hinh cũng lộ ra nghi ngờ đang suy nghĩ: có chuyện gì? Chẳng lẽ cô ấy được hạng nhất?