Trong phòng làm việc của tổng giám đốc!!
Tưởng Thiên Lỗi đang ngồi trước bàn làm việc, cúi đầu chuyên chú phê duyệt văn kiện, thuận tiện kiểm tra lại lần thứ ba ở phía sau nơi tổ chức trận thi đấu phục vụ rượu, vừa rồi chủ tịch hiệp hội rượu đỏ và người chủ trì cuộc thi phục vụ rượu đã ghé qua, nói đến việc sau ba ngày thi đấu, nguyên nhân trong đó liên quan đến mù phẩm, nơi tổ chức cuộc thi nhất định phải cách thật xa hương nguyên. Ví như vườn hoa to như vậy, tiến hành xây dựng trong ba ngày qua, cùng ngày khách quý tiến vào trong tham gia thi đấu, cũng đã đạt ba nghìn người, trong đó bao gồm các chuyên gia bình phẩm xuất sắc nhất thế giới, thành viên hiệp hội rượu đỏ trong nước, còn có rất nhiều phục vụ rượu, cùng các vị khách quý của giới ẩm thực đến xem thi đấu...
Đôi mắt anh thong thả xem một lượt các tin tức và tư liệu, ngón tay nhẹ lật từng trang xem xét...
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
“Mời vào...” Tưởng Thiên Lỗi vừa đáp, vừa tiếp tục lật xem tài liệu.
Đám người Trần Tuấn Nam, Thẩm Quân Dụ và Tiêu Nại, đẩy cửa ra, nhìn Tưởng Thiên Lỗi đang ngồi nghiêm nghị phía bên kia, có chút không tiện đi vào...
Tưởng Thiên Lỗi xem lướt qua nội dung trận thi đấu phục vụ rượu, cảm giác xung quanh không có tiếng động, liền hơi nghi ngờ ngẩng đầu, nhìn mấy phó tổng đang đứng ngoài cửa, anh liền nhíu mày, nói: “Tại sao các người lại ở đây? Không phải đi đàm phán hợp đồng với Chu tài chủ sao?”
Trần Tuấn Nam có chút bất đắc dĩ nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, vừa đi tới vừa xin lỗi nói: “Xin lỗi, tổng giám đốc. Thời điểm chúng tôi đi đến thì bị người khác ngăn cản, liền nghĩ biện pháp đi đường vòng, ai ngờ tổng giám đốc Trang lại đi trước một bước...”
Trái tim như bị người khác đâm một nhát!!
Ầm!!!
Tưởng Thiên Lỗi cầm tài liệu bên cạnh, mạnh mẽ nện lên trên bàn làm việc, ngẩng đầu, mang theo vài phần tức giận cùng sốt ruột nhìn về phía bọn họ, kinh ngạc và giận dữ kêu lên: “Các người nhường Trang Hạo Nhiên đi vào trước một bước, còn hi vọng có thể lấy được mảnh đất kia sao? Cậu ta là ai, các người không biết sao?”
Nhóm người Trần Tuấn Nam nghe xong mấy người nắm chặt tay cúi đầu, thở dài một hơi!!
Buổi chiều!!
Buổi tiệc vẫn tiếp tục!!
Trang Hạo Nhiên và Chu Trường Dũng cùng ngồi ở vị trí đầu, đối diện với đám đông đang ồn ào phía dưới, liên tục cầm ly “Kim Ngọc Mãn Đường”, ngửa đầu uống, cảm thán nhân sinh sao có thể nếm rượu như vậy, thật là một việc quá nhanh, nhất là Chu Trường Dũng, nhìn chăm chú phía Trang Hạo Nhiên, từ nãy đến giờ uống mấy chục ly xuống bụng, quả nhiên mặt không đổi sắc, vẫn duy trì khí phách và phong độ như cũ, liền vô cùng thưởng thức và cảm thán cười rộ lên, nói: “Tổng giám đốc Trang! Nhìn ngài tuổi còn trẻ, không nghĩ đến tửu lượng lại tốt như vậy!”
Trang Hạo Nhiên nghe xong những lời này, khóe môi dương cao lên nở nụ cười, nhìn Chu Trường Dũng, thẳng thắn nói: “Chu tiên sinh, ngài khách khí rồi! Phải biết rằng không rượu là không có tiệc rồi! Giống những người làm ăn như chúng ta, làm việc gì, cũng nên biết một phần về người khác, có quyết định gì lớn, không có một chút chần chừ!! Hễ tới giai đoạn này, luôn muốn mượn sự hưng phấn từ rượu, mới có thêm hiểu biết và can đảm!! Ngược lại, tôi thấy Chu tiên sinh ngài từng ly từng ly hạ đỗ, tuyệt đối không chần chừ, liền biết ngài là người quyết định kế hoạch!! Chúng tôi là hậu bối không thể theo cùng!!”
“Ha ha ha ha ha...” Chu Trường Dũng cười to, nói: “Đối với nông dân chúng tôi việc buôn bán xác thực không mấy chú ý, xem rượu ba phần, thì xem người đến mười phần! Hôm nay tửu lượng và phẩm rượu của tổng giám đốc Trang khiến cho Chu gia tôi thật sự bội phục! Ngài thật sự làm cho tôi mở rộng tầm mắt!! Đến đến đến!! Mời!”
“Lấy việc chúng ta đều vui vẻ!” Trang Hạo Nhiên nâng ly cụng với Chu Trường Dũng, mới mỉm cười nói: “Việc buôn bán thoải mái nhất, chính là có thể hợp tác, mà lại có thể kết giao thêm bằng hữu!!”
“Đúng!! Chính là đạo lý này! Lời này rất được lòng tôi! Sảng khoái! Mời!” Chu Trường Dũng không nói hai lời, cùng Trang Hạo Nhiên một lần nữa cụng ly, hai người cùng nhau cạn ly rượu trước mặt thúc bá trong thôn!!
“Chu gia đã thích như thế!! Không bằng thừa dịp như lúc này, đem việc hôn nhân nói ra! Cũng không biết người anh em này có vợ chưa?” Có một vị thúc bá ngồi ở trên bàn tiệc nói đùa.
Tiểu Nhu trừng mắt, nghe những lời này, sợ đến kêu nhẹ lên, ngửa mặt vội vàng nói: “Các người không nên nói lung tung! Tổng giám đốc của chúng ta đã có vị hôn thê!”
Lời này vừa nói ra, những người thôn dân đều vô cùng thất vọng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên...
Lãnh Mặc Hàn ngồi ở một bên, đôi mắt chợt lóe, không nói chuyện.
Trang Hạo Nhiên đầu tiên nghiêng mặt liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh dịu dàng xấu hổ, anh cũng hơi ngượng ngùng cúi đầu cười, ngẩng đầu nhìn về phía các cụ già và Chu Trường Dũng tiêu sái nói: “Được các chú bác ưu ái rồi! Hạo Nhiên trong lòng đã chủ!! Nhưng Tiểu Nhu là nhân viên hết sức xuất sắc trong khách sạn của chúng tôi, tấm lòng rất tốt, vô cùng thiện lương và quan tâm được lòng người, tôi cực kỳ tán thưởng cô ấy! Nhất là vì bạn bè mà luôn tràn ngập nhiệt huyết!! Hôm nay cùng Chu gia uống ly rượu này, hy vọng trong tương lai chuyện của cô ấy cũng chính là chuyện của tôi! Mặc kệ Chu gia thích mẫu người thanh niên trẻ tuổi nào, tôi nhất định sẽ lưu ý nhiều hơn!!”
“Ha ha ha...” Chu Trường Dũng nhất thời cao hứng, ngửa mặt cười to, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên đắc ý nói: “Cho nên tôi mới nói tổng giám đốc Trang là người ngay thẳng! Không giống những người trẻ tuổi khác, làm chuyện gì cũng mắc cỡ ngại ngùng lên không được bàn tiệc!! Quá mức khiêm tốn, mà cũng không có khí phách!! Là đàn ông phải tiêu sái và ngay thẳng! Con gái nhà tôi tâm địa đơn thuần, mặc dù hơi ngốc, nhưng vẫn là đứa nhỏ tốt! Nhưng việc hôn nhân chúng ta không thể nói trước được! Tất cả đều là do duyên phận!!”
“Đúng!! Ở trên bàn rượu, chúng ta không nên nói chuyện nhi nữ tình trường!! Đến đến đến! Cạn ly!” Trang Hạo Nhiên cùng Tiêu Đồng cụng ly, sau đó cũng cùng Chu gia cạn ly, tiếp tục uống, tòa kim tự tháp rượu kia, từ trên xuống dưới, cho đến tầng thấp nhất nhất, còn lại ba mươi tám ly!! Thế nhưng hai người đàn ông, đối mặt với rượu mạnh như vậy, mặt vẫn không đổi sắc như cũ, để cho tất cả mọi người trong thôn ồn ào thán phục.
Lãnh Mặc Hàn ngồi ở một bên, bởi vì đã uống ba ly, cả người có chút hơi say không rõ, nhiều năm qua huấn luyện nghiêm ngặt, cho nên lúc anh có thể tránh được men rượu, đều tuyệt đối không chạm vào!! Chỉ là anh một mình ngồi ở chỗ này, lạnh nhạt không nói lời nào. Thế nhưng người hiểu rượu, nhìn thấy đôi mắt anh chuyển động mang theo vẻ choáng váng, liền biết anh say!! Ánh mắt Chu Trường Dũng lợi hại, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn đang ngồi ở bên đó, bộ dáng im lặng trầm ngâm, nhịn cười không được, cao giọng gọi: “Phó tổng Lãnh!”
Trang Hạo Nhiên nghe thấy tiếng kêu này, vừa muốn đưa rượu vào miệng, hơi dừng lại, nghiêng mặt nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn...
Lãnh Mặc Hàn nghe thấy Chu Trường Dũng gọi mình, tức khắc mỉm cười, tôn kính gật đầu, đáp: “Chu gia.”
Tiểu Nhu ngồi bên người Nhã Tuệ, nhìn dáng vẻ của Lãnh Mặc Hàn có phần lạnh nhạt mà choáng váng, trong lòng cô căng thẳng, không biết nên làm gì bây giờ?
“Tửu lượng như vậy là không được. Tôi thấy mấy Phó tổng kia uống hai ly, mặc dù hơi choáng váng một chút, nhưng hiện tại cũng không có chuyện gì!” Bộ dáng Chu Trường Dũng thô lỗ, mỉm cười thật sâu nhìn chằm chằm người đàn ông phía trước!!
Lãnh Mặc Hàn thực sự xin lỗi cười nhạt một cái, nói: “Xin lỗi, Chu gia. Qủa thật tửu lượng của tôi không được tốt.”
Trang Hạo Nhiên nhanh chóng nhìn về phía Chu gia, cười giải thích nói: “Phó tổng này của tôi, tính tình cẩn thận, năng lực làm việc lại siêu cường! Gần đây bởi vì có quá nhiều chuyện, thân thể lại bị hai vết thương, hơn nữa bình thường không đụng đến rượu, cho nên hôm nay tửu lượng không được tốt. Chu gia ngài hãy thông cảm cho!”
“Ai!” Chu Trường Dũng tiêu sái lắc đầu, vô ý nhìn bộ dáng Lãnh Mặc Hàn kia, trầm ngâm thật lâu mới cười rộ lên nói: “Có rượu uống cũng tốt. Mà không uống rượu cũng tốt! Tôi thấy vị phó tổng này, phong thái hiên ngang, khí thế tràn đầy, cũng là một người không tầm thường! Cha mẹ sinh con trời sinh tính, làm gì có người tài năng nào giống nhau như đúc? Không dính đến rượu cũng tốt! Ý nghĩ thanh tỉnh, là một người thực sự cẩn thận!! Tiểu Nhu, đỡ vị phó tổng này lên lầu nghỉ ngơi một chút, nói mẹ con chuẩn bị một chén trà sâm!! Nhớ rõ là pha trà nóng để chiêu đãi khách cho tốt.”
“Dạ... Dạ!” Tiểu Nhu nghe lời cha, mặt nhanh chóng đỏ hồng cô đứng lên, trong tiếng ồn ào của mọi người ở trong thôn, đi tới bên người Lãnh Mặc Hàn, cúi đầu, có chút ngại ngùng và xấu hổ nhìn về phía anh, hai tay nhẹ đưa lên, ngón tay khẽ nhúc nhích, chẳng biết có nên đỡ hay không, chỉ là ngập ngừng nói: “Phó tổng Lãnh... Anh đi theo tôi... Tôi dẫn anh đi nghỉ ngơi một chút...”
Lãnh Mặc Hàn ngồi ở một bên, trầm mặc do dự.
“Đi đi...” Trang Hạo Nhiên thúc giục, nhìn về phía anh cười nói; “Nghỉ ngơi một chút, rồi mau chóng đi ra!! Chu gia không phải chỉ là muốn mở rộng tầm mắt về tửu lượng của cậu đâu!! Vẫn còn nhiều cái đánh giá khác!!”
“Ha ha ha...” Chu Trường Dũng vừa nghe lời này, lại nâng lên rượu cùng Trang Hạo Nhiên cụng ly, nói: “Tổng giám đốc Trang tổng quả thật rất được lòng tôi!! Đến!! Chúng ta cạn thêm lần nữa!!”
Hăng hái của mọi người bị khơi lên, lại sôi nổi nâng ly uống rượu!!
Lãnh Mặc Hàn thì ngồi trong đám người náo nhiệt, cảm giác mình thật ảm đạm, nhìn Tô Lạc Hoành cùng mấy người Lâm Sở Nhai cũng ồn ào hướng chính mình đưa mắt ra hiệu, anh liền trầm mặc hai tay nhẹ chống lên mặt bàn, thong thả đứng dậy, một đôi tay nhỏ bé nhẹ nắm cánh tay của mình, anh hơi đảo mắt, quay mặt sang nhìn Tiểu Nhu đứng trước mặt mình...
Tiểu Nhu có chút ngại ngùng và xấu hổ cúi đầu, hai tay vẫn nhẹ nhàng nắm cánh tay anh như cũ.
Lãnh Mặc Hàn nhàn nhạt nhìn về phía cô, do dự một hồi mới ảm đạm, liền để mặc Tiểu Nhu đỡ mình đi vào trong nhà...
“Cuối cùng kia mới là con rể sao? Chúng ta đều đã nhìn đến hồ đồ rồi!” Rất nhiều cụ già, nhìn một màn này, nhao nhao cười to lên!!