Trang Hạo Nhiên một màn biểu lộ thế kỷ này, khiến cho cả thế giới một trận khiếp sợ ồ lên, nội bộ Hoàn Cầu tức thì bị kích thích giống như nổ tung oa như nhau, nhân viên nhao nhao như đàn kiến đứng xem một màn langc mạn ấn tượng này, hâm mộ bàn luận về Đường Khả Hinh thật đúng là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới , ngay cả Nhã Tuệ là bạn tốt của Đường Khả Hinh, trong nháy mắt cũng thành người àm chứng của Hoàn Cầu, Trần Mạn Hồng một mình ngồi ở phòng ăn Ngự Tôn chỗ ngồi lộ thiên, đón gió biển lẫm liệt, nhìn hơn mười tờ tạp chí thế giới, toàn bộ mở ra ở trước mặt của mình, cô trơ mắt nhìn toàn bộ trang báo đều là nét chữ thâm tình biểu lộ của Trang Hạo Nhiên, cô bất đắc dĩ cười lắc lắc đầu nói; "A! Có tiền cũng không cần như vậy đốt đi? ! !"Nhã Tuệ cũng nhanh chóng theo bên trong phòng yến hội đi ra, tay trái cầm báo chí Hy Lạp, tay phải cầm báo chí Anh quốc, cũng không biết nên làm như thế, mặc dù cảm động, nhưng cũng là một bộ biểu tình muốn khóc, nói: "Trời ạ! Lần này xài hết bao nhiêu tiền a? Lần trước vé máy bay trải đầy phòng, tôi phải lượm một buổi tối mới xong!"
Vô luận như thế nào, dù sao toàn bộ khách sạn Á Châu một trận sôi trào, liền ngay cả thị trường chứng khoán Hoàn Cầu, cũng bởi vì màn biểu lộ thế kỷ này, cư nhiên thẳng đường biểu đi lên, cổ đông đều cảm thấy tổng giám đốc Hoàn Cầu dám hao tổn tâm tư để thổ lộ một màn thế kỷ này, khẳng định có rất nhiều tiền! ! Rất nhiều rất nhiều tiền! Đây là một tín nhiệm đáng giá cùng tập đoàn đầu tư! Vậy đây cũng là việc hỉ sự! Thế nhưng cả thế giới đều vui mừng, chỉ có một người không thích! ! Người kia chính là... ...
Phòng làm việc của Tổng giám đốc Tưởng! !
Đông Anh mặt bộc lộ thần sắc thập phần gian nan, đứng ở trước bàn làm việc của tổng giám đốc, rất khẩn trương thở dốc, bầu không khí này đã im ắng ba mươi phút , cô cuối cùng nhịn không được hơi nhắc mí mắt, muốn liếc mắt nhìn người trước mặt một cái...
Tưởng Thiên Lỗi trong nháy mắt ngẩng đầu, đối mặt với những tờ báo đến từ khắp nơi trên thế giới như nước Mỹ, Anh quốc, Italy, châu Âu, Nhật Bản...ở trước bàn làm việc của mình anh không khỏi đen mặt lại , anh hết nhìn trái rồi lại nhìn phải trong một thời gian dài khuôn mặt anh trở nên vặn vẹo, cảm thấy trước ngực như có một khối đá lớn đè lên vậy, trăm mối nghi ngờ không giải được, rốt cuộc mở miệng hỏi: "Cô nói! ! Trang Hạo Nhiên có thể hay không thật là em trai tôi?"
"A?" Đông Anh kỳ quái nhìn Tưởng Thiên Lỗi đột nhiên nói ra một câu như vậy, cô không biết nên trả lời như thế nào mới tốt! !
Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía Đông Anh, không đợi cô kịp phản ứng, lồng ngực như muốn nổ tung, vươn tay chụp lấy tờ báo, tức giận đến phát run nói: "Nếu như tôi và cậu ta không có quan hệ huyết thống! ! Cậu ta cư nhiên dám lấy danh nghĩa tổng giám đốc Hoàn Cầu của tôi phê cấp mười hai tỷ chi phí tuyên truyền, một lần dùng để thổ lộ! ! Hơn nữa còn là những trang báo chí cao cấp nhất thế giới! ! Nếu như không phải anh em! ! Nếu như tôi không phải là anh trai cậu ta, cậu ta dựa vào cái gì đối với tôi như vậy? Cậu ta có tư cách gì đối với tôi như vậy?"
Người này đã đánh mất lý trí, tức giận đến mức lục phủ ngũ tạng muốn nổ tung, mặt anh căng tức, chỉ cần người nào dám động đến anh một chút, anh liền giống như con dã thú nhào tới với liều mạng với nguời đó! ! Tay nắm chắc một phần báo chí trong đó, giả thiết tờ báo kia chính là Trang Hạo Nhiên, anh lập tức xé người này thành trăm mảnh! ! !
Đông Anh nghe lời này, kỳ thực nghĩ nhịn không được cười, nhưng lại không dám cười... Biết đây là chuyện đúng là làm cho người ta tức giận cùng quá mức!
"Cậu cho rằng tiền dễ kiếm sao?" Tưởng Thiên Lỗi thật là tức giận đến lồng ngực muốn bể ra, hơi ngưng chặt mặt thở dốc, nhớ tới sáng sớm nay đưa cho Đường Khả Hinh gía ương, mặt đúng là không biết xấu hổ không có gì có thể so sánh được! Trang Hạo Nhiên quả thực chính là coi thường mấy trăm vạn công nhân vì Hoàn Cầu vất vả cực nhọc, coi thường hết thảy tất cả! Thật là tức chết mà! ! Tức giận đến cả người run lên lần đầu tiên muốn dùng đầu đụng bàn làm việc! !
"Tổng giám đốc... Anh hãy nguôi giận... Xác thực chuyện này, chúng ta cũng không nghĩ tới... Bởi vì lúc đó thời gian Tiêu Đồng đưa tới văn kiện, rõ là hạng mục tuyên truyền, thế nhưng cũng không biết ai làm văn kiện, để cho bọn họ luồn qua khe hở..." Đông Anh cảm thấy chuyện này chính mình cũng có sơ sẩy, cô cũng một trận khổ sở áy náy cúi đầu, trong lòng rất hoảng loạn, người của bộ phận thị trường cùng bộ phận tuyên truyền cũng cảm thấy hoảng sợ! !
"Cô điều tra cho tôi ai làm việc này, tôi muốn đem kẻ đó treo ngược lên! !" Tưởng Thiên Lỗi một trận tàn bạo nói xong, liền tức giận vươn tay kéo cà vạt của mình xuống, biết người này muốn trả thù anh vì đã cường cướp nho viên kia! Hồi bé liền biết người này trưởng thành, không phải là đồ tốt! ! Một bên vừa làm bài tập, một bên vừa chơi rùa, một bên chơi trò chơi người! Người như vậy tam tâm lưỡng ý! ! Ai nghĩ đến cậu ta cư nhiên yêu một nữ nhân như vậy tâm liền chết ! !
"Kẻ đốt mười hai tỷ của tôi ở nơi nào?" Tưởng Thiên Lỗi không muốn nhắc đến tên của cậu ta, sợ tự mình tức giận đến lỗi sẽ phải bạo tạc mạch máu! !
"Ách..." Đông Anh hơi giật mình nghĩ nghĩ, mặt mới bộc lộ mấy phần biểu tình xấu hổ, nói: "Vừa mới kết thúc màn biểu lộ thế kỷ... Đoán chừng là cùng nhau ăn cơm đi... Có lẽ đi xem nhẫn cưới các loại ..."
Tưởng Thiên Lỗi nhắc mí mắt, ánh mắt như muốn giết chết cô!
"... ... ..." Đông Anh lập tức cúi đầu, không dám lên tiếng.
"Đem toàn bộ bốn phó tổng Hoàn Á bắt lại cho tôi!" Tưởng Thiên Lỗi lại một trận tức giận lục phủ ngũ tạng như muốn nổ tung, đau đến nghiến răng nghiến lợi nói: "Hôm nay tôi sẽ thu thập bọn họ một trận thật tốt! Tôi muốn Trang Hạo Nhiên đem mười hai tỷ của tôi nhổ ra!"
Nói cho hết lời, ngón tay lại nhéo chặt báo chí, nắm chặt "Cách cách" tác vang!
Toàn thành xa hoa sạch sẽ nhất ngăn cách ngã tư đường, thương hiệu tủ kính nổi tiếng nhất thế giới san sát khắp nơi, một chiếc xe thể thao Pikes Peak như mũi tên bay thẳng qua, Trang Hạo Nhiên tiêu sái đẹp trai ngồi ở vị trí lái xe, trên người mặc chiếc áo sơ mi màu lam nhạt đầy mị lực, quần tây màu lam thẳng tắp, chân dài giống như người mẫu, cơ thể anh đều lộ ra nhiệt lượng cuồn cuộn bất tận —— chỉ thấy khuôn mặt anh bộc lộ thâm tình ái muội tươi cười, nghiêng mặt nhìn về phía người con gái bên cạnh, hai tròng mắt lộ ra mị lực tuyệt đối! !
Đường Khả Hinh ôm bó hoa hồng, ngồi ở vị trí kế bên tài xế tọa, nghiêng mặt nhìn về phía Trang Hạo Nhiên trông thật đẹp trai, mặc dù còn chìm đắm ở giữa cảm động ngọt ngào, nhưng vẫn là bất đắc dĩ cười rộ lên hỏi: "Ai! Lần này Hoàn cầu... Phát nhiều quảng cáo như vậy, xài hết bao nhiêu tiền a?"
"Tiền, chỉ là chút lòng thành!" Trang Hạo Nhiên một bên đẹp trai giơ tay để ở trán, một bên trang tiêu sái lắc đầu cười.
Lời vừa mới dứt, màn hình di động sáng lên, thanh âm tin nhắn di động vang lên.
Trang Hạo Nhiên một tay vừa nắm tay lái, vừa cầm lên di động, ấn mở nội dung tin ngắn, sau đó mắt anh mở trừng trừng nhìn thấy Tô Lạc Hoành gửi tới tin tức nói: Lão đại! ! Mau tới cứu chúng tôi! ! Tổng giám đốc Tưởng đem toàn bộ mấy người chúng tôi trói lại rồi , hiện tại đang muốn đi bắt Mặc Hàn! Ô ô ô ô ô! Mau cứu mạng! Nhìn bộ dáng kia của anh ta, anh ta rất có thể hội cường - tiêm chúng ta! !
"Tin nhắn gì thế?" Đường Khả Hinh tay ôm bó hoa hồng, đón gió ngọt ngào, muốn nghiêng mặt mỉm cười nhìn...
"Không có việc gì!" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng thu hồi di động, vừa chuyên tâm lái xe, vừa tươi cười nói: "Lạc Hoành nhắn tin cho anh, Thiên Lỗi nói để ăn mừng em dành được vị trí quán quân lần này, muốn mời chúng ta ăn cơm trưa!"
"Thực sự a?" Đường Khả Hinh có chút kinh hỉ, hài lòng nói: "Tốt!"
"Tốt cái gì mà tốt? Vị hôn thê của anh dành được vị trí quán quân và anh ta có quan hệ gì! ?" Trang Hạo Nhiên trực tiếp đẹp trai bá đạo trả lời những lời này, tiếp tục chuyên tâm lái xe...
"... ... ..." Đường Khả Hinh mặt bộc lộ ngọt ngào bất đắc dĩ tươi cười, nhìn nam nhân này!
Trang Hạo Nhiên cảm giác được Đường Khả Hinh ngọt ngào, vừa muốn vươn tay nhẹ nắm tay cô, ai biết nhìn thấy mỗi hình ảnh phía trước, anh trong nháy mắt khiếp sợ chi một tiếng, thắng phanh lại, để chiếc xe thắng gấp dừng ở trước tòa cao ốc quốc tế ! ! Đường Khả Hinh cả người cũng theo chiếc xe chi một thanh âm vang lên, kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía anh sợ đến kinh hãi khiếp đảm hỏi; "Sao... Thế nào lại?"
Một ngón tay, run run rẩy rẩy chỉ về phía màn hình quảng cáo cao ốc quốc tế Cự Phúc!
Đường Khả Hinh mở to mắt, mặt bộc lộ nghi hoặc, cũng theo tay anh, chậm rãi ngẩng đầu, sau đó yên lặng nhìn thấy trước màn hình lớn cao ốc quốc tế, thình lình sáng lên nam minh tinh Hàn Quốc... Dường như nổi danh từ phim truyền hình gần đây! Chính cô cũng không cảm thấy điều này đâu có cái gì kỳ quái, liền nghi hoặc quay mặt sang, nhìn nói với Trang Hạo Nhiên: "Quảng cáo có vấn đề gì sao? “
Trang Hạo Nhiên nét mặt biểu tình căng thẳng, rất tức giận vươn tay, chỉ vào màn hình LCD quốc tế cao ốc đáng chết, nói: "Ai! ! Là ai? Hôm nay là lão tử mua toàn bộ quảng cáo lớn nhỏ! ! Vì sao? Vì sao biển quảng cáo kia còn treo một ảnh chụp minh tinh!"
"Treo liền treo a!" Đường Khả Hinh thật là rất bất đắc dĩ nhìn về phía anh, kh cưng khỏi cười rộ lên nói.
"Dựa vào cái gì?" Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt quay mặt sang, vừa nhìn về phía Đường Khả Hinh, ngón tay vừa chỉ quảng cáo của Cự Phúc: "Kẻ đó so với anh có đẹp trai không? Kẻ đó so với anh chân dài sao? Kẻ đó so với anh có tiền sao?"
"... ..." Đường Khả Hinh nhịn không được cười rộ lên, ngẩng đầu nhìn về phía biển quảng cáo kia, nhìn về phía soái ca Hàn Quốc, thẳng thắn nói: "Thế nhưng... Người ta xác thực rất xuất chúng ! Rất không có lỗi a!"
Trang Hạo Nhiên thoáng cái vươn tay, nắm lấy cằm của Đường Khả Hinh, xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại, bá đạo nói: "Không được nhìn nam nhân khác!"
Đường Khả Hinh mặt bộc lộ điểm ái muội ngọt ngào tươi cười, ôn nhu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên...
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Đường Khả Hinh bị hoa hồng ánh phỉ hồng khuôn mặt nhỏ nhắn, hai tròng mắt phiếm tia ôn nhu, đôi môi no đủ đỏ mọng, chiết xạ ra màu ánh sáng mê người... Anh liền như vậy thật sâu nhìn, tay đã đưa đến cái nút, chậm rãi đóng cửa xe lại...
Đường Khả Hinh nhìn cửa xe đóng lại, mặt của cô tức khắc đỏ, hai tròng mắt càng hiển vẻ ngượng ngùng, liếc bên ngoài ngã tư đường vẫn còn người đến người đi, cô khẽ cắn môi dưới, trái tim nhảy bang bang, chờ mong điểm ngọt ngào ấy đến...
Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt mị lực, sâu nhìn về phía bộ dáng e thẹn của Đường Khả Hinh, mặt bộc lộ mấy phần thần bí ái muội tươi cười, theo cánh cửa dần dần đóng lại, lồng ngực tản mát ra một cỗ nam nhân trí mạng mị hoặc, dần dần phủ thân thể xuống, nhẹ áp ở trên thân thể mềm mại của Đường Khả Hinh...
Đường Khả Hinh mặt mắc cỡ ửng đỏ, nhưng vẫn là bộc lộ tươi cười, nhắm mắt lại, đón nhận môi của anh...
"Có muốn hay không anh cũng cho em mười hai tỷ, anh hướng toàn thế giới biểu lộ?"
Một thanh âm, cư nhiên như vậy truyền đến!
Đường Khả Hinh trong nháy mắt mở to mắt, nhìn Trang Hạo Nhiên đẹp trai mặt đã tới gần mình, lại dùng một loại tự tiếu phi tiêu ( cười như không cười ), biểu tình trêu chọc, nói: "Như vậy anh sẽ yên tâm khi em nhìn nam nhân khác!"
Phốc!
"Em... Em vì sao? Anh có tiền! Em không có tiền! Em có mười hai tỷ! Em đập trên người mình! Em còn chụp quảng cáo!" Đường Khả Hinh một trận thất vọng vươn tay muốn đẩy anh ra, gọi thẳng ghét!
Trang Hạo Nhiên nhịn cười nhìn bộ dáng này của Đường Khả Hinh, mới chịu vươn tay nhẹ niết khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, muốn hôn lên đôi môi ngọt ngào, nhng lại nghe thấy tiếng di động gấp vang lên, anh một trận bất đắc dĩ sinh khí xoay người, cầm lên di động thấy là điện thoại của Lãnh Mặc Hàn, mặt anh hơi bộc lộ biểu tình ngưng trọng, tức khắc ấn điện thoại, nghe: "Uh!"
Lãnh Mặc Hàn một lời truyền đến...
Trang Hạo Nhiên nghe được một trận này lòng bàn không khỏi mềm nhũn, lồng ngực lại gấp gáp thở dốc, hai tròng mắt kịch liệt lóe ra! ! !