Mưa, tiếp tục tí tách rơi xuống đất, càng rơi càng nhanh, dường như tiếng trống vang lên bên ngoài cửa sổ.
Sảnh phòng yến hội rộng lớn, cách một con đường hướng về phía cửa lớn, có thể nhìn thấy rõ ràng Hoắc Minh dẫn quản lý cùng nhân viên phục vụ bận rộn dọn dẹp, mà nhanh chóng bày lên "Vàng ngọc cả sảnh đường" , hoa quả nổi tiếng, nổi tiếng nhất chính là dùng "Cát bát" và "Đậu vàng". Đó chính là bài thuốc gia truyền của một đầu bếp hoàng gia, mọi người nhao nhao bộc lộ sự trá dị nhìn về phía “Cát bát” giữa bàn tiệc, lại nhẹ nhàng toát ra ánh sáng như vàng. Ủy viên Trương cùng thủ tướng vẫn như cũ duy trì tư thế Long Đằng Hổ Khiếu, ngồi ở vị trí đầu não trong bữa tiệc. Mà vị trí bên cạnh ủy viên Trương, không xa đó là Đường Chí Long, bên trái an vị chính là Tô Linh cùng Tô Thụy Kỳ, cả một đám người "Nhà mẹ đẻ "! !
Hoắc Minh nhanh chóng sai người đưa chiếc ghế dài làm từ gỗ cây tử đàn hương khảm ngọc từ Hải Nam đến, cẩn thận từng li từng tí đặt bên trái bàn chủ tiệc. Trần Mạn Hồng tự mình cẩn thận trải tấm đệm "Trăng non" hình hoa mẫu đơn lên trên. Mà hai đôi vợ chồng Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ nghiêm túc ngồi tại vị trí, phía sau Trang Ngải Lâm cùng Tuyết Nhi hai người trầm mặc ngồi. Quản lý phòng ăn "Thúy Trúc hiên", nhanh chóng dẫn mười hai danh nhân viên phục vụ cẩn thận từng li từng tí bê trà "Thúy Trúc hiên", "Bạch phương tố", vâng theo phong cách đơn giản của ủy viên Trương bê tới trước mặt mọi người, lại nhẹ nhàng mở nắp ra, lập tức một mùi hương nồng đậm của mùa thu, của lá trà lan tỏa ra không khí, vô cùng hợp với tình hình, làm cho mọi người đều thoải mái.
Nhưng vào lúc này, Đường Khả Hinh thay chiếc váy ngắn màu trắng Chanel, bên ngoài khoác chiếc áo khoác đen cung đình, mái tóc được búi lên tinh xảo, chân chính giống như một tiểu thư khuê các, được Tịnh Kỳ cùng quản gia hai nhà Tưởng Trang cẩn thận đỡ đến ngồi bên cạnh ủy viên Trương. Vẻ mặt cô khẩn trương mà ngượng ngùng, ngẩng đầu nhìn về phía hành lang phía đối diện cửa lớn phòng yến hội.
Hoắc Minh chỉ đạo, trong nháy mắt dẫn hai vị quản lý đi đi về hướng cánh cửa lớn, từ từ nghiêm túc đẩy ra, cuối cùng "Phanh" một tiếng vô cùng quan trọng! !
"Tiểu Hinh Hinh" bên ngoài phòng yến hội, toàn bộ thân thể nó bị trói tay buộc chân, buộc miệng, lại cảm giác bên trong nhất định có chuyện phát sinh lại không mang theo nó đi chơi. Nó thật sự lo lắng cúi xuống, lại lợi dụng một khóe miệng hơi lộ ra không ngừng mổ vào mảnh vải đang trói chặt chính mình, nó cũng muốn đi và chơi.
Thế nhưng, cổng hoa bên ngoài "Thúy Trúc hiên", tổng giám đốc cùng cùng Tịnh Kỳ, Phương Di cùng nhau đứng giữ , theo ủy viên Trương dặn dò, một con ruồi cũng không được đi vào, càng không nói đến một con chim ! !
Lúc này, gió tây mang theo nước mưa róc rách mà đến, thời gian đã là tám giờ tối! !
Tưởng Thiên Lỗi theo lễ tiết thường ngày chủ trì sự vụ trước yến hội xong, anh cấp tốc trở lại phòng nghỉ đơn giản rửa mặt chải đầu, đổi một bộ trang phục màu xám bạc, bên trong mặc áo sơ mi màu đen, phong độ nhẹ nhàng, hiên ngang cất bước đi về phía trước, kỳ thật đừng nhìn anh đẹp trai hiên ngang đi như vậy, quả thật anh đang rất đói, bởi vì từ sau khi Trang Hạo Nhiên tiến ngục giam, anh cần bận tâm đến rất nhiều chuyện, đối mặt với bất luận mỹ thực gì cũng khó khăn để nuốt xuống.
Đông Anh cầm ô cũng theo Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng đi về phía trước, sau đó khi bọn họ đi bộ trong nước mưa róc rách đi lên Du Long, lại phát hiện bầu không khí này có chút vắng vẻ, có chút quỷ dị, cứ nói việc hai bên trái phải vẫn như cũ có bao nhiêu nhân viên phục vụ cùng khách khứa. Vẻ mặt anh bộc lộ chút quái dị, nhìn mọi người đứng hai bên trái phải, trầm mặc suy nghĩ một hồi mới tiếp tục đi về phía trước...
Sau đó...
Anh đột nhiên dừng lại, trừng lớn đôi mắt nhìn về phía cổng hoa phía trước bên ngoài cửa phòng yến hội, rõ ràng cảm giác được bên trong có người, thậm chí Tịnh Kỳ cùng Phương Di còn ở ngoài cửa trấn thủ. Bao gồm "Tiểu Hinh Hinh" của thủ tướng hướng tới chỗ này giãy giựa, hai mắt anh nhanh chóng lưu chuyển, mang theo vài phần nghi hoặc dẫn Đông Anh nhanh chóng đi về phía trước, cho đến khi đi tới trước cổng hoa và cây cảnh trước cửa yến hội, nhìn về phía Tịnh Kỳ Phương Di, dùng ánh mắt dò hỏi chuyện gì đang xảy ra...
Tịnh Kỳ nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi tới, cô tức khắc bộc lộ mấy phần kinh ngạc cùng nụ cười tỏ ý xin lỗi, nói: "Ô kìa, đã quên mất tổng giám đốc Tưởng ngài còn ở bên ngoài!"
Tưởng Thiên Lỗi híp mắt lại, nghi ngờ nhìn về phía Tịnh Kỳ.
Tịnh Kỳ tức khắc lộ vẻ xin lỗi nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, mỉm cười nói; "Tổng giám đốc Tưởng, chuyện là như vầy, vừa rồi uy viên Trương cùng thủ tướng và mọi người lúc dung cơm, nhắc đến hôn sự của Đường tiểu thư. Phải biết, Đường tiểu thư không chỉ là con gái của chủ tịch Đường, còn là con gái nuôi của ủy viên Trương, mọi người đều cho rằng mộ thiên kim tiểu thư như vậy, muốn tổ chức hôn sự là chuyện không dễ dàng! Sau đó Tô tiểu thư liền đưa ra đề nghị, do uy viên Trương làm người chứng kiến, đem cánh cửa này đóng lại để xem tổng giám đốc Trang rốt cuộc có hay không trí tuệ và bản lĩnh hơn người, đi qua được cánh cửa này! Nếu như anh có thể đi qua, hôn sự này tất nhiên sẽ tổ chức kia! Nếu như anh không vào được, liền nói đến biện pháp khác! Cho nên... Cánh cửa này, chúng ta phải ngăn chặn lại!"
Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi quái dị, nghe Tịnh Kỳ nói, một lúc lâu sau anh mới nhịn không được mang theo chút kích động nhìn cô nói; "Ách... Đối với đề nghị mà Tô tiểu thư đưa ra, tôi phi thường tán đồng, hơn nữa còn là thập phần tán đồng! Tôi rất chờ mong khoảnh khắc tổng giám đốc Trang thể hiện trí tuệ cùng bản lĩnh hơn người! Chỉ là... Có thể mong Tịnh Kỳ tiểu thư trước hết có thể mở cánh cửa này cho tôi không! ?"
Ít nhất, tôi không thể đứng ngốc ở bên ngoài cùng người nọ ăn không khí đi? Vì sao a? Cậu ta dựa vào cái gì a?
Tịnh Kỳ nhịn cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi nói: "Xin lỗi, tổng giám đốc Tưởng. Ủy viên Trương cùng thủ tướng đồng thời hạ mệnh lệnh, sau khi đóng cửa lại tuyệt đối một con ruồi cũng không thể bay qua, đừng nói gì đến một con người!"
Đông Anh lập tức đứng phía sau Tưởng Thiên Lỗi phía sau, thở dốc vì kinh ngạc! !
Tưởng Thiên Lỗi hai tròng mắt trừng lớn, có vẻ mấy phần khiếp sợ cùng vẻ mặt rất đói nhìn về phía Tịnh Kỳ! !
"Lưu hoa uyển "
"Thúy Trúc hiên" Trung Quốc kết hợp cùng "Lưu hoa uyển" phương Tây, khéo léo như âm thanh của dòng suối cùng tiếng hoa rơi bốn mùa, lúc này đón cơn mưa bụi tí tách, nhưng cánh hoa hồng, lam, vàng, theo những loại cây cối không biết tên là gì, những cánh hoa nhẹ rơi xuống dòng suối, tình nồng ý đậm di chuyển về phía trước, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng cười sang sảng từ phía trước truyền đến.
Trong phòng VIP xa hoa "Lưu hoa uyển"! !
Vài vương tử quý tộc châu Âu nhao nhao ngồi trên ghế sô pha kiểu Âu, uống rượu ngon và hút xì gà phía trước, đồng thời dùng tiếng Anh cùng tiếng Pháp bàn về những vấn đề thời sự quốc tế, thỉnh thoảng nói về mấy vụ scandal ly hôn trên mặt báo, mọi người đều không kìm lòng được mà nở nụ cười. Trang Hạo Nhiên mặc âu phục màu đen, bên trong mặc áo sơ mi trắng, nhìn như tùy ý ngồi trên chiếc ghế sô pha nhung màu lam, cả người tỏa ra một phong cách quý tộc châu Âu. Lấy một người trấn áp vẻ đẹp trai của tất cả mọi người, lúc nghe mọi người bàn luận những vụ scandal trên báo, anh mặc dù không có phát biểu ý kiến nhưng vẫn là theo mọi người nở nụ cười, nhất là con ngươi kia đầy đủ bất phàm xuyên thấu!
Anh có lẽ là một trong những người hiếm có trên thế gian, dù là ở trong trường hợp nào cũng có thể tỏa ra khí thế đàn ông như vậy!
Một người đàn ông đẹp trai trong xã hội thượng lư ngồi gần với Trang Hạo Nhiên, trong tay cầm ly whisky tiếp tục bàn về tin tức ly hôn trên báo Mỹ. Trang Hạo Nhiên tối nay không uống rượu, lại hết sức chuyên chú mà mỉm cười nhìn về phía bạn tốt, nghe một ít chuyện sau khi ly hôn, tin tức thị trường chứng khoán rung chuyển, anh một bên thỉnh thoảng lắng nghe phân tích, một bên còn nâng tay nhìn giờ.
Đúng lúc này, một bóng đen nhanh chóng đi qua hành lang "Lưu hoa uyển" đi tới trước cửa phòng VIP! !
Vẻ mặt Tiêu Đồng khẩn trương nhanh chóng đi tới bên ngoài phòng, cẩn thận lắng nghe tiếng cười của mấy người đàn ông bên trong phòng, bọn họ thậm chí đàm luận tới những người phụ nữ bốn mươi tuổi, nguyên lai có thể đẹp trai như vậy, cô cũng bất chấp nhiều như vậy vươn tay nhanh chóng gõ cửa.
Trang Hạo Nhiên ngồi trên sô pha, ngón tay nhẹ nắm cằm, hơi ngẩng mặt cẩn thận nghe bạn tốt tiếp tục bàn về tin tức, lúc này lại nghe thấy tiếng gõ cửa, liền hơi thu lại thần sắc nhìn về phía cửa phòng, mọi người thức thời dừng lại, anh mới nhàn nhạt đáp; "Vào đi..."
Tiêu Đồng thở hổn hển, lúc này mới nhanh chóng đẩy cửa ra đi vào trong phòng, đầu tiên là tôn kính hướng về mấy người đàn ông trong phòng gật đầu rồi mới nhanh chóng đi tới phía sau Trang Hạo Nhiên, cúi người xuống ở bên tai anh nhỏ giọng nói mấy câu...
Trang Hạo Nhiên bắt đầu trước hết còn yên lặng nghe, đến cuối cùng vẻ mặt anh liền quái dị, ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Đồng khẩn trương nói: "Cái gì?"***
Bên trong phòng yến hội, sắp qua nửa giờ! ! !
Nguyên thủ tối cao của quốc gia, lão thủ tướng, ba vị chủ tịch, còn có rất nhiều quan lớn, nhân vật nổi tiếng, nhao nhao ngồi bên trong phòng, vẻ mặt ngày càng sâu, hậm rãi đợi nam chính tối hôm nay còn chậm chạp chưa thấy xuất hiện. Ngay cả Đường Khả Hinh vừa mới bắt đầu cũng chờ đợi với tâm tình khẩn trương, đến thời khắc này cũng bắt đầu nghĩ ngợi, mang theo vài phần tức giận cúi xuống, túm chặt lấy chiếc túi xách trân châu của mình mà không nói lời nào.
Tô Linh yên lặng ngồi ở một bên, chỉ sợ thiên hạ không loạn, đôi mắt cô lưu chuyển nhìn về phía mọi người sắc mặt càng lúc càng thay đổi, cô trước hết nhịn không được cười nói: "Ô kìa, tổng giám đốc Trang này cũng thật là! Tuy nói có ba đầu sáu tay, nhưng đối với tâm tư con người không hiệu nghiệm a? Không nhìn xem những người ngồi trong buổi tiệc này là ai? Dù cho uy viên Trương cùng thủ tướng, ít nhất muốn quan tâm Khả Hinh! Tục ngữ có nói, tiểu biệt thắng tân hôn, hai người này tách ra lâu như vậy, thế nào còn không nghĩ một chút tới vị hôn thê, cũng không kể cô ấy đã ăn no chưa, còn là có lạnh không! Thật là làm cho người ta tức giận!"
Lời này thật là chọc lòng người a!
Đường Khả Hinh lập tức ủy khuất cúi xuống phía dưới, khẽ cắn môi, nói không nên lời!
"Chị!" Tô Thụy Kỳ nghe chị mình cố ý nói những lời này, nhanh chóng bất đắc dĩ kêu cô! !
Ủy viên Trương lúc này mặt cũng bộc lộ thần sắc căng thẳng, vô cùng không vui nói; "Đúng! Tổng giám đốc Trang cũng thật sự là quá kỳ cục! Đã làm Khả Hinh ủy khuất như thế này, tôi cho cậu ta tam phút, nếu như còn không xuất hiện thì chúng ta đi! Hôn sự này... Sẽ không nói nữa!!