Editor: Thùy Trang Nguyễn
Nho viên!
Trang Hạo Nhiên mặc âu phục màu trắng, đeo châm hoa màu lam đậm, một tay bỏ trong túi quần cất bước đi về phía trước, nhìn đội ngũ xây dựng bên trong vườn nho vì lễ cưới của mình mà bận rộn. Anh nở nụ cười cảm kích, thỉnh thoảng nhìn thấy bên cạnh cây nho bên kia có một thân ảnh nhàn nhạt hướng về phía khác chạy trốn. Anh làm như không thấy đi vào đại sảnh, nhìn Bác Dịch phái người đưa tới ba nghìn khối đá bào, từng lớp từng lớp đặt vào bên trong gía rượu, trong đó ba trăm khối đá bào so với giá thị trường cao hơn ba trăm một lọ, cùng với những chai rượu nổi danh từ các trang trại rượu nho trên thế giới bày cùng một chỗ, đang được nhân viên công tác lục đục đẩy vào hầm chứa rượu. Tưởng Thiên Lỗi dẫn các vị lãnh đạo cấp cao của khách sạn Á Châu, tự mình có mặt làm việc...
Mười hai phẩm rượu sư mặc đồng phục màu đen, lấy những chiếc ly rượu cung đình chuyên dung cho rượu sâm panh, tự mình mở chai kiểm nghiệm dịch rượu trên toàn toàn thế giới. Đường Khả Hinh vì là phó hội trưởng hiệp hội rượu nho quốc tế cho nên mỗi loại rượu trong tệc cưới đều được mọi người trên thế giới chú ý đến. Trang Hạo Nhiên liền vì thân phận đặc thù của vị hôn thê, cho nên tự mình đến kiểm tra đơn rượu, thậm chí tự mình nếm thử, phát hiện ba trăm bình rượu ngâm này quả nhiên tỏa ra vị đạo thần bí mà tôn quý. Nhìn phẩm rượu sư tay cầm một chai "Băng hồ điệp", đem dịch rượu vàng ròng sáng thong thả rót vào trong ly rượu cung đình kia, giống như một thiếu nữ ưu nhã, những lớp bọt chậm rãi dâng lên, hướng về phía trước tỏa ra mùi hương vây quanh toàn toàn bộ cung điện.
Nghe nói "Băng hồ điệp" như thiếu nữ ngủ say, chỉ có người hiểu cô ấy, mới có thể thưởng thức trọn vẹn sự mỹ lệ, nghe nói mùi hương trong rượu của cô ấy, dường như hồ điệp nhẹ nhàng, mang theo ôn nhu, săn sóc, an ủi lan tỏa ra thế giới xung quanh.
Trang Hạo Nhiên chậm rãi đến gần trước mặt những phẩm rượu sư, tiếp nhận ly chứa "Băng hồ điệp", cúi đầu nhẹ nếm thử một ngụm, cảm giác dịch rượu có chút thần bí, mang theo hương khí làm người ta lắng lại cùng mê muội, nó nhanh chóng dọc theo đầu lưỡi xâm chiếm đầu óc chính mình. Trong đầu anh lý tức khắc nghĩ đến đêm diễn ra tiệc cưới, nhất định phải cùng vị hôn thê nếm dịch rượu ngọt ngào mà thần bí này. Bác Dịch đã đưa mười chai "Băng hồ điệp" đưa vào trong tue rượu nhà mình, nghĩ tới đây, anh không nở một nụ cười ngọt ngào...
Hôm nay người phát ngôn của tập đoàn Hoàn Cầu mời phóng viên sự hop báo, chính thức công bố hôn lễ, có đến một trăm hai mươi đơn vị truyền thông tham gia. Mà Trang gia đang toàn lực chế tạo tam thư vô cùng chân thành, tự mình đưa đến trong nhà chủ tịch Đường, có phóng viên dò hỏi vương tử nước Anh có đến tham gia hôn lễ long trọng này không, thậm chí có rất nhiều tin tức truyền ra, ngày đó lúc diễn ra lễ nạp thải, lò cửu đỉnh chậm chạp chưa cháy, truyền rằng thiên kim Đường gia đã có hỉ...
Người phát ngôn nghe được điều này, mỉm cười nhìn về phía vị phóng viên đưa ra nghi vấn, cũng thẳng thắn chân thành nói: "Tôi rất cao hứng, có thể từ trong miệng vị phóng viên này, biết được tin vui. Đương nhiên lấy việc tổng giám đốc Trang của chúng tôi cùng thiên kim của chủ tịch Đường ưu tú như vậy, đương nhiên làm chúng ta vạn chúng chờ mong tin vui này. Chỉ là không có tin tức chứng thực tin đồn là thật. Nhưng tôi tin, nếu như tổng giám đốc Trang cùng vị hôn thê có thể có tin tức tốt, nhất định sẽ cùng mọi người chia sẻ."
"Nghe nói thiên kim của chủ tịch Đường, sẽ mang ba mươi phần trăm cổ phần của Hoàn Cầu làm đồ cưới, gả cho tổng giám đốc Trang . Như vậy... Tương lai người lãnh đạo Hoàn Cầu thế cục có biến đổi hay không?" Có phóng viên lại sắc bén hỏi.
Người phát ngôn của tập đoàn Hoàn Cầu nghe lời này, lại nhàn nhạt mỉm cười nói: "Người sáng lập tập đoàn Hoàn Cầu chúng tôi, Trang lão cùng Tưởng lão sở dĩ đem Hoàn Cầu thiên hạ một phân thành hai, vì chính là tương hỗ thúc giục cùng đốc thúc. Vô luận ai sở hữu cổ phần có biến, nhưng hai vị tổng giám đốc ưu tú của tập đoàn Hoàn Cầu, là do cổ đông cùng các lãnh đạp cấp cao chọn ra, chức trách chủ yếu của bọn họ là dẫn dắt tập đoàn Hoàn Cầu hướng đến tương lai tốt hơn. Cho nên dù cho cổ phần có biến động, thân phận địa vị của bọn họ là không thể lay động."
Phóng viên còn muốn nhao nhao tiến lên dò hỏi chi tiết hôn lễ.
Người phát ngôn lại khiêm tốn mỉm cười thu hồi phát ngôn, cảm tạ các đơn vị truyền thông có mặt ủng hộ, liền trầm mặc xoay người, được vệ sĩ bảo hộ cất bước rời khỏi.
Phóng viên còn muốn nhao nhao tiến lên, tay cầm máy ảnh đuổi theo người phát ngôn, nghĩ muốn lấy thêm một chút tin tức về chi tiết hôn lễ. Từ đại sảnh khách sạn Á Châu đã chậm rãi lái tới mười hai chiếc xe Rolls-Royce màu bạc, mười hai chiếc Rolls-Royce này là Trang gia vì mười hai phù dâu cùng phù rể chuẩn bị xe. Còn có dẫn đầu là chiếc xe limo thon dài chuẩn bị cho những tiểu hoa đông, cũng vào hôm nay mà lái đến. Ân gia vì cháu ngoại chuẩn bị xe hoa Rolls-Royce màu ngân lam thon dài, trước hai ngày diễn ra lễ cưới sẽ từ Đức vận chuyển về nước. Vô số khách quý thân phận hiển hách cũng bắt đầu từ từ phơi sáng, trừ vương tử nước Anh chưa quyết định có tham dự hôn lễ hay không, vương tử cùng sứ thần các nước còn lại, còn có chủ tịch tập đoàn tài chính Hàn Hàn Văn Hạo sẽ cùng vợ đến tham dự tiệc cưới, thậm chí ảnh đế Hàn Văn Vũ cũng sẽ cùng cùng Hi Văn, tham dự tiệc cưới...
Ngay chúng phóng viên nhao nhao dày đặc viết báo về tình hình hôn lễ, một số lượng xe con màu đen của Tô gia chậm rãi chạy tới trước cửa Đường gia dừng lại. Hơn mười người mặc đồng phục màu đen, tay bê năm hộp gấm màu đỏ hồng, chậm rãi đi xuống xe, nghe nói ngày tổ chức hôn lễ, đầu tiên là cử hành nghĩ lễ lấy chồng kiểu Trung Quốc, sau đó đến phòng tổng thống cao nhất của khách sạn Á Châu ngủ lại. Rồi sau đó đến hôn lễ tuyên thệ kiểu châu Âu, cho nên Tô Linh liền chuẩn bị này năm dạng lễ vật chí tôn này, theo Đường Khả Hinh cùng ngày gả đi ra...
Phóng viên nhao nhao tò mò chen chúc trước cửa Đường gia, nghi hoặc nhìn về phía mấy hộp gấm kia, nghĩ rốt cuộc bên trong là cái gì.
Bà Chu im lặng không lên tiếng, dẫn mấy người hầu nhanh chóng đi hướng vào bên trong vườn. Lạp Lạp cùng Tiên Nhi hết sức tò mò kéo Tịnh Kỳ hỏi: "Chị Tịnh Kỳ, rốt cuộc bên trong hộp gấm này là cái gì? Như thế nào long trọng cùng Đường tiểu thư gả đi ra?"
Tịnh Kỳ mỉm cười nhìn về phía bà Chu đã dẫn mọi người đi vào Đường gia, mới giải thích nói: "Trong lịch sử ở tất cả quốc gia, kim cương, hồng ngọc, ngọc bích, bảo thạch, ngọc lục bảo được gọi ngũ hoàng, mà trân châu thì được giao cho phẩm chất tối cao, được gọi là "Bảo thạch hoàng hậu". Nhưng các trân châu lại được giao cho ý nghĩa không đồng dạng như vậy, trong mấy hộp gấm này , chính là mười hai viên trân châu giá trên trời ngu ý là một vật biểu tượng, cô gái cuối cùng chính là đang bê mười hai viên dạ minh châu. !"
"Dạ minh châu! ! ?" Lạp Lạp cùng Tiên Nhi la hoảng lên, nhìn về phía Tịnh Kỳ ngạc nhiên nói; "Chính là dạ minh châu mà ban đêm sẽ phát sáng sao?"
"Đúng vậy" Tịnh Kỳ mỉm cười nói.
"Dùng để đeo trên cổ?" Lạp Lạp lại ngạc nhiên nhìn về phía Tịnh Kỳ hỏi.
Tịnh Kỳ tức khắc liếc mắt xem xét Lạp Lạp, tài hoa không khỏi bật cười nói; "Cô mới đeo trên cổ, lớn như vậy đeo trên cổ làm cái gì?"
"Vậy để làm cái gì?" Hai người lại tò mò hỏi.
Tịnh Kỳ thần bí nhìn về phía hai nha đầu ngốc này nói: "Tới ngày tổ chức hôn lễ, hai người tự nhiên sẽ biết, hôn lễ cùng ngày sẽ tốt vô cùng."
"Cô tiết lộ một chút thôi!" Hai cô gái nhao nhao cầu Tịnh Kỳ.
Tịnh Kỳ lại không để ý các cô mà là quay người đi về hướng cây cối trùng điệp xanh mướt, nghĩ nhà tạo mẫu tóc hôm nay tới vì Đường Khả Hinh làm kiểu tóc, không biết biến thành cái dạng gì .
Giữa rừng cây cối xanh mướt.
Đường Khả Hinh mặc chiếc váy dài lưu sa màu hồng phấn, lại bị Thi Ngữ cùng mấy người hầu pha trò, nói mình đoạn thời gian gần đây tham ngủ, là bởi vì bố mẹ chồng đưa tới, cô mắc cỡ mặt đỏ bừng, oán trách các cô, lại bị nhà tạo mẫu tóc nhắc nhở không nên lộn xộn, cô đành phải bất đắc dĩ làm bộ tức giận đối toàn thân kính nói; "Các người mỗi người đều như vậy, chờ ta lập gia đình , sẽ không muốn các người nữa!"
"Ha ha ha..." Mấy người Thi Ngữ cùng Dĩnh Hồng lại nhịn không được cười.
"Chuyện gì buồn cười như vậy! ?" Tịnh Kỳ cũng mỉm cười cất bước đi tới, nhìn về phía bong hình ngượng ngùng của Đường Khả Hinh, chính mình cũng nhịn không được nữa cười rộ lên nói: "Là trò chuyện chuyện Đường tiểu thư gần đây tham ngủ. Nếu quả thật mang thai vậy cũng tốt, không cần mỗi ngày học dáng vẻ nôn mữa của Nhã Tuệ tiểu thư ."
Phốc!
Hai nhà tạo mẫu tóc nghe lời này, cũng nhịn không được cười.
Đường Khả Hinh lập tức mặt đỏ bừng, thực sự bất đắc dĩ giậm chân nói; "Các người đều hùa nhau bắt nạt người! ! Ghét!"
"Tôi cũng không có bắt nạt cô a!" Tịnh Kỳ lấy di động, đưa tới trong tay Đường Khả Hinh mới cười nói; "Nghe điện thoại! Nhưng tôi sớm nói với cô, không phải Tổng giám đốc Trang , anh ta hiện tại dự đoán vì bận tiệc cưới, không có thời gian ."
"Ai vậy?" Đường Khả Hinh kỳ quái ngẩng đầu, nhìn về phía Tịnh Kỳ hỏi.
"Không rõ ràng lắm..." Tịnh Kỳ mỉm cười nói: "Chỉ là... Cảm giác rất quen, gọi tên của cô rất thân thiết..."
Đường Khả Hinh mặt bộc lộ sự khó hiểu, tiếp nhận di động, kỳ quái nhận điện thoại, đáp nhẹ: "Alo?"
"Khả Hinh!" Một trận thâm âm thanh thúy ngọt ngào truyền đến.
Đường Khả Hinh tức khắc bộc lộ tâm tình vô cùng vui vẻ kích động cười kêu lên: "Tiểu Nhu? Cô đã về rồi? Tôi còn nói, lúc kết hôn muốn cô làm phù dâu cho tôi!"
Thanh âm Tiểu Nhu có chút dáng vẻ muốn xin lỗi cùng tiếc nuối truyền đến, mang theo ngữ điệu khôn ngoan cùng đáng yêu giống như trước kia nói: "Xin lỗi, Khả Hinh. Nguyên bản tôi muốn trở về tham gia hôn lễ của cô, tôi còn ở trên ti vi nhìn thấy tin tức của hai người, tôi thực sự rất vui vẻ, nhưng là bởi vì tôi vừa mới đến Pháp không bao lâu, thật vất vả mới xin vào học, tôi hướng thầy giáo xin về nước nhưng không được. Tôi chỉ có thể nói xin lỗi, tôi thật sự rất muốn rất muốn trở về tham gia hôn lễ của cô, bởi vì cô chính là người bạn tốt nhất của tôi. . ."
Nói đến đây, cô gái bên kia không khỏi nghẹn ngào.
Đường Khả Hinh hai tròng mắt cũng không khỏi hồng hào, mặc dù tiếc nuối, nhưng vẫn là an ủi tươi cười, nói: "Không quan hệ, Tiểu Nhu. Tôi hôm nay nhận được điện thoại của cô, tôi rất vui vẻ. Không trở lại không sao cả, tôi đã nhận được lời chúc phúc của cô. Chỉ là một mình cô ở bên ngoài, phải cẩn thận a... Không được ngốc ngếch tin tưởng người khác..."
Tiểu Nhu nhanh chóng lau đi nước mắt, mỉm cười nghẹn ngào nói: "Cô yên tâm, tôi sẽ hảo hảo chiếu cố chính mình. Biết cô và Tổng giám đốc Trang muốn kết hôn, tôi ở Pháp khóc rất lâu, bởi vì tôi thực sự rất vui vẻ... Cô nhất định phải xinh đẹp , nghênh tiếp thời khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời mình, đến lúc đó qua tivi nhìn cô, sẽ chúc phúc cho cô..."
Đường Khả Hinh không khỏi cúi đầu, cảm động đến nước mắt chảy xuống, không khỏi hồi tưởng lại thời gian tươi đẹp lúc còn cùng một chỗ với Tiểu Nhu
Khả Hinh! Cô nhất định phải hạnh phúc! Nhất định phải hạnh phúc! Tôi chờ mong ngày cô mặc áo cưới, nhất định là cô dâu xinh đẹp nhất thế giới! Cô phải cố lên!" Tiểu Nhu lại nghẹn ngào rơi lệ nói.
Đường Khả Hinh nhanh chóng lau đi nước mắt trên mặt, vội vã mỉm cười gật đầu.
"Khả Hinh, hẹn gặp lại, chúc cô và Tổng giám đốc Trang đầu bạc răng long, cả đời ân ái..." Tiểu Nhu ở bên kia đã khóc không thành tiếng, nhưng vẫn là mỉm cười rơi lệ chúc phúc bạn tốt.
Đường Khả Hinh cầm di động, nghe lần này, lại lần nữa nghẹn ngào rơi lệ, mỉm cười gật đầu nói; "Cảm ơn..."
Điện thoại liền vậy nhẹ nhàng cúp, mang theo thanh âm của cô gái ngốc ngếch kia, ngênh đón hôn lễ này một lần nữa cảm thấy chân thật.
Đường Khả Hinh cầm di động, vẫn như cũ chìm đắm trong tiếc nuối vì Tiểu Nhu không thể trở về cùng lời chúc phúc của cô, nước mắt từng giọt chảy xuống. Lúc này lại nghe thấy trên màn hình ti vi tinh thể lỏng phía trước truyền đến tin tức bối cảnh chuẩn bị hôn lễ ở khách sạn Á Châu, thậm chí nhìn thấy mười hai chiếc xe màu bạc Rolls-Royce chuẩn bị cho phù dâu, còn có mười hai chiếc xe cho các tiểu hoa đồng, cũng từ từ lái vào khách sạn Á Châu, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy cảnh tượng mộng ảo bên trong vườn, mặt cô cuối cùng cũng bộc lộ sự kích động cùng nụ cười chờ mong...
Tịnh Kỳ cùng những người khác người cũng cùng nhau mỉm cười nhìn về hình ảnh bên trong màn hình tinh thể lỏng, cũng nhao nhao chờ mong ngày tổ chức hôn lễ đến.
Lạp Lạp lại vào lúc này, mặt bộc lộ vẻ quái dị chỉ vào một than ảnh màu trắng bên ngoài vườn nho; "Ai? Tiểu cô nương kia là ai a? Thế nào để cho cô ấy tùy ý chạy vào?"
Đường Khả Hinh nghe lời này, cùng mọi người nghi ngờ nhìn về phía trước.
Bên trong vườn nho, tổng phụ trách dặn dò mọi người, chuẩn bị bắt đầu xây dựng sân tổ chức hôn lễ chính, lại nhìn thấy phía trước có một than ảnh màu trắng chậm rãi lẻn vào, ông liền quái dị hỏi: "Ai! ! Cô gái kia là ai a? Thế nào để cho cô ấy tùy ý chạy vào a?"
Trang Hạo Nhiên vừa muốn cất bước đi ra khỏi vườn nho, lại nghe lời này, không khỏi xoay người, vẻ mặt quái dị nhìn về phía trước vườn nho, nơi nối liền địa điểm tổ chức lễ cưới tới mặt cỏ xanh biếc.
Một cô bé, người mặc váy trăng, mái tóc dài ngang vai, đầu đội vòng hoa màu trắng, từng bước một đón cơn gió ngọt ngào chạy vào trong vườn nho. Cước bộ của cô theo thời gian, như theo ý của ông trời chạy thẳng tới địa điểm cuối cùng tổ chức hôn lễ, cuối cùng cười đến vui vẻ.