Editor: Chi Misaki
"Thế nào? Không dám chơi?" Trương Thục Dao trực tiếp khoanh tay, nhịn cười nhìn về đám đàn ông phía trước: "Không sao! ! Chị em chúng tôi có tiền! Nếu thật không dám chơi, vậy thì đem cái valy tiền này đi đi, coi như là chị Thục Dao tôi đây thưởng cho mấy người! Chỉ là... Tôi muốn dùng bút lông này vẽ lên trán mỗi người một con rùa! Con rùa này...Phải để nguyên trên mặt một tháng!"
"Ách....! !" Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành nhìn về phía Trương Thục Dao đang cười không ngừng: "Chị Thục Dao hình như là có chuẩn bị mà đến, dường như đã chắc chắn khẳng định chúng tôi sẽ thua vậy.”
Trương Thục Dao dựng thẳng đầu lông mày, nhìn hai người nói: "Chúng tôi cũng không có khẳng định đám người các anh sẽ thua, chỉ là chúng tôi cũng không có chắc chắn mình thắng! Đổi lại là các anh, thắng hay không cũng chưa chắc, không phải sao? ! Có dám chơi hay không?"
Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành lập tức híp mắt lại, lại nhìn về đám phù dâu xếp thành hàng trước mặt, mỗi người một vẻ, xinh đẹp quyến rũ, tuổi xuân tràn trề, thoạt nhìn thì tất cả đều biết “thư, thức, lễ”. Ai cũng biết lúc Diệp Mạn chọn phù dâu đều vô cùng nghiêm ngặt, không phải là người hiểu tri thức đạt lễ nghi thì không được. Hai mắt bọn họ không ngừng nhìn đi nhìn lại trên người các phù dâu, suy nghĩ do dự ...
"Chơi chứ sao không?" Tào Anh Kiệt trực tiếp nhảy đến, chen chúc ở trước mặt hai người đàn ông kia, nhìn chăm chú vào hàng phù dâu, nhưng đúng thật là vẫn có chút khẩn trương hỏi: "Nếu như các cô có thể viết được 8 số 0 trên tờ phiếu nhỏ xíu đấy, cùng lắm thì chúng tôi trực tiếp bán thân là được!"
"Điều này sao có thể?" Tô Lạc Hoành không hề dám coi thường mấy cô gái trước mặt này, chỉ là mắt mở to nhìn chằm chằm vào bộ dáng ôn nhu điềm đạm của các cô ấy, tay vươn ra chỉ; "Cái bút lông kia còn thô hơn so với cánh tay mấy cô ấy, tôi cũng không tin các cô có thể viết được mấy số 0?"
"Đúng vậy! !" Lâm Sở Nhai liền làm một bộ dáng coi thường, tiêu sái vung tay nói: "Ai sợ ai chứ? Chơi liền chơi! !Nói tên của mấy cô gái này đi! Chúng tôi sẽ chọn thật tốt!"
"Sảng khoái! Chúng ta quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy! Tiêu Đồng, nói cho mấy ngài đây biết thân phận của mỗi vị tiểu thư ở đây, cô nhưng một chữ cũng không được thiếu đâu nha!” Trương Thục Dao trong nháy mắt nở nụ cười, hơi nghiêng người để Tiêu Đồng đi lên! !
"Được!" Tiêu Đồng lập tức mỉm cười chuyên nghiệp đi lên, đầu tiên là đi tới trước mặt phù dâu đứng đầu hàng, giơ tay chỉ về phía cô gái thanh lệ, tóc ngắn đáng yêu nhanh chóng giới thiệu cho đám người Lâm Sở Nhai: "Vị này chính là thiên kim Lý gia, tên một chữ” Hằng”, tốt nghiệp đại học Chính trị pháp luật, có thể nói là người đọc đủ thi thư lễ nghĩa! Nhất là đối với truyền thống văn hóa Trung Hoa chúng ta vô cùng tinh thông!"
Thiên kim Lý gia liền nở một nụ cười ngọt ngào, nhìn về phía đám người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành.
Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành lập tức nhìn chằm chằm cô, Tào Anh Kiệt không chớp mắt nhìn thiếu nữ trước mặt, tỉ mỉ nhìn kỹ, ngay cả Lãnh Mặc Hàn ở một bên, đôi mắt thâm thúy cũng không hề rời khỏi người cô gái trẻ.
Tiêu Đồng dừng một chút, mới khẽ cười đi tới trước mặt một cô gái đáng yêu khác, nói: "Vị này là bạn tốt của Tuyết Nhi tên Linh Hi, là em họ tổng giám đốc Hàn của tập đoàn Hàn thị. Tốt nghiệp học viện Cambridge Anh quốc, chuyên ngành thiết kế thời trang."
Linh Hi tính tình thẳng thắn, càng nhìn lại càng thấy đẹp mắt, cô vô cùng lễ phép nhìn về phía Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành gật đầu coi như chào hỏi.
Tào Anh Kiệt nhìn cô bé này, mắt híp lại, cảm thấy cô một bộ dáng nội công thâm hậu đây! !
Tiêu Đồng tiếp tục giới thiệu từng người tiếp theo: "Vị này thì chắc hẳn mọi người đều biết, là người phiên dịch trong trận thi đấu quốc tế lớn mà Đường tiểu thư đã tham gia vừa qua, thiên kim Lý gia, Lý Á Lạc!"
Á Lạc ưu nhã mà cá tính đứng một bên, hướng về phía Lâm Sở Nhai cười thần bí, gật đầu.
Tiêu Đồng tiếp tục giới thiệu: "Vị này chính là thiên kim Lãnh gia, Lãnh Tiểu Yên! Cũng là bạn tốt của tiểu thư Tuyết Nhi, hơn nữa còn là học muội của Trang tổng! Trong vòng ba năm đã giành được bằng thạc sĩ! ! Vị này là thiên kim Doãn gia, Doãn Hải Yến! Chuyên ngành tin tức truyền thông, vị này chính là thiên kim Lưu gia Lưu Thu Hồng, tốt nghiệp đại học Harvard, hiện nay đang thi vào bộ ngoại giao! Còn vị này là thiên kim Phan gia, tên gọi Phan Thư Cẩn, tuy theo học khoa học truyền thông, nhưng lại nổi tiếng là một thiên tài vũ đạo. Còn đây là thiên kim Đỗ gia, Đỗ Viêm, thiên kim Lý gia Lý Ngạn Hâm, cuối cùng là thiên kim Tần gia, nhũ danh 婲婲, cha là một nhà thư pháp nổi danh của nước ta, tính riêng trong nước cũng có đến hơn 200 bảo tàng! !"
Lời này vừa nói ra, đám người Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành đều nhìn chằm chằm vào vị được gọi là 婲婲 kia, thiếu nữ một thân váy dài vàng nhạt, bện tóc hai bên thật đáng yêu, trên mặt là nụ cười tươi tắn, trông đôi mắt to kia, liền biết cô là một thành phần yêu tri thức, có thể là cô ấy không ta? Tào Anh Kiệt trực tiếp chỉ vào cô ấy nói: "Là cô ấy! Chọn cô ấy đi !"
Lâm Sở Nhai thậm chí có cái xúc động muốn quay lại tạt cho anh một cái, rống to: "Cậu bị điên à! ! Đầu óc đúng là có vấn đề! Chọn một cô gái có cha là một nhà thư pháp đến để vẽ mấy số 0?? Có phải là cậu nhàn quá không có việc gì làm không?"
Trương Thục Dao nở nụ cười nhìn về phía Lâm Sở Nhai, nói; "Vậy cũng không nhất định nha! ! Cha là một nhà thư pháp, chưa chắc con gái đã giỏi trong lĩnh vực này ? Không chừng cô ấy còn chẳng có hứng thú với cái này đâu?"
"Chị Thục Dao đừng đào hầm cho chúng tôi nhảy nữa! Ngài võ công cao cường chúng tôi đều biết! Mang theo chúng tôi đi dạo hoa viên cũng không phải chỉ có 2000 câu chuyện!" Lâm Sở Nhai cười ha hả ha nói.
“ Nào!" Trương Thục Dao trong khoảnh khắc cười ngọt ngào, nhịn không được nói: " Chọn nhanh lên một chút! Chị em chúng tôi còn đang chờ đây!"
Mười phù dâu nghe thấy lời này, trên mặt mỗi người đều đều răm rắp nở nụ cười thần bí, ngẩng đầu nhìn đám người Lâm Sở Nhai.
Đường Khả Hinh cũng thay xong lễ phục sau khi tắm rửa xong, một thân váy dài hồng phấn, những lọn tóc thả rơi, bộ dáng ngượng ngùng, nhìn về một đám người đang chơi đùa trước mặt, cô cũng hết sức tò mò nhìn qua...
Mấy người Lâm Sở Nhai nhìn lướt qua từng người, tinh tế nói nhỏ thảo luận một hồi, đều cảm thấy vị thiên kim Doãn gia kia, mặc dù học khoa tin tức truyền thông trong nước, nhưng từ khi sinh ra đến năm 16 tuổi đều lớn lên ở Anh quốc, so với những phù dâu khác đương nhiên không có khả năng trời phú cho một tay viết tốt, thế nên trực tiếp chỉ vào thiên kim Doãn gia nói: "Chúng ta chọn vị Doãn tiểu thư này!"
Trương Thục Dao nghe thấy lời này, trong nháy mắt xoay người, nhìn về phía cô gái được chọn, nhịn không được kêu lên: "Vị này? Tiểu thư Doãn gia sao?"
"Phải!" Đám người Lâm Sở Nhai vỗ ngực đầy tự tin khẳng định! !
Thiên kim Doãn gia Doãn Hải Yến nghe xong, trên mặt đều là nụ cười thần bí nhịn cười ngẩng đầu, nhìn về phía mấy người Lâm Sở Nhai, ôn nhu khiêm tốn được im lặng không lên tiếng!
Trương Thục Dao trong nháy mắt lại xoay người lại, cười nói: "Tôi sẽ cho các anh thêm một cơ hội nữa! ! Các anh... Có chắc chắn là chọn thiên kim Doãn gia không! ! Chọn xong không được hối hận a! Đừng nói đến lúc đó chúng tôi không cho các anh cơ hội, lại nói chúng tôi bắt nạt người khác a!"
Lời này nói ra là cố làm ra vẻ huyền bí! !
Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành mới không bị lung lay liền khẳng định: "Chắn chắn là cô ấy! Ít mê hoặc người khác đi, chúng tôi đã quyết định là cô ấy! Nói cho mấy cô biết nhé! Nếu cô ấy không thể cầm cây bút lông còn to hơn cánh tay cô ấy viết được ít nhất 3 số 0 trở lên trên tờ giấy kia, chúng tôi sẽ ăn vạ ở cửa phòng tân hôn này một tháng không đi!”
Nghe xong câu nói này Đường Khả Hinh liền giật mình, mắt mở thật to! !
Trương Thục Dao thật muốn cười một trận cho sảng khoái, liền phân phó: "Đến a! ! Mở tiệc, để cho vị tiểu thư Doãn gia đây cho cánh đàn ông này biết thế nào là nghệ thuật thư pháp!"
Lạp Lạp cùng Tiên Nhi sớm đã muốn góp vui, nghe thấy Trương Thục Dao gọi một tiếng, liền nhanh chóng mang ra một chiếc bàn, ở trên có bày nghiên mực, bút lông, tờ chi phiếu kia thì được đặt ở giữa...
Doãn Hải Yến dịu dàng yên lặng đứng ở một bên, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào, trong đôi mắt đầy ánh nhìn dịu dàng, nhìn về phía Lạp Lạp cùng Tiên Nhi chuẩn bị đồ. Cô trước ngưng thần một hồi, cảm giác được ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt ở trên người cô, cô liền ngẩng đầu nhìn Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng, thấy ánh mắt ra hiệu của hai người cô mới lễ phép bước lên, vẫn một bộ dáng vân đạm phong kinh kia, đứng ở trước bàn, cả người toát ra khí chất thanh tao, lịch sự...
Lãnh Mặc Hàn nhìn thấy bộ dáng này của cô liền híp mắt lại! !
Lúc này Doãn Hải Yến rốt cuộc dưới cái nhìn chăm chú của mọi người liền nín thở, bàn tay thon dài như ngọc vươn ra đón lấy cây bút lông kia, ngòi bút nhẹ miết trên nghiên mực nước, động tác kia, bộ dáng kia... Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành không hiểu sao có chút lo lắng, mắt mở to nhìn thiếu nữ trước mặt...
"A!" Trương Thục Dao đột nhiên hình như nhớ tới cái gì, kinh ngạc nhìn về phía Lâm Sở Nhai cùng đám phù rể, vẻ mặt như phát hiện ra chuyện gì vô cùng thú vị, cười rộ lên nói; "Tôi quên chưa nói cho mấy người biết, vị thiên kim Doãn gia đây, mặc dù là con gái bảo bối duy nhất của chủ tịch Doãn ! Nhưng cô ấy còn có một thân phận thần bí khác....Chính là... Chị em kết nghĩa của ...Tô tiểu thư Tô Linh!"
"Cái gì?" Đám người Lâm Sở Nhai khiếp sợ gào to! Khắp thiên hạ này nào có ai là không biết Tô Linh là thiên tài thư pháp đâu chứ! !
Quả nhiên, Doãn Hải Yến một tay cầm cây bút lông to bự kia, hơi khom người điểm nhẹ lên chi phiếu, thiếu nữ nhà người ta thành thành thật thật không viết số 0 ở bên trên, mà công lực dùng bút như múa kiếm, ngòi bút chỉ nhẹ chạm chỗ trống ở trên chi phía, xung quanh đều lan tỏa, thật có khí chất của một nữ hiệp. Một hàng chữ số tinh mĩ: 9999 vạn, 9999 nghìn, 9999...
"Các chị em! ! Mau tới đếm một chút, một đống số như vậy là bao nhiêu tiền a?" Trương Thục Dao trong nháy mắt đầy thỏa mãn gọi mấy người phù dâu đến đếm, mọi người trong nháy mắt thật vui vẻ vừa vỗ tay, vừa cười: "999999999999! ! Woao ———— phát tài rồi ———— có tiền rồi———— "
Đám phù dâu tất cả đều vô cùng vui vẻ, tiếng vỗ tay không ngớt vang lên....
Doãn Hải Yến hài lòng nhấc làn váy dài, còn vô cùng nghiêm chỉnh làm một cái lễ theo đúng tiêu chuẩn của hoàng gia Anh quốc để cảm ơn tiếng vỗ tay của mọi người! ! !
Đám người Lâm Sở Nhai nhìn đến tròng mắt cũng sắp rớt ra rồi, nhoài người nằm trên bàn đếm số, 9999 vạn 9999 nghìn 9999.... những con số đang nhảy nhót trên giấy, đẹp như chữ in vậy....Tào Anh Kiệt trong nháy mắt đứng không vững ngã ngửa trên mặt đất, mấy người còn lại nhanh chân bỏ của chạy lấy người... ...
Điệp Y trong nháy mắt nâng khẩu súng AK-47 đuổi theo ra ngoài, pằng, pằng, pằng...một hồi, tất cả những viên đạn kia đều dính ở trên ngực họ, một bộ dáng ai dám không trả tiền———— Hừ, chờ chết đi————
"Lão đại, cứu mạng a!" Đám người Lâm Sở Nhai đều giơ tay đầu hàng, mặt ngẩng lên trời kêu cứu, một bộ dáng cầu xin tha thứ! !