Đối phương chậm rãi đánh ra một dấu [?].
Lộ ra sự vô tội đáng thương của hắn.
[Oan uổng quá, anh với cô ta thực sự không có gì hết mà!]
[Em biết mà, anh tìm em muốn điên tới nơi, lúc ấy nhìn ai cũng thấy giống em hết trơn.]
Tôi miễn cưỡng nâng mắt: [Vậy coi bộ dáng vẻ của tôi cũng khá phổ thông đó nhỉ?]
Đối phương ý thức được mình nói sai: [.....]
Tôi không xem tin nhắn của hắn nữa, mà dùng tài khoản mở game.
Đợi không tới 2 phút, Chu Dịch Nhiên đã nhận được tin tôi online, lập tức mở game, cũng đập cho tôi mấy ngàn rương bông hồng, khiến cấp người yêu của chúng tôi lại tăng thêm một cấp.
Hắn chân chó mời tôi vào phòng, mở mic hỏi tôi: “Em muốn chơi vị trí nào? Để anh đánh phụ trợ cho.”
Tôi và Chu Dịch Nhiên đều thích đi rừng, nhưng vì đụng hàng, cộng thêm việc tôi thích hắn, cho nên lần nào cũng tự nguyện nhường rừng cho hắn, mình thì chơi lane khác.
Không ngờ tới tôi của ngày đó cũng sẽ có lúc nở mày nở mặt thế này.
Tôi không hề do dự: “Tôi đi rừng.”
“Được.”
Sau khi vào trận, Chu Dịch Nhiên cầm hỗ trợ cứ mãi đi sau m.ô.n.g tôi, tôi đánh gì hắn cũng theo tôi đánh đó.
Chơi được một nửa, đồng đội không nhịn được nữa, trực tiếp mở mic giao lưu với Chu Dịch Nhiên: “Hỗ trợ biết chơi không vậy? Bớt đi theo rừng mãi được không? Cả trận có nhìn những đồng đội khác bao giờ chưa?”
Nghe lời này, Chu Dịch Nhiên không còn cách nào, chỉ đành đi giúp những động đội khác.
Tôi cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc, cực kì giống những lời hắn nói với tôi lúc mới quay chương trình.
Tôi khẽ cười.
Chu Dịch Nhiên nghe được tiếng cười của tôi, tâm trạng vốn đang uể oải lập tức tốt lên.
“Em còn nhớ khi trước chúng ta gặp nhau thế nào không?”
Tôi không biết sao tự nhiên hắn lại nhắc chuyện quá khứ, nhưng tôi cũng thực sự theo đó nhớ lại chuyện trước đây.
Khi tôi vừa chân ướt chân ráo chơi đấu hạng, bị Chu Dịch Nhiên mới lập acc clone kill 20 lần, không nể mặt biết bao.
Sau này tôi thêm bạn với hắn, mặt dày mặt dạn xin hắn gánh mình, âm thầm hạ quyết tâm nhất định phải quyến rũ được hắn, khiến hắn yêu tôi sâu đậm, sau đó hối hận vì đã kill tôi 20 lần trong ván ấy.
Kết quả không ngờ là tôi tự lao vào bùn, mãi cũng chẳng thoát ra được.
Thời gian trùng điệp, không ngờ mục đích năm xưa của tôi nay đã đạt được, hắn bây giờ đúng là hối hận, tôi cũng nở mày nở mặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!