Lọc Truyện

Người Yêu Chí Tử

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 170

Tôi gật đầu một cái, không nói nhiều, xoa xoa đầu lông mày: “Ừ, cũng phải!”

Rời khỏi phòng làm việc của Phó Kiến Hưng.

Hàn Sương từ chức, rất nhiều chuyện tôi phải làm một mình, mặc dù đã kiểm toán xong tập đoàn Phó thị, nhưng Hoa Việt rất nhiều chuyện.

Giằng co nửa ngày, tôi hơi mệt, mặc dù đã qua giai đoạn nguy hiểm của ba tháng đầu, nhưng tôi luôn cảm giác người mình không khỏe.

Thấy đã sắp tám giờ tối, tôi dứt khoát ngừng công việc trong tay, chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi.

Giờ cơm tối Phó Kiến Hưng gửi tin nhắn cho tôi, nói là có chuyện, tối đã đặt súp cho tôi, không ăn cùng tôi được.

Tôi cũng không để ý nhiều, dẫu sao cũng là thời gian của mình, cũng không thể thường xuyên ở bên nhau.

Xuống tầng, lái xe, tôi về thẳng biệt thự.

Thấy chị Trương vẫn đang lau sàn, tôi không khỏi sửng sốt một chút, nói: “Chị Trương sao lại về rồi? Mấy hôm nay có phải chị rất bận không?”

Chị dừng động tác trong tay lại, nhìn về phía tôi, thở dài nói: “Bận bịu gì, xương cốt tôi thế này, lớn tuổi rồi, con trai chê tôi vô dụng.”

Trong biệt thự có thuê quét dọn theo giờ, thấy chị dọn đến không còn một hạt bụi, tôi nghĩ có thể là về nhà bị tủi thân.

Tôi cũng không nói nhiều, suy nghĩ một chút nói: “Chị Trương, buổi tối tôi ăn có vẻ hơi khó chịu, chị có cách nào để cải thiện không?”

“Chắc là nghén đấy, tôi đi nấu cho mợ ít cháo dễ tiêu hóa, mợ uống xong hãy ra ngoài đi bộ mấy vòng.”

Vừa nói, chị vào phòng bếp.

Tôi đi theo sau lưng chị, tựa vào cửa phòng bếp càu nhàu: “Chị Trương, chị không biết mấy hôm chị đi, tôi và Phó Kiến Hưng rất đáng thương, không nấu cơm, ăn cũng không, bực bội muốn chết.”

Chị vừa nấu súp vừa cười: “Hai đứa trẻ này, ài, phải chăm sóc mình kỹ, bà lão tôi đây sau này không đi xa nữa, ở lại chăm sóc cho con, đứa bé này không mấy tháng nữa là sinh, cũng không thể để có chuyện xảy ra.”

Trò chuyện một chút, tâm tình chị Trương khá hơn nhiều, nấu súp cho tôi, tôi không uống bao nhiêu, có hơi mệt, ngủ luôn.

Nửa đêm, tôi bị điện thoại đánh thức. Tôi thật sự rất mệt mỏi, cầm điện thoại cũng không nhìn rõ tên hiện ra trên màn hình đã nghe máy luôn.

“Xin chào!”

“Xin hỏi cô là Thẩm Mai Trang, vợ của Phó Kiến Hưng?” Giọng nói bên đầu điện thoại kia rất quy củ.

Tôi đáp một tiếng, lúc theo bản năng nhìn giờ trên điện thoại mới phát hiện đã hai giờ sáng. Sao có người có thể gọi điện thoại tới vào giờ này chứ?

“Cô là?”

“Chào cô Thẩm, ngài Phó đã gặp tai nạn trên chuyến bay H898 của hãng hàng không Thành phố K từ Thuận Thành đến Thành phố K hôm qua, trước mắt đang được cấp cứu trong bệnh viện Nhân Dân ở Thành phố K, làm phiền cô qua một chuyến, chúng tôi cần người nhà ký tên!”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT