Lọc Truyện

Người Yêu Cũ Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trước khi con của chúng tôi đến nhà trẻ, một chương trình gameshow đã tìm đến.

Nội dung là quay sinh hoạt thực tế.

Mọi người đều biết mấy năm nay Cố Đình An dừng sự nghiệp lại, đặt hết sự quan tâm lên con mình.

Vì vậy mọi người rất tò mò bởi gia đình chúng tôi khác với các gia đình khác, hầu như là người mẹ sẽ dừng công việc để chăm con.

Chương trình gameshow này tên “Cục cưng yêu dấu của chúng tôi." do ba gia đình của ngôi sao nổi tiếng tham dự.

Ngày quay đầu tiên, lúc tổ chương trình đến nhà, tôi vẫn đang ngủ.

Hôm qua bộ phim mới vừa đóng máy, phải thức nguyên đêm quay cảnh quan trọng, thế nên vừa về nhà tôi đã chìm vào giấc ngủ.

Cố Đình An dậy từ sớm làm bữa sáng cho con gái, sau khi để con bé tự rửa mặt và ăn sáng xong, mới cho con bé đi lên phòng tôi.

“Mẹ ơi, ôm một cái.” Con bé chui vào trong lòng tôi, nhìn tôi chằm chằm không chớp mắt.

Lúc tôi trợn tròn mắt, con bé nhìn đến mức tôi phải tỉnh táo lại, đôi mắt sáng rực, trong mắt con như có ngôi sao lấp lánh.

Tuy rằng Cố Đình An chăm con bé nhiều hơn, nhưng người con bé yêu nhất lại là tôi, cũng bởi cả trong lời nói và hành động của Cố Đình An đều là lời yêu thương và tôn trọng tôi, thế nên người con bé yêu nhất đương nhiên là tôi rồi.

“Chào buổi sáng cục cưng của mẹ.” Tôi ôm lấy con bé rồi lên hôn mặt nó, khuôn mặt nở ra nụ cười.

“Chào buổi sáng mẹ ơi!” Con bé vui vẻ hôn tôi.

“Trừng Trừng, dậy ăn sáng thôi.” Sau khi Cố Đình An làm xong bữa sáng cho tôi, anh cũng vào phòng trao tôi nụ hôn buổi sáng để gọi tôi dậy.

“Buồn ngủ quá.” Tôi ôm con bé nằm ăn vạ trong lòng Cố Đình An không muốn đứng dậy.

“Dậy nhanh nào, đoàn quay phim đến rồi, em phải ăn sáng nữa…”

“A—” Cố Đình An còn chưa nói xong, tôi đã giật mình chạy xuống đường, đi thẳng vào trong nhà vệ sinh để rửa mặt.

“Em còn chưa trang điểm!” Trong phòng tắm, tôi đau lòng hét lên, luống cuống tay chân rửa mặt.

“Mẹ xấu mất rồi, con đi giúp mẹ đi, đưa đồ dưỡng da cho mẹ.” Cố Đình An cười nói với con bé.

Con bé lạch bạch chạy vào sau đó đứng bên cạnh tôi, chăm sóc tận tình như một thư đồng nhỏ, chẳng qua thứ con bé đưa chỉ là đồ dưỡng da và đồ trang điểm.

Tôi trang điểm và thay quần áo xong, mới dùng một tay bế con bé đi ra khỏi phòng.

Trong lúc tôi ăn sáng, con bé cũng ngồi với tôi trên bàn cơm, thỉnh thoảng tôi lại đút cho con bé hai miếng.

Ăn cơm xong, tôi chơi với con bé một lúc.

Nhờ chương trình này tôi mới thấy nhịp sống của mình dần chậm lại, tôi cũng rất tận hưởng nhịp sống chậm như thế.

Vào buổi tối khi con bé đã ngủ, tôi dựa vào trong lồng ngực Cố Đình An, anh đeo mắt kính gọng vàng đang đọc sách nuôi dạy trẻ.

Trải qua bao nhiêu năm tháng, Cố Đình An vẫn duy trì sự điềm đạm, hơn nữa sức hút ngày một tăng.

Trong vô thức, tôi nhìn chằm chằm Cố Đình An một lúc lâu.

“Sao em cứ nhìn anh mãi vậy?” Cố Đình An để sách nuôi dạy trẻ xuống, tháo mắt kính ra rồi hỏi tôi.

“Em đang nhìn xem, vì sao ngài Cố lại đẹp trai như vậy.” Tôi cười tươi đến mức mi mắt cũng cong lên.

“Chỉ biết nói ngọt thôi.” Cố Đình An cưng chiều vuốt ve mũi của tôi, anh đặt một nụ hôn lên nó.

Trong lúc mơ màng, tôi lắp bắp nói: “Cố Đình An, kiếp sau em vẫn muốn gả cho anh.”

“Kiếp sau anh sẽ tìm đến em sớm hơn.”

“Anh hứa nhé.”

Kết thúc toàn truyện.

Danh sách truyện HOT