Lọc Truyện

Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu - Dương Khoa (tác giả Lập Địa Thành Lợn)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
“Trang phục? Lại còn có cả trang phục? Sếp Khoa định làm game thời trang giống “Plants vs Zombies”?” Nghe thấy có sự xuất hiện của hệ thống trang phục trong trò chơi mới đôi mắt Thanh Lam bỗng dưng tỏa sáng, cô không kìm được vội vàng lên tiếng xen ngang.

“Ầy, nói game thời trang thì hơi quá chị Lam ạ. Nhưng cũng… từa tựa như vậy, trong "GunBound" sẽ có cả một hệ thống trang phục đồ sộ để người chơi dùng tùy biến nhân vật của mình."

“Có thể giới thiệu kỹ hơn được không sếp? Ví dụ như, nhân vật ở đây có phải là mấy cái cỗ xe Mobile trên màn hình không? Nếu đúng là nó thì sếp định thiết kế trang phục thay thế kiểu gì, đi theo bộ như "Plants vs Zombies" hay là chú trọng làm từng bộ phận như súng ống các thứ?"

"(Xua tay) Không không. Tạo hình của Mobile trong trò chơi là cố định nhé, nhân vật của người chơi ở đây là người điều khiển Mobile như ở trên hình đó."

"Người bình thường? Vậy chắc chắn hệ thống trang phục sẽ đa dạng hơn hẳn "Plants vs Zombies" đấy sếp nhỉ? Tỷ như thay đổi kiểu tóc, quần áo giày dép các thứ."

"Đúng. Bên cạnh đó còn có cả phụ kiện đi kèm, tỷ như kính mắt này, cờ quạt này, phông nền…. Thôi thì, để chị Lam và mọi người có cái nhìn rõ nét hơn ta sẽ đi luôn vào phần trang phục nhân vật phía sau nhé."

Vốn định giới thiệu nội dung trang phục sau cùng, thế nhưng thấy Thanh Lam tỏ vẻ hứng thú dạt dào Dương Khoa bèn thuận tiện đem nó ra ánh sáng luôn. Hắn múa ngón tay lướt thật nhanh đến những trang cuối cùng của bài thuyết trình trên chiếc máy tính bảng, sau đó đứng dậy đi tới bên cạnh tấm phông màn giảng giải từng li từng tý một cho mọi người cùng nhau hiểu rõ. Theo đó hệ thống trang phục trong "GunBound" sẽ được đầu tư thiết kế bài bản và đa dạng hơn hẳn "Plants vs Zombies", với nhiều phân hạng như đồ nam đồ nữ, trang phục trang sức vân vân….

Số lượng khẳng định sẽ rất đồ sộ. Hơn nữa chúng không đi theo bộ mà người chơi hoàn toàn có thể mua những món trang phục thành phần khác nhau rồi tiến hành trộn lẫn, từ đó cho ra mắt những ngoại hình nhân vật độc đáo không ai giống ai.

"... Thế nhưng những bộ quần áo này không chỉ đơn thuần là để làm đẹp. Chúng còn có một công dụng nữa, đó là giúp cho nhân vật của người chơi trở nên mạnh mẽ hơn. Cụ thể, trong trò chơi ta sẽ gán cho từng món đồ thông số thay đổi sức mạnh đi kèm, chẳng hạn chiếc mũ cao bồi không gian này mặc vào sẽ tăng kha khá sức phòng thủ và giảm khả năng di chuyển. Hay như cái áo cao bồi mặc vào sẽ tăng mạnh sức tấn công nhưng cũng giảm mạnh lượng máu khởi điểm vân vân…."

"Thiết lập thế nào sao cho cân bằng sẽ là chuyện của tương lai, bất quá có một nguyên tắc cần phải tuân theo ở đây là được phải nhiều hơn mất. Không thể có bất cứ món đồ nào giảm sức mạnh nhiều hơn tăng, nếu không nó sẽ thành món đồ phế thải trong mắt người chơi ngay. Mọi người nắm bắt được chưa?"

"Nắm bắt được rồi thưa sếp. Nhưng tại sao mảng này lại cần phải đầu tư nhiều công sức đến vậy? Nghe qua thì thấy có vẻ "chất xám" phải đầu nhập vào nhiều hơn cả mảng lối chơi nữa." Hưng lên tiếng thắc mắc.

"Hai lý do. Thứ nhất, "GunBound" là một trò chơi trực tuyến. Đa phần người chơi trò chơi trực tuyến đều có tâm lý muốn nhân vật của mình mạnh lên từng ngày từng giờ, vì có thể thì mới cảm thấy bõ cái công cày cuốc mình đã bỏ ra và có thêm động lực để cày cuốc tiếp. Thế nên đầu tư vào yếu tố cày cuốc là điều cần thiết để giữ người chơi ở lại, đồng thời tạo bầu không khí sinh động cho lớp người đi sau gia nhập."

"Nhưng ta cũng có thể đầu tư vào xây dựng lối chơi hoàn mỹ để hấp dẫn người chơi mà sếp? Chỉ cần…."

"Không khả thi." Biết Hưng muốn nói đến điều gì Dương Khoa nhanh chóng ngắt lời: "Ít nhất là lấy thực lực hiện tại của công ty, lấy thể loại trò chơi trước mắt ta không thể làm được điều đó. Có thể chiều lòng đa số đã là kết quả tốt nhất rồi, không nên mơ mộng những điều phi thực tế."

"... Tôi hiểu, thưa sếp."

"Ok. Thứ hai, "GunBound" sẽ đi theo con đường "Free to Play" vì đây là hình thức phù hợp nhất đối với quần thể người chơi casual. Mà đã không có nguồn thu từ việc bán lượt tải thì chỉ còn lại một cách để Ninja Entertainment chúng ta kiếm tiền, đó là bán đồ đạc bên trong trò chơi. Do đó mảng trang phục cần phải được đầu tư công sức phát triển tử tế, không thể qua loa như cái bộ quần áo "hiếp hốp" cho hoa hướng dương được."

"Bộ đấy mà qua loa, sếp đúng là…. Câu hỏi! Vậy tại sao lại nhất thiết phải là trang phục? Chúng ta có thể dùng vật phẩm tăng sức mạnh để thay thế mà? Giống như cái trò “Snek Aztec” năm xưa ấy, ra đa ra điếc các thứ." Đến lượt Thiếu Hoàng mở miệng góp vui.

“Hẳn là "Snek Aztec", hết ví dụ để lấy rồi sao anh Hoàng? Với cả không cần phải thay thế, trong "GunBound" hệ thống vật phẩm sẽ hiện diện bên cạnh hệ thống trang phục. Chỉ là chúng không cần phải bỏ tiền ra mua, người chơi nào cũng có thể tiến hành chọn lựa kèm theo Mobile trước khi ván đấu diễn ra."

"Ớ, nói vu vơ vậy thôi mà cũng trúng à? Một trò chơi bắn pháo thì liệu có thể có vật phẩm gì chứ? Cụ thể như nào sếp mau khai sáng đầu óc mọi người đi."

"Cụ thể tạm thời chưa có, trước mắt chỉ có thông tin sơ bộ thôi." Đoạn Dương Khoa trở về chỗ cầm máy tính bảng quét ngón tay vài nhát: "Đây, trong "GunBound" sẽ có các vật phẩm như tăng máu, bắn đôi, cuồng nộ…."

"Vật phẩm râu ria này tìm hiểu sau cũng được sếp ạ. Sếp giới thiệu cặn kẽ các cỗ máy chiến đấu đi, làm gì mà được tới gần hai chục loại khác nhau thế? Liệu có bị trùng lặp không?"

"Không hẳn là trùng lặp. Số Mobile trong trò chơi thuộc vào ba nhóm lớn, trong mỗi nhóm thì từng cỗ lại có những loại đạn riêng, phong cách bắn riêng…."

"Theo sếp thì trò chơi của chúng ta liệu có thể nhồi nhét thêm chế độ chơi cho đa dạng không? Chứ chỉ có một chế độ như "Tankwrecker" thì hơi ít."

"Tất nhiên, trò chơi Ninja Entertainment làm ra không bao giờ nhàm chán như thé cả. Các chế độ chơi chính của "GunBound" sẽ bao gồm."

"Sếp ơi…."

"Sếp…."

Theo thắc mắc của đám người Thiếu Hoàng nảy sinh ngày càng nhiều, tiết mục giới thiệu dự án trò chơi mới của Dương Khoa cũng dần dần trở nên mất kiểm soát. Mắt thấy kịch bản chuẩn bị sẵn từ trước không thể đi tiếp được nữa, hắn ngần ngừ vài giây rồi tặc lưỡi quyết định bỏ ngang luôn. Những phút giây cuối cùng của cuộc họp nhanh chóng biến thành buổi giao lưu ngươi hỏi ta đáp, với bầu không khí hòa hảo náo nhiệt tựa như lúc ban đầu.

“Tuyệt đấy, xem ra tiềm năng của trò “GunBound” này tương đối lớn." Thiếu Hoàng lên tiếng kết luận thay cho mọi người: “Nhân vật đa dạng, chế độ chơi đa dạng, hệ thống vật phẩm cũng "dạng đa", người chơi hoàn toàn có thể gắn bó trong một thời gian rất dài. Đáng để chế tác."

"Tôi đồng ý với Hoàng rằng bộ môn có thể thử sức với trò chơi mới này, mặc dù thực lòng mà nói thì tôi vẫn thích mọi người chuyên tâm hoàn thiện tay nghề thông qua "Đế chế" hơn."

"Tôi cũng vậy."

"Ờờờ,... Lam cũng rứa."

Các thành viên khác đua nhau bày tỏ ý kiến. Về phần Dương Khoa, thấy không ai còn thắc mắc gì nữa hắn thở hắt ra một hơi rồi đóng lại bài thuyết trình trên máy tính bảng: "Nếu không ai có ý kiến gì nữa thì buổi giới thiệu dự án mới kết thúc ở đây nhé. Đúng ra tôi định tổ chức phân công thành viên tham gia vào các hạng mục như nào cho hợp lý nữa cơ, nhưng mà đấy… nội bộ phát sinh biến cố bất ngờ vậy rồi thì thôi đành tạm hoãn, chờ bao giờ ổn định lại sẽ bàn sau. Cảm ơn tất cả mọi người đã tham dự cuộc họp, và đừng quên đầu giờ chiều nay chúng ta lại tập trung ở đây nhé.”

"Ok sếp!!!" (đồng thanh)

Cuộc họp dài hơi kết thúc, các thành viên cốt cán của bộ môn thiết kế trò chơi vỗ tay vài cái lấy lệ rồi quay ra chuyện trò rôm rả với nhau. Riêng có Thiếu Hoàng là ngoại lệ, anh buột miệng than thở vài câu rồi chạy tới bên cạnh Dương Khoa vỗ vai:

“Phù, vậy là có thể xưng hô với nhau bình thường trở lại rồi. Cứ tôi tôi anh anh méo hết cả mồm…. Âyyy, chú Khoa đây rồi. Nghe đồn chú Khoa vừa mới ĐÁNH LẺ với chú Hải một quả ra trò hả? Với cả cái gì mà anh đây không giữ được bí mật? Anh cần lắm một lời giải thích rồi đấy.~"

“ヽ(ー_ー)ノĐại hiệp tha mạng, xin đừng đánh mặt."

"(Bĩu môi) Xin thôi á? Không có cái mùa xuân ấy đâu, chú mà không chiêu đãi anh một bữa ra trò coi như đền bù là anh DỖI đấy. Làm việc cùng nhau bao năm rồi mà trong mắt các chú anh vẫn không đáng tin cậy như vậy à? ( ̄ヘ ̄) “

"Rõ ràng."

"Đấy! Lại bắt đầu…. Mà thôi không nói chuyện này nữa. Dự án "GunBound" này chú chắc chắn sẽ theo vào cho đến lúc hoàn thành? Không đứng ngoài chỉ đạo như "Đế chế"?"

"Đúng vậy."

"Thế thì anh theo chân chú. Thêm cả thằng Lâm nữa, hai đứa bọn anh chiếm slot luôn."

" ( ̄д ̄;) Ùiii, đã bảo là phân công sau rồi làm gì mà sốt ruột thế? Với cả, thực lòng mà nói thì anh và anh Lâm không thích hợp để theo vào dự án này đâu."

“Tại sao?”

“Vì em tin rằng dự án phát triển tiếp "Age of Empires" chắc chắn sẽ có sức hấp dẫn hơn đối với bản thân anh, mà kiêm nhiệm cả hai dự án thì em không cho phép vì họa phong khác nhau dễ gây tẩu hỏa nhập ma. Còn trường hợp của anh Lâm thì do "GunBound" hoàn toàn không có cốt truyện cụ thể, cho nên đất diễn của anh ấy trong dự án sẽ rất có hạn."

“Anh hiểu, cho nên anh cũng không có ý định tham gia đâu Khoa. Đừng nghe anh Hoàng nói lung tung.” Nghe thấy Dương Khoa đả động đến mình Trọng Lâm thuận tiện khẳng định quan điểm luôn một thể. Những người khác thấy vậy cũng đua nhau đưa ra ý kiến:

“Chị đặt một suất nha sếp Khoa. Gì chứ game dễ thương như thế này, lại có cả yếu tố thời trang góp mặt nữa thì chị nhất định phải tham gia mới được.”mặt ngã

“... Chị muốn tham gia cũng được, thế nhưng phải lo liệu cho xong dự án truyện tranh “Angry Birds” của chị trước đã. Mọi người chờ tác phẩm trọn vẹn lâu lắm rồi đấy.”

“Sếp Khoa à, mảng lập trình của “Đế chế” ổn định rồi nên liệu Hưng có thể...?”

“Được. Chỉ cần trò chơi sạch bug thì anh có thể tham gia dự án mới.”

“Chú Khoa còn nhớ cam kết khi trước…?”

“Nhớ. Với cả anh muốn từ chối góp mặt cũng không được, không có anh làm âm thanh em không yên tâm.”

“Khiếp, sếp đã nói là để sau hẵng phân công rồi làm gì mà mọi người cuống lên thế? Làm tôi… cũng cuống! Cơ mà hỏi sếp Khoa tẹo, khối lượng công việc liên quan đến mảng đồ họa trong dự án “GunBound” chắc không nhiều nhặn gì đâu nhỉ? Vì như sếp Khoa giới thiệu ban nãy các mẫu thiết kế Mobile đã được hoàn thành xong xuôi?”

“Đúng vậy, bớt đi một nội dung quan trọng phần còn lại của mảng đồ họa sẽ nhẹ gánh đi rất nhiều. Sao thế anh Hiền?” Thấy người cuối cùng chưa bày tỏ ý định tham gia dự án hay không là Hiền đả động tới đám Mobile ngộ nghĩnh Dương Khoa gật nhẹ đầu. Xác thực khi công tác phát hành “Age of Empires” đi vào quỹ đạo hắn đã quay lại hoàn thành dứt điểm hạng mục công việc bí mật trong suốt một năm qua, theo đó mảng đồ họa của “GunBound” giờ chỉ còn sân chơi, giao diện, trang phục và những thứ râu ria như vật phẩm các loại là cần phải thiết kế.

Nghe thì có vẻ nhiều, nhưng thực tế…. Được rồi, khối lượng công việc còn lại đúng là vẫn nhiều. Nhưng hãy nhìn vào mặt tích cực là đội ngũ đã bớt đi một nội dung không phải động tay động chân, không phải lo nghĩ đến chuyện sếp lớn liệu có hài lòng với thành quả làm ra. Vậy nên nói nhẹ gánh hoàn toàn không quá chút nào hết.

“Thế thì, để Thanh Lam dẫn một nhóm thiết kế những nội dung còn lại thuộc mảng đồ họa là ổn thỏa nhất. Lập trình có đội của Hưng, âm thanh có đội của Hải, còn lại sếp Khoa sẽ tự lo liệu hoặc phân phó thêm. Hiền tôi và anh em Thiếu Hoàng sẽ ở lại dự án “Đế chế”.”

“Này, sao ông khẳng định chắc cốp rằng tôi sẽ ở lại dự án “Đế chế” thế Hiền? Biết đâu tôi hứng lên chạy qua cập nhật ”Plants vs Zombies” thì sao?”

“Trời ạ, thế là mọi người chưa gì đã phân công nhau đảm đương dự án xong hết rồi sao?” Nghe thấy Hiền tuyên bố chuyện phân công một cách dõng dạc Thiếu Hoàng lập tức cằn nhằn đôi câu, còn Dương Khoa thì lắc đầu nở nụ cười bất đắc dĩ. Đã nói là để sau này hẵng bàn mà chưa gì đã cân nhắc xong xuôi hết cả thế này rồi, thật là nhiệt tình vì sự nghiệp chung quá đi mà.

Ước gì những kẻ manh nha phản loạn trong bộ môn kia cũng được như này thì thật tốt biết bao.
Danh sách truyện HOT