Một tiếng sau.
“... Nhất định không gặp mặt không tiếp chuyện đúng không? Mấy anh em yên tâm để chú đi “gõ” cái đám này, mấy cuộc điện thoại thôi đảm bảo đâu vào với đấy hết. Tầm này đám thiết bị phiên dịch nó cũng tiện lợi dễ sử dụng, có mâu thuẫn gì cứ nhấc điện thoại lên trao đổi trực tiếp là tự khắc giải quyết xong. Khỏi cần rắc rối như ngày xưa, hơi tý lại kéo đàn kéo đống gặp mặt tận nơi nọ kia. Chú nhớ nhất cái thời….”
Vẫn tại căn phòng vừa diễn ra buổi họp bàn nội bộ căng thẳng, trước mặt ba người Dương Khoa, Tiến, Thùy Linh lúc này là một “ông chú” đến từ Hiệp hội Trò chơi nước nhà luôn miệng càm ràm trên tấm màn chiếu to bản. Ngữ khi không có vẻ gì là tức giận cả, nhưng cái uy thì vẫn bộc lộ rõ nét thông quá mớ ngôn từ đao to búa lớn tuôn ra không ngừng. Trong khi ở phía bên này, đoàn đội nhân vật chính của chúng ta chỉ đơn giản gật đầu vâng dạ phụ họa không ngừng, nụ cười một mực túc trực trên môi.
Phải nói thêm, thời điểm ban đầu mặt mày Dương Khoa chẳng rạng rỡ thế này đâu, thay vào đó hắn đã chuẩn bị sẵn dáng vẻ khổ sở xoắn xuýt bày ra cho đối phương xem. Trải qua nhiều phen suy nghĩ mông lung, người đứng đầu Ninja Entertainment cảm thấy tốt hơn hết vẫn là thẳng thắn thừa nhận bản thân đã quên Hiệp hội nước nhà có thể giúp đánh bóng tên tuổi "Age of Empires", giúp "Age of Empires" dễ dàng có được lợi thế tại cuộc chơi Video Game Awards thường niên đi thì hơn. Đừng viện dẫn bất kỳ lý do gì, quan chức người ta toàn kẻ già đời ngang tầm Dương Trạch bố hắn, giấu làm sao được cái sự thờ ơ vô tâm.
Huống hồ đôi bên còn có đại diện âm thầm trao đổi qua thư từ, suy xét lý trí một chút kiểu gì cũng sẽ bới ra dấu vết để lại. Không có phương án xử lý thập toàn thập mỹ nào cho bài toán khó cả, chỉ có nước thẳng thắn thừa nhận lỗi lầm mà thôi. May ra người ta độ lượng bỏ qua cho.
Kịch bản soạn sẵn là vậy, song bất ngờ thay ngay khi chào hỏi xong xuôi, chưa kịp mở lời thì "ông chú" bên phía Hiệp hội đã chủ động hỏi thăm luôn cục diện khó khăn Ninja Entertainment đang gặp phải trong sự ngỡ ngàng của chàng thanh niên thiên tài. Kế đến là tuyên bố Hiệp hội nước nhà sẵn sàng giúp đỡ đơn vị lần đầu tham dự cuộc chơi danh tiếng gỡ gạc lại thế trận, quá nhanh quá gọn gàng làm kẻ đang bước đi những bước chật vật nơi trời Âu nhất thời cảm thấy không quen. Còn may là tiếp sau đó đối phương không ngừng kể lể dông dài, giúp Dương Khoa tranh thủ thời gian ổn định tâm thần cộng thêm đổi lại khuôn mặt cho phù hợp với bầu không khí cởi mở tươi vui.
Cẩn thận suy tính kỹ lưỡng thì việc đối phương sốt sắng như vậy thật ra không có gì khó hiểu cho lắm. Có những lời nhờ vả của bố hắn là một chuyện, trọng yếu là bản thân cơ quan công quyền cũng muốn chứng kiến cảnh trò chơi chứa đựng nội dung quảng bá đất nước như "Age of Empires" nổi tiếng khắp năm châu. Và luận về khoản nổi tiếng thì còn lối tắt nào dễ đi hơn đề danh, hay cao quý hơn là giải thưởng chiến thắng cuộc chơi Video Game Awards thường niên nữa? Dù gặt hái được thành quả gì thì đó cũng là thành công lớn đối với ngành trò chơi điện tử nước nhà, chỉ cần đầu óc bình thường không vị quan chức nào chịu bỏ qua cơ hội thơm lây ở ngay trước mắt ấy hết.
Đạo lý dây máu ăn phần chẳng có gì thay đổi so với khi trước song như thế cũng tốt. Hắn chán cảnh liên tục đụng đầu vào tường lắm rồi, giờ người ta đã có lòng thì mình cũng có dạ luôn. Nhanh nhanh chóng chóng còn để dành thời gian làm những việc khác, cứ lang thang mãi nơi đất khách quê người nó cũng không hay.
“... Đấy, mọi sự nó chỉ đơn giản thế thôi. Mà chú nói mấy anh em làm việc cũng tắc trách, chịu nhờ chú sớm thì có phải là công việc giải quyết xong từ lâu rồi không? Để bế tắc hàng mấy tháng thế mà xem được." Có điều thứ gì nên đến thì chung quy vẫn là phải đến chứ chẳng thể tránh đi đâu được. Huyên thuyên chán chê, "ông chú" trên tấm màn chiếu chợt đổi giọng trách móc, khóe miệng nổi lên nụ cười nhàn nhạt thường thấy ở những kẻ già dặn lõi đời. Câu từ tuy không nói thẳng ra, song ý tứ chất vấn thì vẫn cứ là tràn đầy.
"Dạ vâng, bọn cháu sơ xuất chú thông cảm."
"Này là do bọn cháu lần đầu tham gia cuộc chơi chưa có kinh nghiệm chú ạ. Thêm vào mọi người muốn thử sức một phen xem thực lực bản thân mình đến đâu nữa, nên mới không có lời nhờ vả Hiệp hội bên chú trước. Mong chú hiểu giúp cho bọn cháu." Theo sau lời vâng dạ của Dương Khoa Tiến cũng góp ít lời giải vây. Cứ việc bản thân bất mãn chả kém gì "ông chú" trên tấm màn chiếu, song hiện tại rõ ràng không phải là thời điểm thích hợp để vạch áo cho người xem lưng. Anh và đoàn đội Ninja Entertainment vẫn đang ngồi chung một chiếc thuyền, vì tình hữu nghị đôi bên thôi thì phối hợp che lấp câu chuyện nhờ vả đi cho mọi sự yên ổn. Lý do đích thực ai nấy ngầm hiểu trong lòng là được rồi.
"Hầy dà, này sao mà giống mấy công ty lớn ngày xưa thế? Cũng bảo tự mình bơi ra biển lớn rồi sao? Chưa đi được bao xa đã chết chìm hết cả, một giám khảo cũng không thuyết phục nổi một phiếu đề danh cũng không thu thập được. Hình như còn có cả Navigame của cậu Tiến này phải không nhỉ, cái thời còn chưa chia tách ấy."
"( ̄ヮ ̄;) Này thì cháu không rõ cho lắm. Hồi Navigame chưa chia tách cháu vẫn còn đang đi học, không tiếp xúc với nghề không biết gì đâu ạ."
"Vậy hả. Cũng đúng nhỉ bây giờ với thời ấy cách nhau dễ phải hơn chục năm, mấy chục năm chứ chả ít…. Nhưng mà những cái sự tréo ngoe thì thời ấy vẫn giống bây giờ y đúc, thỉnh cầu người ta mãi mà người ta vẫn cứ ngoảnh mặt làm ngơ. Không nhờ cậy cánh giám khảo nâng đỡ được thì trò chơi nước mình làm ra tự động thua một bậc so với người ta, cử đi bao nhiêu chết bấy nhiêu…."
Thùy Linh: (@_@)
Dương Khoa: ( ̄_ ̄;)
"Sếp Khoa Linh em chịu khó, ông chú này hay chuyện thế đấy." Cứ việc bản thân rất mệt vì làm việc không ngừng nghỉ suốt cả nửa ngày thì chớ, giờ lại còn phải căng tai ra nghe kẻ bề trên dông dài, nhưng Tiến vẫn cố gắng kiên trì hầu chuyện đối phương tới cùng. Không những thế, anh còn âm thầm động viên hai người đồng đội còn lại khi thấy họ bộc lộ dấu hiệu uể oải giống hệt với mình. Người ta già rồi, lại còn là quan chức công quyền có tư cách để cà kê dê ngỗng. Không chịu được cũng phải chịu thôi.
Thùy Linh không có phản ứng gì, còn Dương Khoa nhân lúc "ông chú" híp mắt hồi tưởng nhỏ giọng đáp lại: "Nhưng mà chịu khó đến bao giờ? Gặp mặt gần nửa tiếng rồi chứ ít gì đâu, mà có mỗi mấy lời cứ nói đi nói lại mãi. Vấn đề chính thì không chịu vào."
"Sắp rồi, giờ này bên kia đang là buổi tối, kiểu gì chẳng phải nghỉ ông chú này không nói mãi được đâu. Sếp Khoa cứ bình tĩnh."
Mất thêm đôi lời nữa Tiến mới thành công thuyết phục Dương Khoa đừng tỏ ra nóng ruột. Cũng may là đối phương không huyên thuyên lâu nữa thật, trình bày chuyện xưa thêm một chập nữa rốt cuộc "ông chú" trên tấm màn chiếu cũng đi vào vấn đề chính. Tóm lược ngắn gọn, ngay sau khi cuộc trao đổi đây kết thúc Hiệp hội sẽ tiếc xúc với cánh giám khảo tham gia bình bầu tại giải Video Game Awards, hỏi xem hà cớ làm sao mà họ lại gây khó dễ cho đơn vị chế tác "con cưng" của Hiệp hội thế. Mọi chuyện tiếp sau đó diễn ra như nào thì còn là ẩn số, dù vậy Dương Khoa tin chắc rằng một khi quan chức nước nhà ra mặt nói giúp sẽ không còn trở ngại nào cản bước đoàn đội Ninja Entertainment đi lên ghi tên nữa.
Luận về mọi khía cạnh hai bên Hiệp hội nước nhà lẫn giám khảo Video Game Awards có thể nói là chẳng ai sợ gì ai, cơ mà mặt mũi nên cho chắc chắn là vẫn phải cho. Và có chỗ dựa vững vàng này những chuyến du thuyết sắp tới của đoàn đội không còn phải lo đổ bể ngay cả khi chưa bắt đầu nữa, cơ hội giành giật phiếu bầu mở ra lấy bản lĩnh cùng thực lực của đoàn đội thành quả chắc chắn sẽ về tay. Nguồn cơn phiền não bấy lâu nay rốt cuộc cũng bị quét sạch sành sanh.
“Chú giúp được bọn cháu thế thì tốt quá. Thay mặt đoàn đội và công ty cháu xin cảm ơn chú và Hiệp hội trước, khi nào công việc ở đây xong xuôi bọn cháu sẽ về thăm chú tận nơi ạ.” Dương Khoa hứng chí dạt dào nói lời cảm tạ, không quên kèm theo ý tứ ám chỉ Ninja Entertainment sẽ có hậu tạ một khi sự thành. Nghe thấy thế, vẫn giữ nguyên nụ cười nhạt trên môi "ông chú" Hiệp hội gật nhẹ đầu tỏ vẻ tán thưởng, trước khi tung ra một đầu tin tức nặng cân mà không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước:
“Mấy anh em không cần khách sáo, giúp đỡ anh em mang vinh dự về cho đất nước theo lý mà nói vốn là chuyện Hiệp hội nên làm. Chung quy công tác chủ chốt vẫn là phải dựa cả vào mấy anh em, mấy anh em mà không cố gắng thì lão già này cũng hết cách…. Nói cũng tiếc, giá mà chỗ mấy anh em đánh tiếng sớm lên chút đỉnh thì Hiệp hội còn có thể trợ giúp nhiều hơn nữa, có điều giờ này mới nhờ vả thì chịu rồi."
"Trên Hiệp hội đang bận bịu việc gì hả chú?" Chuyện hết, Tiến tạm gác công việc cấp bách sang một bên mở miệng thăm dò.
"Ừm. Vẫn là mấy hoạt động thường ngày ấy mà, thu thập tàn cuộc VNFun xong thì đến phối hợp tuyên truyền trò chơi với mấy công ty lớn. Đợt tới làng trò chơi nước mình hoạt động mạnh lắm, mấy anh em nhờ vả chậm thêm vài hôm chắc chú cũng không rảnh giúp đỡ đâu."
"Chú cho cháu biết thêm chút chút thông tin được không? Thu thập tàn cuộc VNFun thì cháu hiểu, nhưng phối hợp tuyên truyền thì có gì mà chậm vài hôm nữa chú không giúp được bọn cháu thế?"
"Biết trước à? Xem nào, biết trước… chắc là không vấn đề gì. Đằng nào mấy ngày tới tin tức cũng sẽ công khai."
Bùi tai trước lời nói khéo của Tiến, không để ý đến thân phận nhạy cảm của đối phương "ông chú" trên tấm màn chiếu lập tức trả lời ngay: "Mấy anh em biết Hoasgame với GETA chứ?
"Thưa biết ạ. (đồng thanh)'
"Đó, hai cái công ty này một công ty thì có ý định tung trò chơi mới tại hội chợ GamExpo sắp tới, còn một công ty thì cho nhá hàng sản phẩm luôn ngay cuối hè này. Bật mí thêm, nó thuộc thể loại chiến thuật thời gian thực giống "Đế chế" của mấy anh em, cả nội dung nữa nó cũng dựa sát vào bối cảnh lịch sử nhân loại khắp thế giới. Cơ mà ngoài cái đấy ra thì trò chơi còn lồng ghép thêm tương lai giả tưởng, chỉ cần xâu chuỗi các nội dung lại với nhau rồi xử lý sao cho hài hòa thì sẽ là sản phẩm đầy hứa hẹn."
“Hiệp hội thấy trò chơi có tiềm năng thành công lớn, đơn vị chế tác lại thuộc hàng có máu mặt nên quyết định ủng hộ nó giống như đã ủng hộ "Đế chế" trong suốt khoảng thời gian vừa qua. Nói đến đây chắc là mấy anh em hiểu rồi chứ, có trò chơi tương đồng xuất hiện chuyện san sẻ tài nguyên ủng hộ căn bản không thể nào tránh đi."
"Cháu hiểu."
Lượng thông tin nhất thời hơi lớn khiến nhóm người Dương Khoa ai nấy đờ ra, chỉ biết buột miệng đáp lại trong vô thức. Bất quá đã không để ý thì không để ý cho trót, tung xong đầu tin tức nặng cân một cái là "ông chú" Hiệp hội ung dung đánh "bài chuồn": "Chuyện công việc quyết định thế nhé, mấy anh em bên đấy cứ yên tâm đợi tin tức. Nội một hai ngày nữa là chú sẽ liên lạc lại, giờ muộn rồi chú phải đi trước đây."
"Dạ vâng, chào chú ạ."
"Trăm sự nhờ cả vào chú ạ, chào chú."
Không đợi nhóm người Dương Khoa dứt câu, tấm màn chiếu đã ngay lập tức chuyển sang màu đen kịt biểu thị mất đi kết nối từ phía bên kia. Rất vội vàng, song phản ứng của phía bên này cũng chẳng khác mấy. Tiến là người lấy lại tinh thần trước tiên, anh nhanh chóng quay mặt về phía Thùy Linh phân phó: "Mau, Linh lưu lại toàn bộ đoạn trò chuyện vừa rồi đi. Xong em gửi bản sao vào trong hòm thư giúp anh cái, hòm thư mà anh vừa chuyển tiếp thư cho em ấy."
Xuyên việt tu tiên thế giới, thu được trường sinh bất lão chi thân có thọ nguyên vô tận, nhưng là nhất giới phàm nhân dù là trường sinh bất lão, nhưng không có nghĩa là sẽ không bị người giết chết.
Chỉ có sống đến cuối cùng người, mới thật sự là người thắng.
Chỉ cần đầy đủ cẩu, sống đầy đủ lâu, người nào cũng đánh không lại hắn.