Chapter 132 Giống cái đừng chạy (22)
Buối dạ tiệc lần này được tổ chức ở Cung điện.
Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên Dominic được mời tới dự tiệc, nhưng đối với Trình Diệu Vi thì đúng là lần đầu tiên. Cô cũng khá muốn được xem tận mắt sảnh tiệc của hoàng gia thời đại này, cho nên tới rất đúng giờ, thậm chí là có chút hơi sớm.
Gần tới giờ bắt đầu, bên ngoài đã có rất nhiều xe huyền phù đi tới. Giống cái và giống đực của những gia tộc danh giá lần lượt xuống xe. Giống đực đều là những người có thực lực cao hoặc là người có chức quyền trong quân đội và bộ máy chính quyền Vừa nhìn qua liền cảm nhận được khí thế của kẻ mạnh. Mỗi giống đực ở nơi này đều dễ nhận diện bởi vẻ tự tin trên gương mặt, mà đôi khi có thể nói là hơi kiêu ngạo và có chút bố đời. Nhưng những giống đực có thể đặt chân tới nơi này thì có khí thế khác hẳn. Đại khái chính là những viên ngọc đã được thời gian mài giữa, trở nên sáng bóng, sắc lạnh.
Về phần giống cái, đều là những người xuất thân danh giá, được dạy dỗ từ nhỏ. Từng cử chỉ động tác đều toát lên vẻ tao nhã. So với nữ chính Bạch Thiển không hiểu chuyện thì bọn họ càng giống “nữ chính” hơn. Mỗi người mỗi vẻ, thực sự là mát mắt.
Có thể hiểu được vì sao Đức vua lại muốn mời bọn họ tới để thay đổi quyết định của Dederick. Mười năm trước khi Dederick hôn mê, những giống cái này còn chưa trưởng thành. Hiện tại một loạt giống.
cái đã đủ tuổi xuất hiện, lại là những người hiểu chuyện, học vấn tốt, khả năng xuất sắc, đều là những người mà dù ở đâu cũng thu hút được ánh nhìn của giống đực.
Suy tính cũng thật tốt.
Trình Diệu Vi cũng khá là chắc kèo răng những giống cái này cũng không phải chỉ là trình ra cho.
Dederick nhìn, mà cũng là để cho cô nhìn nữa. Dù sao thì chỉ cần một trong hai người thay đổi quyết định là được.
Đáng tiếc, Trình Diệu Vi lại không có hứng thú với giống cái. Đối với cô, giống cái và giống đực cũng chẳng khác quái gì nhau. Đều là đàn ông với con lủng lẳng giữa hai chân.
Ủa mà khoan.
Nếu như vậy thì giống cái sinh sản bằng cách nào?
Tức là giống cái phải có cơ quan sinh sản đúng không? Tức là ngoài cái lủng lắng thì còn phải có.
[.}- Tại sao vấn đề này lại quan trọng với cô thế hả?
Trình Diệu Vi cau mày suy nghĩ. Tức là đại khái giống cái sẽ giống như song tính nhân? Hay là tới lúc cần thì mới có? Hay là.
Thôi dừng.
Trình Diệu Vi ôm đầu.
Việc cô có hai con hàng đã là quá đủ phá huỷ thế giới quan rồi, hiện tại nếu còn suy nghĩ vấn đề này, cô sẽ không dám tiếp tục sống ở nơi này mất Dù sao thì trong suy nghĩ của cô, giống cái vẫn là nam nhân Đừng nghĩ nữa.
Trình Diệu Ví hít một hơi, đi vào trong sảnh tiệc.
Cần lắm một liều Dederick để bình tĩnh lại.
Đối với cô, giống đực hay giống cái không quan trọng, hành xử cao ngạo tự tin như nam nhân hay yếu đuối uyển chuyển như nữ nhân cũng không có gì khác nhau. Trong mắt cô hiện tại chỉ có một mình Dederick, những người khác đều được quy vào “không quan trọng”.
Trình Diệu Vì không hiểu suy nghĩ này của mình từ đâu ra, cũng không hiểu tại sao Dederick đối với cô lại khác biệt như thế. Nhưng đây chắc cũng không khác mấy với chuyện tổng tài bá đạo không hứng thú với hôn thê xinh đẹp giỏi giang, không hứng thú với tiểu bạch thỏ ngây thơ trong sáng con nhà gia giáo, cũng chẳng hứng thú với nữ phụ độc ác có gai mà chỉ hứng thú với nữ chính chẳng có cái đếch gì đặc biệt ngoài tài năng thu hút rắc rối. Tôi không n*ng với thế giới này, tôi chỉ n*ng với em.
Đại loại chính là như thế.
I.}- Giờ thì cô đang tự nhận mình là mấy thắng tổng tài con c* làm mù con mắt trong mấy bộ ngôn tình ba xu đấy à?
Trình Diệu Vi đi vào sảnh tiệc, lượn về phía sau Bãng ngoại hình của mình và thân phận con thứ của gia tộc Bradfield, Trình Diệu Vi được phục vụ của cung điện đưa tới chỗ Dederick đang nghỉ ngơi Dederick khi thấy Trình Diệu Vi vào thì tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng trong ánh mắt của y, Trình Diệu Vi thấy có một tia vui mừng. Cả gương mặt của y vào khoảnh khắc thấy cô giống như hơi sáng lên.
Dù vẫn liệt Có một thứ gì đó trong lòng Trình Diệu Vi mạnh mẽ chấn động. Vào khoảnh khắc đó, cô biết là mình thực sự đã không thoát ra được.
Cô đi nhanh tới, lập tức ôm Dederick vào lòng.
Dederick bất ngờ bị ôm có chút bối rối. Y không biết nên đặt tay ở đâu, cũng không biết phải làm gì, thành ra cứ đứng như vậy, gương mặt cũng nghiêm túc hơn hẳn bình thường.
Trình Diệu Vi gục đầu lên vai Dederick, hít một hơi Dường như âm thanh hít vào của cô quá phô trương, khiến cho cả người Dederick trở nên gượng gạo. Y hơi do dự hỏi Có mùi sao?
Ừ… Trình Diệu Vi đáp.
Dederick giật mình. Đương lúc định đẩy Trình Diệu Vi ra thì cô lại nói tiếp.
Rất dễ chịu. Cho nên chỉ một lát thôi, đừng cử động, được không?
Giọng của Trình Diệu Vi rất dịu dàng, giống như chảy vào đáy lòng Dederick, khiến cho trái tim y vô thức loạn nhịp.
Bàn tay đang lơ lửng của Dederiek dần dần hạ xuống, chạm vào lưng Trình Diệu Vi. Vào khoảnh khắc đó, Dederick rõ ràng cảm thấy người Trình Diệu Vi đột nhiên cứng đờ. Dederick lập tức buông tay, thế nhưng lại nghe Trình Diệu Vi nói Không sao.
Dederick hơi do dự, thế nhưng lại đặt tay trở lại Khoảnh khắc đó, y thực sự đã cảm nhận được vòng tay của Trình Diệu Vi siết chặt, người cũng căng thẳng hơn, nhưng ngay sau đó cô lại thả lỏng, dụ thêm hai lần nữa lên vai y Dederick im lặng một lát, sau đó mới hỏi.
Có chuyện sao?
Không có.- Trình Diệu Vi đáp. Cô sẽ không nói là bởi vì cô cảm thấy shock khi nghĩ tới giống cái đâu Nhưng quả thực, vào khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt Dederick vì thấy cô mà thay đổi, cô đã muốn ôm y thật chặt vào lòng.
Bất kể người này và Tư Tĩnh có phải là một người hay không, bất kể y là giống đực, bất kể có người đang muốn tách bọn họ ra, cô vẫn muốn y.