Chương 143
Lúc Trình Diệu Vi bình tâm lại đi ra ngoài, Dederick đang xử lý công việc. Cô đi tới, vòng tay ôm lấy y từ phía sau. Thế nhưng lần này Dederick lại tránh đi. Trình Diệu Vi nhướn mày. Sao thế?
Dederick không đáp lời, chỉ là im lặng nhìn vào mắt Trình Diệu Vi. Trong mắt cô hoàn toàn không có chán ghét, chỉ là có một chút thắc mắc là tại sao Dederick lại đột nhiên cư xử kì lạ mà thôi.
Em… không chán ghét anh sao? Vì sao em lại chán ghét anh? Trình Diệu Vị hỏi. Nghe thế này liền biết là trong lúc cô đi y đã lại nghĩ bậy rồi.
Em không phải là không muốn anh chạm vào sao?- Dederick hỏi tiếp.
Trình Diệu Vi sững sờ, sau đó cô lập tức chống trấn.
Làm sao để nói cho người tôi thích hiểu là ảnh đang quyến rũ tối? Làm thế nào để nói cho người tôi thích hiểu là tôi đang kiềm chế? Làm thế nào để nói cho ảnh nghe là ảnh không nên hỏi những câu như vậy vì nó chỉ làm cho hai thằng em tôi high thêm.
Bình tĩnh.
Trình Diệu Vi.
Bình tĩnh.
Ta có thể làm được.
Ta là nữ chính ngôn tình có định lực.
Ta có thể làm được.
Dederick- – Trình Diệu Vì thở mạnh ra một hơi.
Dederick im lặng nhìn cô, giống như đang đợi câu trả lời cuối cùng. Trình Diệu Vi mở mắt, nhìn y.
Em là đang kiềm chế – Cô nói
Kiềm chế?- Dederick không thẳng. hiểu.
Em thích anh. Rất thích anh. Cho nên em muốn làm rất nhiều thứ với anh. Nếu anh còn không hiểu, vậy thì đại khái chính là @^$#%*&*#*A$%#%^ Anh có hiểu không? Nếu lúc nãy anh thực sự chạm vào em thì em sẽ ^$^$#^%*&^*$#^%##…
Tốt nhất là nói thẳng
Giấu diếm gì đó không phải là cách làm của cô.
Nếu cô đã nói trắng ra như vậy rồi mà Dederick còn tiếp tục làm thế này nữa thì có có thể làm sao? Chỉ có thể đè y xuống mà
A$*^$#^%*&^*$#^%## chứ sao. [..]- Ta thực sự không thể làm một hệ thống đơn thuần nữa rồi…
Dederick bị lượng thông tin quá lớn làm cho đơ cả người. Y im lặng một hồi lâu, mãi một lúc sau mới hiểu được điều mà Trình Diệu Vĩ nói. Mặt Dederick lập tức đỏ bừng. Từ trước tới nay y vẫn nghĩ rằng giống đực và giống đực ở chung chi có thể là như ban nãy. Dù sao thì giống đực cũng không có cơ quan giống như giống cái, cũng không thể sinh con, vậy thì làm sao có thể làm chuyện đó.
Nhưng sau khi nghe Trình Diệu Vi giải thích, y dường như nhận ra đó cũng là một phương án khả thi. Mà cô lai…
Tức là bao lâu nay cô vẫn luôn kiêm chế, vậy mà y lại…
Dederick cúi đầu. Trình Diệu Vì có thể nhìn thấy sắc đỏ lan tới tai cùng cổ của y. Trình Diệu Vi ôm tim. Bình tĩnh.
Bình tĩnh.
Ta là hai thằng đàn ông có định lực. Ta là con người có nguyên tắc. Bình tĩnh.
Hít hà,
Sau khi dìm cơn xung động kia xuống, Trình Diệu Vi năm lấy tay
Dederick.
Yên tâm. Chỉ cần anh không muốn, em sẽ không làm gì cả. Dederick nhìn Trình Diệu Vi. Thấy ảnh mặt chân thành của cô, y giống như yên tâm phần nào.
Không phải là y không muốn, mà là đột ngột như vậy, y cũng chưa chuẩn bị tâm lý để tiếp nhận. Dù sao thì trong suy nghĩ của y bao lâu nay, hai giống đực cũng chỉ có thể cùng nhau giải quyết một chút, sao có thể nghĩ tới chuyện…
Nếu y cùng Trình Diệu Vì như vậy… Anh… ở dưới?- Dederick đột nhiên nhận ra vấn đề.
Trình Diệu Vi giật mình, sau đó nghiêng đầu.
Anh không muốn sao? Đối diện với ánh mắt kia của Trình Diệu Vi, dường như Dederick cũng có chút mê man.
Ở dưới…
Vậy không phải đại diện cho việc y sẽ giống như giống cái…
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Dederick đã có chút căng thẳng. Nhưng nếu để Trình Diệu Vì ở dưới… Như vậy không phải cũng giống nhau sao? Bọn họ đều là giống đực, dù là ai ở dưới thì cũng là chấp nhận lùi một bước, chịu thiệt một chút. Đều là vì đối phương mà suy nghĩ. Nếu như vậy… Dederick lắc đầu.
Chỉ là em có thể cho anh thời gian chuẩn bị không?- Dederick nói. Lần này tới lượt Trình Diệu Vì đơ người. Cô hoàn toàn không nghĩ tới Dederick vậy mà lại đồng ý thật. Rõ ràng là cô đã tự nhủ nếu y không muốn thì cô sẽ tìm cách khác. Hoặc là để cô tới, hoặc là bọn họ dùng cách từ trước tới nay tiếp tục ở chung. Dù sao thì Dederick cũng không giống như biết là có một bước phía sau nữa.
Nhưng mà hiện tại.
Ông trời ơi.
Đây là kiểu trêu ngươi gì thế này?
Trình Diệu Vi hít thở sâu
Được.
Dederick lúc này mới xem như thở dài nhẹ nhõm.
Sau khi giải quyết xong việc với Trình Diệu Vi rồi, y tiếp tục xử lý công việc trong quân đội. Trình Diệu Vì ngồi ở bên cạnh làm việc của mình, thi thoảng lại nhìn qua. Quả thực nói nam nhân đẹp nhất khi nghiêm túc làm việc mà.
Nhưng mà Trình Diệu Vi cũng không phải có rất nhiều việc cần làm. Hơn nữa, nếu cô mà còn ở trong này thêm một thời gian, ai mà biết là cô có làm ra chuyện gì không thể miêu tả được hay không.
Trình Diệu Vị đứng dậy đi ra ngoài. Ở trên phi thuyền có phòng tập thể hình cùng khu vui chơi. Giống đực hầu như sẽ tới phòng thể hình, thế nhưng chắc chắn không phải là vào ngày đầu tiên, nhất là khi mới chỉ lên thuyền có vài tiếng.
Nhưng đương nhiên, cũng có ngoại lê.
Trình Diệu Vì nhìn Alex và Serl đang ở khu thi đấu, cau mày.
Sao hai người còn tới cả đây thế?- Cô lườm Alex.
Alex cũng không ngờ rằng Trình Diệu Vi sẽ tới nơi này. Anh liếc nhìn Serl, sau đó cười khẩy.
Không ở đây thì ở đâu?
Đánh nhau?- Trình Diệu Vì nhưởn mày. Serl không phải giống cái sao?
Ở nơi này thì đương nhiên là đánh nhau, còn có thể làm gì được nữa?- Alex nhíu chặt máy.
Trình Diệu Vi nhìn sang Serl. Khác với ngày thường, Serl lúc này đang mặc một bộ đồ dành riêng cho lúc tập luyện. Cô có thể nhìn rõ thân thể của y, chắc chắn là cơ thể của người có luyện tập. Không phải lần trước nhìn còn thấy bình thường sao? Chẳng lẽ là bộ đồ mặc khi đó không bình thường.
Dường như nhìn ra nghi vấn của Trình Diệu Vi, Serl cười cười đáp.
Trước kia đồ mà anh mặc đều là đồ đặc chế.
Ả. – Trình Diệu Vi gật đầu Đối với cô, chuyện này gây tò mò còn nhiều hơn chuyện Serl là một giống cái mà lại luyện tập thể hình.
Ở thời hiện đại, không phải cũng có những người phụ nữ tập thể hình sao? Chưa kể, trong mắt cô, mọi người ở thế giới này toàn là đàn ông cả, cho nên có tập hay không tập cũng chỉ khác nhau một chút.
Em không hỏi gì sao?- Serl nhướn mày.
Trình Diệu Vi im lặng, suy nghĩ một lát, sau đó hỏi.
Thể lực anh ở mức nào?
A+ – Serl đáp.
Tinh thần lực?- Trình Diệu Vi bắt đầu thấy bất thường.
Lúc này mà không nhìn ra được bất thường nữa thì Trình Diệu Vi chính là đồ thiểu năng.
Không phải nói là giống cái sao? Vì sao tinh thần lực và thể lực lại sai biệt nhiều như vậy? Vì sao khi đứng bên cạnh Alex lại trông có vẻ có chút áp đảo?
À.
Ông anh mình cũng lấy một giống đực.
Trình Diệu Vi trong nháy mắt hiểu ra chân tướng của vũ trụ, cảm thấy rất có cảm giác thành tựu. Ra là ta không phải là người duy nhất. Haha. Alex đứng bên cạnh nhíu mày, đi tới phang vào đầu cô một phát đau điếng.
Nghĩ linh tinh cái quỷ gì đấy? Serl là giống cái.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!