Chapter 198 Bạo chúa công lược (38)
Nghĩ tới đây, Trình Diệu Vi đột nhiên có cảm giác lẫn lộn. Cô không biết nên vui mừng vì mọi chuyện đã được xử lý xong xuôi hay là nên buồn bởi vì trong kế hoạch này bản thân hoàn toàn vô dụng.
Nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, Trình Diệu Vi liền nghĩ thông Vô dụng thì vô dụng thôi, dù sao thì cô cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Trình Khả Khả hiện.
tại đã lăn ra đây rồi, cũng không khuấy lên nổi bọt nước gì nữa. Nếu Cảnh Dư lên ngôi, một kẻ đã tiếp tay cho Cảnh Thiên đương nhiên không có kết cục gì tốt Đi nghỉ mát thôi!
Cảnh Trì thấy cô im lặng một hồi, bàn tay hơi siết chặt Nàng ghê tởm ta sao? – Giọng của y trầm thấp, lại lạnh lẽo tới đáng sợ.
Trình Diệu Vi nhìn sang y, đột nhiên mỉm cười, sau đó kéo mạnh tay, ôm y vào lòng. Cảnh Trì đang sửng sốt thì liền nghe Trình Diệu Vi nói.
Lần sau nếu còn giữ bí mật với ta lâu như vậy, †a sẽ đánh mông chàng, Nói xong, cô còn khoa trương bóp bóp mấy cái Cảnh Dư ở bên cạnh sợ tới trố cả mắt, mấy đại thần bên dưới không ai nghe thấy họ nói gì, nhưng bàn tay của Trình Diệu Vi ở mông Cảnh Trì thì ai cũng thấy.
Và khoan!
Cảnh Trì đứng được?
Vậy bao lâu nay y ngồi xe lần là để làm gì hả?
Những đại thần đi từ khiếp sợ này tới khiếp sợ khác, lại nhìn Cảnh Thiên và Cảnh Nghiêm, sau đó liếc Cảnh Dư.
Lúc này Cảnh Dư mới hoàn hồn, đọc chiếu chỉ truyền ngôi Các đại thần dù có người bất mấn, thế nhưng cũng chẳng thể nói gì được, chiếu chỉ đã có, ngọc tỷ đã đóng, Câu chuyện kết thúc ở đây.
Một màn đánh nhau vừa rồi đúng là như một trò hề thừa thãi Nhưng thực ra thì cũng không thừa lầm Qua ba ngày năm mới, đưa tin tiên đế băng hà.
Các đại thần ngỡ ngàng xong thì mũ áo chỉnh tề đi vào cung khóc tang. Vừa vào tới cửa thì một nửa sổ đại thần bị gô cổ đi. Người ủng hộ Cảnh Nghiêm có, người ủng hộ Cảnh Thiên cũng có, bị lôi đi mà không nói một lời nào. Ngay cả Thừa tướng cũng không thoát.
Sau đó ba ngày, khi chôn cất Tiên đế xong, Cảnh Dư mới tuyên bố, từ khi tiên đế đổ bệnh liền bắt đầu muốn thanh lọc triều đình. Cảnh Nghiêm phụng mệnh, bắt đầu điều tra. Nhân chứng vật chứng đủ cả. Những vị đại thần kia cấu kết khắp nơi, ăn chặn tiền thuế của dân, thu thuế cắt cổ, buôn lậu muối cùng vũ khí, tham ô quốc khố, không có tội gì không có, giấy tờ đầy đủ Chém không thương tiếc.
Có người ban đầu còn khuyên ngăn, nhưng khuyên ngăn xong thì bị giam vào ngục một tuần chịu đói chịu rét Những kẻ đó tưởng Cảnh Dư mới mười bảy tuổi, cái gì cũng không biết, dễ nói chuyện hơn Cảnh Trì Nhưng Cảnh Dư là do Cảnh Trì đào tạo mà ra, lại thêm Cảnh Nghiêm tẩy não nửa năm, hiện tại trong tay nắm từ tiền tài tới nhân lực của Cảnh Nghiêm cùng một mớ kiến thức được nhồi nhét một cách đầy thô bạo. Cảnh Trì nào có giống như đám quan lại này tưởng tượng. Cậu là một phiên bản nhỏ hơn của Cảnh Trị, có thêm một tý cà lơ phất phơ của Cảnh Nghiêm. Trong mắt của cậu, chỉ có ngoan ngoãn phục tùng và lũ tham ô.
Đương nhiên, Cảnh Trì cũng không đào tạo Cảnh Dư thành bạo quân. Chỉ cần là không phạm phải lỗi gì lớn, can ngăn là vẫn có thể. Lần này diệt trừ nhiều như vậy, đơn thuần chỉ là muốn thay máu triều đình. Sau này chắc là không xảy ra nhiều chuyện như vậy nữa đâu.
Hơn nữa, Cảnh Trì còn cảnh báo, sẽ để lại người theo dõi nhất cử nhất động của Cảnh Dư, chỉ cần Cảnh Dư mà có biểu hiện của bạo quân hay hôn quân, lập tức xử ngay.
Cảnh Dư sợ Cảnh Trì còn hơn sợ Diêm Vương, đương nhiên là gật đầu đồng ý. Không chỉ Cảnh Nghiêm có khả năng đặt người ở khắp nơi, mạng lưới của Cảnh Trì cũng cực kì rộng Ở lại ba tháng để xử lý chuyện của Cảnh Dư, Cảnh Trì lập tức đưa Trình Diệu Vi rời khỏi. Điều khiến cô.
bất ngờ hơn chính là Cảnh Nghiêm và Thiệu Huyền vậy mà cũng theo bọn họ rời đi Sau đó Cảnh Nghiêm nói với cô, hẳn cũng không thiết cái chức vương gia lảm, bỏ đi biệt xứ còn hơn: Hơn nữa, trong phủ chỉ có hai người thì buồn Không buồn. Đừng tới Hoàng tẩu, đừng như vậy mà. Ta cũng cho xây một quán rượu cạnh quán rượu của tẩu, chúng.
†a có thể.
Bạch Y2 – Trình Diệu Vi nhíu mày.
Đúng! Hoàng tẩu biết? – Cảnh Nghiêm vô cùng Vui Vẻ.
Trình Diệu Vi lập tức túm cổ Cảnh Nghiêm.
Cướp mối làm ăn của bà đây, ngươi chán sống rồi.
Cô rút chuỷ thủ ra, chỉa thẳng vào cổ Cảnh Nghiêm.
Á á á giết người. Hoàng thúc, cứu con Đáng đời. – Cảnh Trì lẩm bẩm, sau đó tiếp tục đọc sách.
Bánh bao, bảo bối. Cứu..- Cảnh Nghiêm khều khều Thiệu Huyền.
Ngốc.
Thiệu Huyền nhìn ra ngoài cửa sổ, coi như không biết gì Trình Diệu Vi nghiến răng nghiến lợi. Ông đã ngứa mắt cái tửu lâu Bạch Y lâu lắm rồi nhé. Chỉ cần ông làm gì liền bắt chước. Rượu ông là rượu ngon ông ủ bằng dược liệu đặc biệt và cách ủ thời hiện đại, Bạch Y thấy thế liền cho ra một mẻ Nữ nhỉ hồng cùng mấy loại rượu đắt vãi chó mèo cướp khách Ông đang tự hỏi mấy tháng nay là thằng hãm cành cạch nào thích cạnh tranh cướp khách với ông, ra là thăng này.
Hoàng tẩu hoàng tẩu, tới lúc tới đó ta kinh doanh kĩ ví Bạch Y sang tên cho tẩu.
Đột nhiên lực nằm ở cổ Cảnh Nghiêm buông lỏng, con dao cũng biến mất. Trình Diệu Vi võ võ vai Cảnh Nghiêm, hàn khí bay tứ phía.
Hoan nghênh tới ở. Ta cũng đang lo là biệt viện quá ít người, Cảnh Trì sẽ cô đơn Ở bên ngoài đừng gọi hoàng tẩu hoàng thúc.
nữa – Cảnh Trì nhàn nhạt nói Cảnh Nghiêm xoa xoa cổ, rợn hết cả sống lưng. Rõ.
ràng là lúc trước đánh nhau cô có như thế này đâu, sao hiện tại lại đáng sợ thế. Tiền đối với cô quan trọng tới vậy cơ à?
Trình Diệu Vi đương nhiên sẽ không trả lời câu hỏi này cho Cảnh Nghiêm. Cô cầm cuốn sách trên bàn lên, tiếp tục đọc, không để tâm tới nữa. Cô cũng biết là sản nghiệp của Cảnh Nghiêm có rất nhiều, nhưng có cần thiết phải cạnh tranh với cô như vậy.
không? Cô kiếm tiền cũng rất khó đấy.
[Thế người mở năm bảy cái tửu lâu, trà lâu ở khắp.
nơi là ai? Tiền cô thu vào còn ít à?] “Quản lý số sách mệt lắm đó”
[Cô bắt lão tổng quản làm mà?]- Mà nếu không phải Tổng quản làm, cũng là mấy chưởng quầy làm, cô cùng lảm cũng chỉ kiểm tra lại “Kiểm tra lại đau đầu lầm đó…“ Trình Diệu Ví tiếp, tục kêu ca Hệ thống chỉ biết thở dài, quyết định offfine.
Bọn họ rời khỏi kinh thành, đi liên tục 3 ngày liền thì tới được Lịch Dương. Biệt phủ đã sớm xây xong, hạ nhân cũng đã sớm thuê, dọn dẹp sạch sẽ, chỉ cần dọn vào là được. Trình Diệu Vi và Cảnh Trì ở Đông uyển, Cảnh Nghiêm và Thiệu Huyền ở Tây uyển, cách khá xa nhau, ban đêm ai làm gì cũng không nghe thấy. Rất tốt Trình Diệu Vi đối với nơi ở mới này hài lòng, Cảnh Trì đi xung quanh một hồi, thấy thư phòng Trình.
Diệu Vi cho người xây riêng cho y, tâm tình cũng rất tốt Thích không? – Trình Diệu Vi từ phía sau ôm.
lấy Cảnh Trì khi y vừa thay y phục xong.
Cảnh Trì chỉnh lại vạt áo, quay lại ôm cô.
Ừm. Nàng xây nơi này bao lâu?
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!