Chương 71
Lạc Lạc đứng ở trong sân thật lâu cũng không thấy Mạc Quân trở lại, trong đầu đều là hình ảnh của nữ nhân ban nấy tới đây.
Người đó.. hẳn là đồng liêu của sư phụ. Ban nấy ở buổi tuyển chọn Lạc Lạc đã nhìn thấy, nhưng cô gái đó bắt mạch cho tất cả mọi người cũng không bắt mạch cho cô, hẳn là nhìn cô không vừa mắt.
Người cô ấy chọn… hình như là tiểu ăn mày đã giúp cô trong lúc tuyển chọn.
Nhìn khí chất của cô ấy lạnh lùng như vậy, hi vọng không đối xử tệ với tiểu ăn mày kia.
Còn có, người đó vì sao lại thô lỗ như vậy, trực tiếp tới chỗ sư phụ đòi thuốc. Dù sư phụ đã không muốn cho, thế nhưng cô ấy vẫn đòi, quả là một người ngoan cố.
Trong vô hình, Lạc Lạc đã cảm giác không thích Trình Diệu Vi Chợt, Lạc Lạc nghe thấy tiếng gió. Cô quay qua nhìn, quả nhiên là Mạc Quân đã trở lại. Lúc Lạc Lạc định vui mừng chào đón, lại thấy Mạc Quân cả người nhiễm máu, không có một chỗ nào lành lặn.
Cô hoảng hốt đi lại gần Sư phụ, người làm sao vậy?
Mạc Quân thấy Lạc Lạc ồn ào, hơi nhíu mày, không đáp lời mà đi thẳng vào tiểu viện của mình, đóng cửa.
Lạc Lạc đứng trong sân lạc lõng một mình, trong lòng lại không tự chủ được nhớ tới lời hai người đối thoại ban nấy. Là cô gái kia làm ra sao? Sao cô có thể ra tay độc ác như vậy?
Và trong một buổi sáng, ấn tượng của Lạc Lạc về Trình Diệu Vi đã xấu tới cực điểm, từ đó không thể vấn hồi Nhóc con chính là như vậy, thích một người nhanh, mà ghét một người cũng nhanh.
Chẳng cần biết nguyên do bên trong, chẳng cần biết thực hư.
Ghét chính là ghét Cô nhóc cũng không biết, đối với tu chân giả ở cấp độ như Mạc Quân, chỉ cần muốn, vết thương như.
vậy có thể lành lại trong chớp mắt, thậm chí không cần bôi thuốc.
Mà ở trên Luân Xa đỉnh, Trình Diệu Vi cũng vừa phát hiện ra điều này. Mẹ nó quá thần kì. Cô nhìn vết thương lành lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, tâm tình cực kì vui vẻ.
Loại chuyện này được nhìn tận mắt, hơn nữa còn xảy ra trên người mình, cảm giác khá là cmn thành tựu.
Sau khi thay đồ xong, lại đem thuốc cất vào vòng tay không gian, Trình Diệu Vi ngồi trong phòng đọc lại cốt truyện.
Vi là nhân vật chính, cho nên ở cái thế giới thần kì này, Lạc Lạc hốt được nhiều bàn tay vàng lắm Trong số đó có một hai thứ gì đó cũng ở trong Thượng Thanh phái này.
Một là một cái không gian rộng rãi không thấy điểm kết thúc, có thể cho người sống trốn vào, có linh tuyền, có ruộng linh thảo, có cả một cái lô đỉnh luyện khí thượng đẳng. Đây là bàn tay kim cương bảo mệnh của nữ chính rất lâu sau này, do một vị đã phi thăng để lại ở trong ngọc bội. Vì nó chỉ là một cái ngọc bội nhỏ, hơn nữa đặt ở một góc khó chú ý, lại trong kho toàn vũ khí lấp lánh chói mắt, cho nên không có ai muốn chọn, vẫn luôn đặt ở đó.
Thứ hai chính là thanh bảo kiếm Bích Liên do chính tay Mạc Quân luyện ra. Nhưng khi luyện, thứ này tự sinh ra linh tính, ngay cả Mạc Quân nó cũng không muốn nhận. Vậy mà khi Lạc Lạc vừa chạm vào, nó lại lập tức nhận chủ. Điều này khiến cho.
không chỉ hưởng môn mà ngay cả Mạc Quân cũng ngạc nhiên, sau đó y mới quyết định dạy kiếm thuật cho Lạc Lạc.
Quả nhiên là bàn tay vàng nha.
Cái không gian ông muốn. Cái kiếm ông không thèm.
Ngày mai buổi tối, mấy trưởng lão sẽ mang đồ đệ tới bảo thất chọn đồ, cũng hướng dẫn cho bọn họ cách chọn những thứ phù hợp nhất. Hiển nhiên, Trình Diệu Vi cũng được gọi tới.
Tạm biệt bàn tay kim cương đi .}
Cô cướp đồ của nữ chính mà không thấy ngượng hả?
Trình Diệu Vi sau khi suy tính xong chuyện bàn tay vàng của nữ chính liền nghĩ tới một thứ, đó là phương pháp tu luyện.
Nguyên chủ và Mạc Quân đều có thuộc tính học bá, trong thư phòng có cực kì nhiều sách, hoặc là sưu tầm được, hoặc là người khác tặng, hoặc là tự viết Trình Diệu Ví rất thích đọc sách, cũng thích tìm hiểu về mấy thứ thần kỳ này, cho nên rất nhanh hứng thú của cô đã bị cái tủ sách cao mười mét của nguyên chủ hấp dẫn. Kết quả, bởi vì tu sĩ Hợp thể kì không cần ăn ngủ, cho nên Trình Diệu Vi lật sách của nguyên chủ tới tận khi có tiếng gõ cửa Lúc này cô mới nhớ ra là cô bảo nhóc con tới chỗ cô lúc mặt trời mọc.
Trình Diệu Ví đi ra ngoài mở cửa, liền thấy Tư Tĩnh đứng bên ngoài với một vòng thâm quầng quanh mắt. Này không phải bị đánh, mà làm gì có đệ tử nào trong cái chốn này dám đánh đồ đệ của cô.
Cho nên… chỉ có thể là nhóc con này lo lắng tới độ cả đêm không ngủ nổi Trình Diệu Vi mỉm cười.
Tới đúng giờ lắm.
Tư Tĩnh đang mơ màng hơi giật mình, sau đó thở nhẹ ra một hơi, khế nở nụ cười. Suốt quá trình đều không nhìn cô, thế nhưng Trình Diệu Vi vẫn cảm thấy nhóc con này lúc chưa hắc hoá quả thực là một tiểu bạch thỏ dễ thương ngoan hiền.
Thôi cứ như thế này lớn lên cũng được. Rất tốt Phía sau tiểu viện của Trình Diệu Vị là sân tập luyện, cạnh đó là một mảnh rừng nhỏ, bên trong có một hàn đàm. Này đều là nhân tạo, chứ trên núi cao thế này đào đâu ra sông với hồ.
Hàn đàm kia bên trong đều là linh dịch thượng phẩm được một môn phái tặng cho nguyên chủ khi cô giúp bọn họ luyện chế một món pháp khí trấn phái. Đây đúng là dốc hết vốn liếng.
Linh dịch kia có khả năng cải thiện, thanh lọc thân ‘thể, mỗi một lần ngâm đều tiêu hao rất ít. Linh dịch có thể uống được, nhưng uống nhiều dễ bạo thể mà chết lắm, cho nên hoặc là ngâm, để thân thể tự hấp.
thu, hoặc là pha với nước rồi uống.
Trình Diệu Vi nhìn cái hồ màu trắng sữa, đột nhiên nghĩ cái này mà chấm với bánh quy ăn chắc ngon.
1} Rốt cuộc vì sao trước kia ta lại cảm thấy kí chủ tỉnh táo lý trí hơn nữa còn có chút đáng sợ?
Ở bên cạnh hồ lúc này đã có một bồn tắm bằng gỗ, bên trong chứa đầy nước ấm, có đầy đủ thảo dược mà cô yêu cầu. Đám đệ tử nội môn ngoan ngoãn kia đã thức cả đêm chạy qua chạy lại để giúp cô làm, lát nữa thưởng cho mấy đứa mấy tấm phù chú hộ thân mới được.
Cởi đồ.- Trình Diệu Ví nói với Tư Tĩnh.
Tư Tĩnh giật mình, hoảng hốt quay lại nhìn Trình Diệu Vi Bên trong đều là dược liệu tốt, để thêm một lát công hiệu sẽ giảm đấy~ Trình Diệu Vi nói. Bỏ vào.
nhiều dược liệu như vậy cũng không phải để nấu lẩu đâu.
Tư Tĩnh trông mặt rất luống cuống, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn xoay người đi cởi đồ. Tới khi còn lại một lớp nội y mới dừng tay, kiến.
quay về phía Trình Diệu Vi như đang hỏi Lúc này Trình Diệu Vi mới chậm chạp nhận ra cái gì, thở dài: Xuống nước rồi cởi nốt ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!