Lọc Truyện

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 621

Hoặc Trường Minh cũng không làm gì khác, anh từ từ buông cô ra, nhìn thẳng vào gương mặt tức giận của cô, nhìn thẳng vào đôi mắt phóng lửa của cô, anh giơ tay lên lần nữa, vuốt đầu cô, “Anh nhìn em đi vào!”

Lam Ngọc Anh:

Lui về sau hai bước, xác định khu vực an toàn, cô mím môi, sau đó đóng sầm cửa lại.

Ghé vào mắt mèo nhìn ra bên ngoài, người đàn ông cao to kia đứng lại đó vài giây, sau đó đút hai tay vào túi quân rồi quay người lại đi đến thang máy, sau đó bị thang máy lỗi đi mất.

Lam Ngọc Anh càng lúc càng không hiểu, giương mắt phát hiện Trương Tiểu Du đang khoanh tay tựa lên cửa phòng ngủ.

Trương Tiểu Du đưa tay lên bày đặt che mắt lại, trêu ghẹo cô, “Aiyo, tớ chưa nhìn thấy gì đâu!”. Lam Ngọc Anh xấu hổ.

Đổi dép đi vào nhà, Trương Tiểu Du đi theo sau cô, gật gù đắc ý hỏi, “Bé Anh, cậu có phải đổi ý định rồi không, cậu không muốn đi nữa đúng không?”

“Còn lâu!” Lam Ngọc Anh nhíu mày khẳng định.

“Vậy thì cậu với Hoắc tổng.……… Trương Tiểu Du chỉ vào cửa.

Lam Ngọc Anh cắn môi, cô cũng không biết Hoắc Trường Minh làm vậy là có ý gì.

Tối hôm qua trước lúc mất đi ý thức, anh dùng đôi mắt giận dữ ấy nhìn cô, như hận không thể bóp nát cô, nhưng sau một giấc ngủ dài trong bệnh viện khi cô tỉnh lại, anh dường như thay đổi 1800, giống như anh của tối hôm qua chỉ là vì say quá nên lỡ làm càng vậy, hơn nữa thái độ và cách hành xử cũng rất kỳ lạ……..

Lam Ngọc Anh lắc đầu, cô nói, “Tớ vẫn quyết định đi

Hôm sau, trong phòng hai cô gái bận bịu mù đầu.

Trong phòng khách có hai cái vali siêu to khủng lồ, đựng một ít quần áo và mỹ phẩm.

Vé máy bay của chiều ngày hôm sau, vì sợ không kịp chuyến bay, nên hai cô gái cố gắng thu dọn hành lý xong trước, để tới ngày mai không bị luống cuống tay chân.

Trương Tiểu Du ngồi xổm xuống ở đăng kia, nhún vai cảm khái, “Tưởng nhiều đồ lắm chứ, không ngờ rằng, đến lúc sắp phải đi, nhìn quanh đi quẩn lại cũng không có quá nhiều đồ cần đem đi!”

“Đúng vậy nhỉ!” Lam Ngọc Anh đi ngang qua vỗ vỗ vai của cô, năm đó cô cũng giống vậy. Trương Tiểu Du đóng hai cái vali lại, như đột nhiên nghĩ đến gì đó hỏi cô, “Bé Anh, ngày mai chúng ta phải đi rồi, cậu thực sự không muốn đi gặp cậu nhóc họ Hoắc một lần nữa sao?”

“Bỏ đi thì hơn…… Lam Ngọc Anh lắc đầu, lông mi rủ xuống, như vậy lại càng khiến Đậu Đậu và cả cô càng thêm đau lòng.

Mặc dù là nói vậy, nhưng ánh mắt cô lại nhìn về phía nhà bếp.

Do dự mấy giây, cô quyết định điện thoại ra, “Alo, Hoắc Trường Minh……”

Những tia nắng mặt trời nhạt dần rồi tắt hắn, ở tầng dưới khu nhà trọ, từng ánh đèn điện sáng rực thi nhau có mặt dẫn thay thế cho mặt trời.

Lam Ngọc Anh đếm đốt tay mà tính toán thời gian, tắt bếp ga, bỏ những gấp mì mới nấu vẫn còn trong nồi vào hộp cơm giữ ẩm, ngay cả một giọt nước mì cũng không để sót.

Buổi chiều sau khi cô gọi điện thoại xong, liền đi siêu thị mua những khúc xương sườn tươi ngon, hầm canh, lại cắt xúc xích bắp thành những miếng mỏng, thơm đậm vị ngọt từ xương. Thầm nghĩ, Bánh Bao nhất định sẽ rất thích.

Lam Ngọc Anh đậy chặt nắp hộp cơm, rồi mang đến bàn ăn ngồi chờ.

“Cốc cốc cốc

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT