Lọc Truyện

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 950

Nghe xong lời của bằng hữu cũ, ông cảm thấy có chút tính toán, hoặc là có chút chộn rộn, theo ý ông, chàng trai Lê Văn Nam trước mặt cũng là nhân tài, so với Hoàng Trường Minh cũng không kém bao nhiêu.

Trước đây, hôn sự giữa nhà họ Lê và nhà họ Hoàng, ông đã trở nên giả rồi, chuyện của cháu ông đã lâu không để ý đến, đều chiều theo ý của chúng, nhưng hiện tại, cả hai cháu gái đều dính dáng đến Hoàng Trường Minh, bất luận cuối cùng chọn ai, đều khiến cho chị em bọn họ vướng mắc trong tim, không như.

Lê Văn Nam phía đối diện đưa ông Thành đi vệ sinh, cửa phòng bao vừa đóng lại, ông Sang đã đặt tách trà xuống ngay lập tức, nhìn cô ở bên cạnh hỏi dò: “Nhóc con, cháu thấy Lê Văn Nam này thế nào?”

“Lê Văn Nam tính cách rất tốt, hơn nữa vẻ ngoài đẹp trai, thân hình mạnh mẽ, hoàn toàn là mẫu hình nam giới lý tưởng trong lòng phụ nữ”

Ông Sang vừa nghe lời này của cô lập tức lên tinh thần, gật đầu hùa theo: “Đúng vậy, ông cũng có suy nghĩ giống như cháu! Vậy cháu thấy cháu và cậu ta có khả năng không?”

Lam Ngọc Anh vừa uống một ngụm trà, lúc nghe thấy câu đẳng sau, suýt chút nữa thì phun hết nước trà ra Sau khi vừa nhắc nhở cô, ông Sang cũng không nói tiếp lời gì, cô còn tưởng chuyện này đã qua rồi, không ngờ lại cố tình nhân lúc người trong cuộc không ở đây, len lén thăm dò suy nghĩ của cô.

Lam Ngọc Anh rút khăn giấy ra lau miệng, vội vàng nhấn mạnh lần nữa “Ông nội, cháu đã có con với Hoàng Trường Minh rồi.”

Chuyện này, mới nãy lúc hai ông già nói chuyện cũng có nhắc đến.

Sau khi ông Sang biết cũng hơi ngạc nhiên, nhưng ông cũng không phải là lão già không tiến bộ, không phán xét gì nhiều đối với chuyện của người trẻ, lúc này xua tay với cô: “Không sao, không phải ông Thành đã nói rồi à, cháu ngoại trai của nhà ông ấy không để ý chút nào!”

“Ông nội.” Lam Ngọc Anh dở khóc dở cười Cửa phòng bao lại bị đấy ra lần nữa, hai ông cháu nhà họ Lê đã quay lại.

Lúc ánh chiều tà dần bao phủ, cuộc gặp gỡ đi đến kết thúc, Lam Ngọc Anh đứng dậy nâng ông Sang bên cạnh lên Lê Văn Nam phía đối diện cũng làm động tác giống như cô, nhưng ánh mắt lại nhìn chãm chấm vào cô: “Ngọc Anh, đế tôi đưa cô về!”

“Ấy, không cần…” Lam Ngọc Anh lắc đầu.

Ông Sang lại cười thầm trong lòng, tiện thể hùa theo: “Ông Sang, chúng ta cũng lâu rồi chưa gặp, hôm nay nói chuyện chưa đã lảm, thế này đi, mời t nhà ông ngồi thế nào?”

“Được thôi!” Ông Sang vui sướng gật đầu.

Mấy năm này nghỉ dưỡng ở nước ngoài, đối phương cũng luôn ở Hoàng Sa, rất ítkhi gặp mặt, hơn nữa sống đến cái tuổi này của bọn họ, bây giờ đều là mỗi lần gặp mặt lại ít đi một người, đĩ nhiên là bảng lòng nói chuyện nhiều hơn.

Ông Sang nghe thế, cười híp mät lại về hướng cô: “Con bé này, để Văn Nam đưa cháu về đi, ông ngồi xe của ông nội cháu!”

Lam Ngọc Anh há miệng, vừa định khéo léo từ chối nói không cần phiền phức như thế, xe có rất nhiều, cô hoàn toàn có thể ngồi ghế phụ lái ở phía trước, huống hồ cô bắt xe taxi về thẳng nhà cũng được, chỉ là còn chưa kịp lên tiếng, ông Sang đã cướp lời nói: “Ngọc Anh, cháu không căn đi tới nhà cũ nhà họ Lê với ông đâu, không phải nói lúc tối muốn về à, vừa đúng lúc để Văn Nam đưa cháu về đi!”

Ông nội!” Lam Ngọc Anh chau mày.

Ông Sang kéo cô sang bên cạnh hai bước, thấp giọng nói: “Cháu nghe ông ói, ông nội là người từng trải, mà đời người vốn có rất nhiều lựa chọn, cháu vẫn còn trẻ, không cần nóng vội, l thích hợp hơn thì sao!”

“Cháu…” Cô bất đá dĩ, cảm thấy đau đầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT