Lọc Truyện

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 

Anh quay đầu nhìn thú Tụ Linh, không ngờ nó đã biến hóa ra một cái chân, mặc dù vẫn còn hơi mờ ảo nhưng đã có thể đứng lên rồi.  

 

Nhậm Kiến Tường nhặt thanh kiếm Vô Vi dưới đất lên, vẫy tay với thú Tụ Linh rồi đi thẳng ra ngoài.  

 

"Mọi người xem kìa, có người ra rồi".  

 

"Sư phụ đâu? Sao không phải là sư phụ?"  

 

"Còn cả đại sư huynh nữa".  

 

"Rốt cuộc hắn là ai?"  

 

…  

 

Mọi người nháo nhào bàn tán.  

 

Tâm trạng Nhậm Kiến Tường vốn đang buồn bã, bây giờ lại càng tệ hơn, anh không nói nhiều rút thanh kiếm Vô Vi ra rồi vung về phía đám người kia.  

 

Tất cả mọi người đều sợ hãi bởi sức mạnh to lớn kia, ngã ngào hết xuống đất.  

 

"Cút, nếu không, tôi không ngại tiêu diệt hết cả môn phái của mấy người đâu!"

 

Nhậm Kiến Tường lớn tiếng cảnh cáo đám người kia, bọn họ đều không dám chặn anh lại, Nhậm Kiến Tường thuận lợi đưa thú Tụ Linh rời khỏi võ quán Trầm Ngọc.  

 

Sau khi Nhậm Kiến Tường rời đi khuất bóng, bọn họ mới dám đưa mấy người bị thương đi, hơn nữa còn cử người vào trong huyệt động kiểm tra.  

 

Điều khiến người ta kinh ngạc là bên trong huyệt động không hề có thứ gì, đến cả bóng dáng của đạo trưởng Vô Vi cũng không thấy đâu.  

 

Nhưng Nhậm Kiến Tường không còn quan tâm đến những chuyện này nữa.  

 

Bây giờ Nhậm Kiến Tường đã đưa thú Tụ Linh đến trước cửa nhà.  

 

Vừa mở cửa ra thì một bóng dáng lao đến, lúc này thú Tụ Linh không nhanh nhạy như lúc ở trong huyệt động nữa mà chỉ nằm trên vai Nhậm Kiến Tường hé mắt, ngây ngô nhìn bóng dáng đang lao tới.  

 

"Bố, bố ơi… ấy? Con chó nhỏ ở đâu vậy bố?"  

 

Bóng dáng vừa xông đến chính là Diệp Uyên Thư, cô bé ngẩng đầu lên nhìn con chó nhỏ trên vai Nhậm Kiến Tường.  

 

Hay thật đấy, ông đây rõ ràng là thú Tụ Linh, thú Tụ Linh đấy! Sao lại biến thành chó rồi.  

 

Trong lòng thú Tụ Linh vô cùng khó chịu.  

 

Chẳng lẽ vẻ bề ngoài quan trọng đến thế sao, chó có khôi ngô tuấn tú như tôi không? Nhưng khí tức trên người cô bé này…  

 

"Được rồi Thư Thư, hôm nay bố mang về cho con một con chó, sau này lúc bố không có ở nhà, nó có thể chơi cùng con".  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT