Lọc Truyện

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé


Hóa ra, hôm qua, sau khi bị Nhậm Kiến Tường nói đúng tình trạng cơ thể, Ngô Tuấn đã đi thẳng đến bệnh viện khám.  

 

Vừa khám xong, quả thật có vấn đề, rất nhiều cơ quan nội tạng tổn thương nghiêm trọng!  

 

Nhưng cụ thể là phương pháp điều trị nào mới có tác dụng, bác sĩ cũng không dám bảo đảm chắc chắn.  

 

Trong mắt Ngô Tuấn, lời của bác sĩ tương đương với việc thời gian còn lại của hắn không nhiều nữa. Ngô Tuấn sợ đến nỗi cả đêm trằn trọc không ngủ được, thế là trời còn chưa sáng đã đến tìm Nhậm Kiến Tường.  

 

"Lúc trước là tôi sai rồi! Van xin anh chữa bệnh cho tôi!"  

 

Lúc này, Ngô Tuấn khóc đến nỗi nước mắt nước mũi lem nhem, trông có phần khiến cho người ta không đành lòng: "Anh muốn gì? Chỉ cần anh nói! Tôi sẽ tuyệt đối tuân theo!"  

 

Nhậm Kiến Tường đảo mắt một vòng, có quyết định: "Đã như vậy, thì cậu..."  

 

Không ngờ, lời còn chưa nói hết, bên ngoài đã truyền tới một tiếng gào quen thuộc.  

 

"Tần Vũ! Tần Vũ đâu?"  

 

"Ây da, tới đây!", Nhậm Kiến Tường ngừng lại, không đề cập tới chuyện chữa bệnh nữa.  

 

Thấy vậy, Ngô Tuấn sốt ruột tim gan cũng sắp nhảy cả ra ngoài.  

 

Người tới bên ngoài là Trần Thiếu Phong, cánh tay hắn kẹp một đống tài liệu lớn nhỏ, đi vào với khí thế hung hăng.  

 

Trần Thiếu Phong vô cùng tự tin cho rằng, nếu hôm qua Ngô Tuấn đã "xử lý" xong, hôm nay mình lại tới nói chuyện hợp tác khẳng định sẽ thuận lợi hơn nhiều.  

 

Vì vậy, vừa vào đến nơi, hắn đã bắt đầu làm ầm lên.  

 

Không ngờ vừa nhìn lên, Trần Thiếu Phong đã thấy Ngô Tuấn đang khóc lóc.  

 

"..."  

 

"..."  

 

“Anh Ngô, có... có chuyện gì thế...?”, trong lòng Trần Thiếu Phong đột nhiên có chút trống trải, khí thế cũng yếu đi rất nhiều: "Hôm qua, không phải đã xử lý bọn chúng xong cả rồi sao?"  

 

Ngẩng đầu, nhìn ánh mắt cười như không cười của Nhậm Kiến Tường, chân Ngô Tuấn như nhũn ra, lập tức rống lên một tràng với Trần Thiếu Phong.  

 

"Đệch! Tôi đã nói thế lúc nào, rõ ràng là cậu tự nói đấy chứ!"  

 

Ngô Tuấn cố gắng nháy mắt ra hiệu.  

 

Vào lúc này, Trần Thiếu Phong có ngu xuẩn đến mấy cũng đã kịp phản ứng, nghĩ đến hai cọc tiền mất oan của mình, trong lòng điên tiết.  

 

Nhưng châu chấu không đá nổi bánh xe, Trần Thiếu Phong không thể làm gì khác hơn là im hơi lặng tiếng bỏ đi.  

 

"Lẽ nào lại như vậy! Ngô Tuấn lại vô lý thế sao?"  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT