Lọc Truyện

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Nhậm Kiến Tường vừa dứt lời, còn chưa kịp phản ứng thì môi Diệp Yến đã áp vào mặt anh.  

 

Lần này anh cũng chưa kịp phản ứng cô đã rời môi.  

 

Nhậm Kiến Tường ngây người, đây là lần đầu tiên vợ chủ động như vậy!  

 

Quay đầu lại nhìn phát hiện Diệp Yến đang đỏ mặt cúi đầu, Diệp Uyên Thư cũng vô cùng hiểu chuyện che mắt lại, trong miệng lẩm bẩm gì đó.  

 

"Vợ, em véo anh một cái, vừa rồi là thật, hay là anh đang nằm mơ?"  

 

Nhậm Kiến Tường ngơ ngác nhìn Diệp Yến như một kẻ ngốc.  

 

"Làm gì có! Anh đang mơ đấy!", Diệp Yến làm mặt quỷ với anh rồi kéo Diệp Uyên Thư chạy về phía trước.  

 

Dưới ánh trăng dịu dàng, chiếc váy màu xanh nước biển bồng bềnh, trở thành khung cảnh đẹp nhất trong lòng Nhậm Kiến Tường.  

 

Sáng sớm hôm sau, tinh thần Nhậm Kiến Tường sảng khoái bước vào văn phòng của Song Diệp, trên đường đi gặp nhân viên nào cũng chào hỏi.  

 

"Con mẹ nó, hôm nay có phải tôi uống nhầm thuốc rồi không? Nhìn thấy sếp Nhậm chào mình!"  

 

"Đúng, đúng, không phải sếp Nhậm thường rất lạnh lùng sao? Chẳng lẽ tôi sắp được thăng chức rồi!"  

 

"Đừng mơ, sếp Nhậm cũng cười với tôi!"  

 

...  

 

Hành vi bất thường của Nhậm Kiến Tường khiến nhân viên trong văn phòng không khỏi bàn tán xôn xao.  

 

Khi Tần Vũ bước vào cửa, từ xa đã có thể cảm nhận được không khí tràn ngập sắc xuân trong phòng làm việc.  

 

"Mọi người làm sao vậy? Hôm nay cũng đâu phải ngày lễ tình nhân, sáng sớm thế này đừng ở đây có xôn xao!", Tần Vũ tức giận đuổi đám nhân viên đang tụ tập bàn tán.  

 

Trong số đó, có một người mạnh dạn nói: "Sếp Tần, em thấy sắc mặt sếp Nhậm tràn đầy xuân sắc, chắc tối hôm qua có chuyện tốt!"  

 

Tần Vũ vừa nghe đã cảm thấy đau răng.  

 

Trước đây, mỗi lần anh ấy gọi Nhậm Kiến Tường khi ở nhà đều là cản trở chuyện tốt của người ta.  

 

Lâu dần Nhậm Kiến Tường đã không thèm nghe điện thoại của anh ấy nữa!  

 

Nếu tối qua Nhậm Kiến Tường đã có chuyện tốt... thì cũng kệ đi!  

 

Dù sao chẳng liên quan gì đến con chó độc thân như anh ấy!  

 

Tục ngữ có câu, vui quá hóa buồn.  

 

Mới sáng sớm, rắc rối đã ập đến.  

 

Lúc Tần Vũ vừa vào cửa thì đúng lúc nhận được điện thoại của bà Lâm.  

 

Bà Lâm là người được hội phó Trần tiến cử, tốt xấu gì cũng có chút quan hệ, đương nhiên phải đối đãi chu đáo một chút.  

 

Không ngờ, vừa nhận điện thoại, bên tai đã vang đến một trận chửi mắng xối xả.  

 

"Tần Vũ, cậu bán thứ rác rưởi gì vậy? Mặt tôi lở loét hết ra rồi! Tôi muốn kiện cậu, bắt công ty cậu bồi thường cho tôi!"  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT