Lọc Truyện

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé


“Đừng lo, tôi vẫn còn ba trăm triệu

tiền riêng trong thẻ”, Hướng KimCường híp mắt nói.

"Một trăm triệu lần thứ hai! Còn ai

trả cao hơn không?"

Người chủ trì trên sân khấu đã đếm

ngược.

"Tôi trả hai trăm triệu!"

Hướng Kim Cường đã ra giá ngay

lập tức.

Sau khi Hướng Kim Cường ra giá,

Hạ Vũ không khỏi ngạc nhiên nhìn

Hướng Kim Cường và nói:

"Ông Hướng, ông vẫn còn dám ragiá sao? Không sợ bị tôi lừa tiếp

sao?"

Hạ Vũ vốn tưởng rằng, sau khi cố ý

tăng giá vừa rồi, theo lý mà nói,

Hướng Kim Cường sẽ không dám

mạo hiểm nữa? Nên cũng không

dám trả giá nữa chứ nhỉ?

Hạ Vũ vốn tưởng rằng như thế nhất

định có thể có được mảnh đất này

với giá rẻ.

Vì vậy, Hạ Vũ hơi ngạc nhiên khi

thấy Hướng Kim Cường trả giá một

lần nữa, lần này Hướng Kim Cường

cũng trực tiếp nâng giá thêm một

trăm triệu nữa."Có gan thì mày lừa tao đi. Mảnh

đất này quan trọng nhất. Tao không

tin là mày không muốn!", Hướng

Kim Cường lớn tiếng nói.

Hạ Vũ híp mắt, trong mắt hiện lên

một tia lạnh lẽo.

Hạ Vũ không ngờ Hướng Kim Cường

đã đoán được suy nghĩ của mình.

Quả thật mảnh đất này là mảnh Hạ

Vũ nhất định phải có!

Lưu Ba không khỏi thì thào nói:

"Quả là Hướng Kim Cường vẫn có

chút đầu óc, có thể kết luận chúngta nhất định phải đoạt được mảnh

đất này".

"Haha, nhìn biểu cảm của mày,

nhóc, 80% là tao đoán đúng rồi?

Lần này đến lượt tao kích giá! Nếu

mày muốn mảnh đất này thì hãy

chuẩn bị chi nhiều tiền hơn tao vừa

rồi nhé!", Hướng Kim Cường mỉm

cười.

“Chết tiệt!”, Hạ Vũ sắc mặt trầm

xuống.

Lúc này, người chủ trì cuộc đấu giá

bên trên nhìn Hạ Vũ nói:

"Ông Hướng ra giá hai trăm triệu,còn có ai trả giá nữa không?"

Việc này hiển nhiên là trực tiếp nói

với Hạ Vũ, bởi vì chỉ có Hạ Vũ hiện

tại là còn vốn để tiếp tục tăng giá.

“Ba trăm triệu!”, Hạ Vũ giơ tấm biển

ra giá.

“Bốn trăm triệu!”, Hướng Kim

Cường cười, cố tình tăng giá.

Mục đích của Hướng Kim Cường rất

rõ ràng, chính là, nếu Hạ Vũ muốn

mảnh đất này, thì nhất định phải trả

giá đắt! Ông ta muốn trả thù cho cú

vừa rồi!“Năm trăm triệu!”, Hạ Vũ tiếp tục ra

giá.

“Sáu trăm!”, Hướng Kim Cường tiếp

tục tăng giá không chút do dự.

“Tám trăm triệu!”, Hạ Vũ nghiến

răng nghiến lợi trực tiếp tăng thêm

hai trăm triệu.

Giá như vậy đã sớm vượt qua giá trị

ban đầu của mảnh đất này, một lần

nữa phá vỡ kỷ lục giá đất cao nhất

tại thành phố Thanh Dương vừa

được thiết lập vừa rồi.

Nhưng đây là chuyện không thể

tránh khỏi, đúng như lời Hướng KimCường nói lúc trước, Hạ Vũ muốn

lừa ông ta mà đã bỏ đi một mảnh

đất quan trọng, sao lại có thể bỏ cả

mảnh đất này được?

"Thằng oắt, bây giờ mày đã biết để

có được đất khó khăn như thế nào

rồi chứ? Vẫn là câu nói kia, nếu mày

muốn có được mảnh đất này, mày

phải trả giá rất đắt đấy", Hướng

Kim Cường cười đắc thắng.

Ngay sau đó, ông ta lại giơ bảng lên

trả giá.

"Chín trăm triệu, tôi trả chín trăm

triệu!""Kinh! Chín... chín trăm triệu!"

Đám sếp tổng ở đây lại nghe thấy

cái giá này, không nhịn được thốt

lên.

Tuy là bọn họ đã trải qua một đợt

đấu thầu, trong lòng cũng liệu trước

rồi nhưng nghe thấy con số chín

trăm triệu, tim bọn họ vẫn đập

thình thịch.

Cho dù là đất trên tỉnh thì cũng

không có cái giá cắt cổ như vậy.

Đây đúng là cái giá cao nhất toàn

tỉnh.

Tổng giá trị con người của rất nhiều

sếp tổng ở đây cũng chưa đến chíntrăm triệu.

"Chín trăm triệu à?"

Hạ Vũ híp mắt nhìn lên sàn đấu giá,

ánh mắt phức tạp.

"Ông Hướng ra giá chín trăm triệu,

chín trăm triệu lần một!", giọng của

người chủ trì trên sân khấu khàn cả

đi, mặt cũng đỏ bừng.

Người này đã từng chủ trì rất nhiều

hội đấu giá nhưng lần đầu tiên thấy

người ta đấu thầu đất với cái giá cắt

cổ như thế.

Chín trăm triệu đấy!

"Chín trăm triệu lần hai! Còn ai ragiá cao hơn không?"

Người chủ trì vừa hét to vừa nhìn

Hạ Vũ, anh ta như đang hỏi ý Hạ Vũ

vì chỉ Hạ mới có thể tiếp tục ra giá

thôi.

Hạ Vũ ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

"Không ai ra giá cao hơn chín trăm

triệu nữa!"

Nói xong anh ngồi xuống.

Vẻ mặt Hướng Kim Cường vốn đang

tươi cười, thấy Hạ Vũ ngồi xuống,

khóe mắt ông ta co rúm lại.

"Ê, sao... sao mày lại ngồi xuống!",

Hướng Kim Cường hét to với Hạ Vũ."Tôi có điên đâu mà bỏ ra chín trăm

triệu mua mảnh đất này!", Hạ Vũ

thờ ơ nói.

Nói xong, anh nhắm mắt dựa lưng

vào ghế.

Hướng Kim Cường thấy Hạ Vũ nhắm

mắt lại thì cuống lên.

"Ê! Ê! Đừng chơi thế, mày ra giá

nữa đi! Mày mà ra giá nữa thì tao

không theo đâu, mày ra giá tiếp

đi!", Hướng Kim Cường hét to.

"Đồ ngu!"

Hạ Vũ nhắm mắt cười lắc đầu."Chín trăm triệu lần ba! Không có ai

ra giá nữa thì tôi sẽ chốt!"

Người chủ trì giơ cao chiếc búa

trong tay, chuẩn bị gõ xuống.

"Đừng! Đừng! Đừng! Đừng gõ!"

"Tôi rút lại chín trăm triệu! Tôi rút

lại! Tôi tặng cho cậu ta! Tôi tặng

cho cậu ta!"

Hướng Kim Cường hét to, ông ta ra

giá chỉ để hãm hại Hạ Vũ thôi, ông

ta không định bỏ ra chín trăm triệu

để mua mảnh đất này.

Bỏ ra chín trăm triệu để mua mảnh

đất này thì ông ta lỗ to."Xin lỗi ông Hướng, dựa theo quy

định của buổi đấu giá thì sau khi ra

giá sẽ không thể thu hồi.", người

chủ trì nói.

Nói xong, anh ta gõ bũa.

Đến lúc này thì mảnh đất chín trăm

triệu này đã thuộc về Hướng Kim

Cường.

Chát!

Lúc chiếc búa kia được gõ xuống,

vẻ mặt Hướng Kim Cường tái nhợt,

lập tức ngất xỉu.

"Ông Hướng"

"Ông Hướng, ông mau tỉnh lại đi!"Quân sư thấy Hướng Kim Cường

ngất xỉu thì bấm vào huyệt nhân

trung của ông ta.

Ồ!

Hướng Kim Cường ngất xỉu khiến

tất cả mọi người ở đây nhốn nháo

lên.

Không ai ngờ Hướng Kim Cường lại

tức đến mức ngất xỉu.

Cũng không ai ngờ ông ta vốn định

chơi Hạ Vũ một vố, ai dè lại bê đá

đập chân mình.

Chỗ ngồi của Hạ Vũ."Chủ tịch Hạ, không ngờ anh lại

khiến Hướng Kim Cường tức đến

mức ngất xỉu! Haha, liệu ông ta có

tức chết người không nhỉ?", Lưu Ba

hồ hởi nói.

"Ờ, tức chết người chắc không

phạm pháp đâu nhỉ?", Hạ Vũ nhún

vai hỏi.

"Ha ha, đương nhiên không phạm

pháp rồi.", Lưu Ba cười nói.

"Chủ tịch Hạ, không ngờ anh lại

dùng cách cũ để bẫy ông ta. Mà lần

này còn đau hơn nhiều, chín trăm

triệu chứ ít gì!", Lưu Ba kích động

nói.

"Tôi cũng là bất đắc dĩ thôi, ông tacứ muốn tôi bẫy ông ta, tôi còn làm

sao được.", Hạ Vũ bất đắc dĩ nhún

vai nói.

Hạ Vũ vốn định tóm gọn mảnh đất

này nhưng sau khi Hướng Kim

Cường hét giá lên đến chín trăm

triệu, anh nghĩ kỹ lại thấy cho dù có

lên giá nữa cũng chả có ý nghĩa gì. .

Dù sao thì mua đất là để xây nhà

kiếm tiền, bỏ ra những chín trăm

triệu mua đất, xong lại bỏ tiền xây

dựng thì anh sẽ lỗ to.

Đến lúc đó vừa tốn thời gian, sức

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT