Lọc Truyện

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 136: Tôi tức rồi đấy!

“Hạ Vũ, hay là… hay là đổi cửa

hàng khác đi”, Vương Tuệ kéo Hạ

Vũ.

Mặc dù Vương Tuệ cũng rất tức

giận, nhưng với tính cách của

Vương Tuệ, cô chắc chắn không

muốn Hạ Vũ vì mình mà gây ra

chuyện.

"Không cần đổi, mua ở đây đi.

Hôm nay tôi nhất định sẽ khiếncô ta quỳ xuống xin lỗi, cầu xin

tha thứ!", Hạ Vũ híp mắt nói.

Dứt lời, Hạ Vũ trực tiếp lấy điện

thoại ra bấm số.

Sau khi cuộc gọi được kết nối.

"Lưu Ba, tôi đang ở cửa hàng

quần áo phụ nữ XX ở khu C trên

tầng ba của Hoa Đỉnh Plaza, yêu

cầu tất cả các nhân viên điều

hành cấp cao của Hoa Đỉnh Plaza

chạy đến chỗ tôi trong vòng ba

phút, nói với họ, tôi đang rất tức

giận! Không đến nhanh thì tự

lãnh hậu quả!”, giọng điệu của

Hạ Vũ lạnh lùng.Nói xong lời này, Hạ Vũ trực tiếp

cúp máy.

"Ha, diễn được lắm, cậu cho rằng

nói tên tổng giám đốc Lưu Ba ra

là có thể hù dọa chúng tôi sao?

Có thể dọa chúng tôi xin lỗi sao?

Nằm mơ đi!", cô gái trang điểm

đậm chế nhạo khinh thường.

"Đúng vậy đấy, cho rằng biết tên

tổng giám đốc Lưu Ba là có thể

dọa chúng tôi sao? Thật là ngây

thơ!"

Bốn nhân viên bán hàng đều

đồng ý.Sắc mặt Hạ Vũ lạnh tanh, mặc kệ

bọn họ, bây giờ Hạ Vũ không

muốn đấu khẩu cùng bọn họ, đợi

nhân viên điều hành cấp cao của

Hoa Đỉnh Plaza đến thì sẽ biết.

Lúc này, một người đàn ông

trung niên đi tới, anh ấy là một

trong những khách hàng đang

mua sắm tại cửa hàng này.

“Các người thật quá đáng!”,

người đàn ông trung niên bước

tới, la mắng mấy nhân viên bán

hàng.

“Thưa anh, sao anh lại ra mặt

cho thằng kiết xác này vậy?”, cô

gái trang điểm đậm nhìn ngườiđàn ông trung niên với vẻ mặt

khó hiểu.

Bởi vì thoạt nhìn người đàn ông

trung niên ăn mặc bảnh bao, xem

ra cũng là người có tiền, thái độ

của cô gái trang điểm đậm nói

chuyện với ông ấy cũng rất khác.

“Câm miệng!”, anh ấy trừng mắt

nhìn cô gái trang điểm đậm.

Sau đó người đàn ông trung niên

quay đầu nhìn Hạ Vũ nói:

"Cậu trai, nghe anh đây khuyên

một câu, bỏ đi, như này đi, bộ

quần áo này tôi mới mua, cậu

cầm tặng cho bạn gái đi, 8000 tệ,tôi mua cho con gái, kiểu dáng

cũng khá được, thế nào? "

Người đàn ông trung niên nói

xong đưa quần áo đã đóng gói

trong tay cho Hạ Vũ.

Hạ Vũ kinh ngạc nhìn về phía

người đàn ông trung niên: "Anh

tại sao lại giúp tôi?"

Thành thật mà nói, hành vi của

người đàn ông trung niên này

khiến Hạ Vũ sửng sốt.

“Bởi vì tôi cũng từng là một người

nghèo, tôi đã bị khinh thường và

chế giễu rất nhiều khi tôi nghèo,

vì vậy sau khi nhìn thấy cách cưxử của họ đối với cậu, tôi cảm

thấy đồng cảm”, người đàn ông

trung tuổi nói.

Hạ Vũ đột nhiên gật đầu.

“Nhận lấy đi”, người đàn ông

trung niên lại đưa quần áo cho

Hạ Vũ.

"Không cần, tôi cũng không định

cứ như vậy mà rời đi, anh yên

tâm, mấy con chó xem thường

người khác này, hôm nay tôi sẽ

giáo huấn một trận", Hạ Vũ cười

nói.“Đâu cần phải làm vậy chứ,

haizz”, người đàn ông trung niên

không khỏi lắc đầu.

Người đàn ông trung niên tuy

rằng không coi thường người

nghèo, nhưng cũng không cho

rằng Hạ Vũ thật sự là chủ tịch chi

nhánh Thanh Dương của tập

đoàn Hoa Đỉnh.

"Anh này, anh thấy đấy, thằng

này căn bản không cảm kích, anh

nói giúp nó chỉ tổ tốn nước bọt

thôi", cô gái trang điểm đậm cười

nói.

"Ầm!"Đúng lúc này, cửa kính của tiệm

bị mở toang ra.

Sau đó, một người đàn ông trung

niên mặc vest xanh lao vào cùng

với hàng chục nhân viên bảo vệ.

"Đây ... đây không phải là quản

lý Lưu sao? Ngọn gió nào đưa

ông đến đây vậy!"

Sau khi nhìn thấy người đàn ông

mặc vest xanh, cô gái trang điểm

đậm vội chào với nụ cười trên

môi.

Người đàn ông mặc vest xanh

này là nhân viên quản lý an ninh

phụ trách trật tự và an toàn côngcộng của Hoa Đỉnh Plaza, và tất

nhiên cô gái trang điểm đậm biết

ông ta.

Đối với cô gái trang điểm đậm,

quản lý an ninh chắc chắn là

nhân vật tầm cỡ, là một người

mà họ không thể đắc tội.

Người đàn ông mặc vest xanh

làm ngơ trước cô gái trang điểm

đậm và trực tiếp đẩy cô ta ra.

Sau đó bước đến trước mặt Hạ

Vũ.

"Chủ tịch Hạ! Tôi là Lưu Dũng,

giám đốc an ninh của công ty!"Người mặc vest xanh vội vàng cúi

chào Hạ Vũ, giọng nói sang sảng,

thái độ càng thêm cung kính.

"Kính chào chủ tịch Hạ!"

Hơn chục nhân viên bảo vệ phía

sau cũng cúi đầu chào, giọng nói

vang vọng khắp cửa hàng.

"Cái gì?"

Cô gái trang điểm đậm và bốn cô

gái nhân viên bán hàng sau khi

nhìn thấy cảnh này, đều trợn tròn

mắt ngạc nhiên, sắc mặt trong

phút chốc trở nên xám xịt.

Người đàn ông trung niên bên

cạnh cũng lộ vẻ kinh ngạc!Ngay cả Vương Tuệ cũng che lấy

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT