Lọc Truyện

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 153: Thân phận

Hạ Vũ chăm chú nhìn lướt qua, ước

chừng có tầm bảy tám chục người,

tên đàn ông xăm trổ bị đánh trước

đó cũng được ngồi trên xe lăn đẩy

đến.

"Toi rồi! Muốn đi cũng không kịp

nữa rồi!"

Trần Húc thả người trên sô pha, vẻ

mặt tuyệt vọng.“Tôi không sợ chết, nhưng… nhưng

tôi không muốn em gái mình bị

những tên khốn này vấy bẩn!”, Trần

Húc tuyệt vọng nói.

Trần Húc biết rất rõ rằng nếu em

gái mình rơi vào tay người này hậu

quả sẽ nghiêm trọng như nào!

Ở bên khác.

Đại ca đầu trọc anh Long, dẫn đầu

bảy tám chục người hùng hổ đi vào

quán bar.

"Chị Hồng, tắt nhạc cho tôi! Bật đèn

lớn lên!"

Anh Long, với vẻ mặt u ám, ra lệnh

cho chị Hồng.Chị Hồng đương nhiên không dám

chống lại, cô ấy trực tiếp kêu người

tắt nhạc trong quán bar, sau đó bật

đèn lên, quán bar vốn dĩ đang tối

mờ bỗng nhiên sáng trưng.

Cùng lúc đó, chị Hồng thầm nói

trong lòng: "Lúc trước khuyên đi

không nghe. Bây giờ anh Long ở

đây rồi, để xem mấy người làm

được gì".

Sau khi tiếng nhạc dừng lại, những

vị khách trong quán đều đồng loạt

nhìn về phía này.

Nhiều khách thấy tiếng nhạc đột

ngột dừng lại, muốn la mắng nhưng

nhìn thấy phía sau có một nhómngười áo đen liền im miệng không

dám nói lời nào.

Những cá nhân nhận ra anh Long

thậm chí còn không dám lỗ mãng.

Cả quán bar rơi vào im lặng đến kỳ

lạ.

“Quán bar đóng cửa, ai không liên

quan thì biến!”, anh Long lớn tiếng

nói. Âm thanh vang vọng khắp

quán.

Những vị khách này làm sao dám

chống lại, tất cả đều ngoan ngoãn

bước ra ngoài.

Về phần anh Long, anh ta trực tiếp

đưa người tới chỗ Hạ Vũ.“Làm sao bây giờ!”, Trần Tiểu Manh

sợ tới mức tái mặt, hiển nhiên bị đối

phương dọa cho chết khiếp rồi.

“Hạ Vũ, hay là cậu đưa em gái tôi

đi, tôi ở đây chặn bọn họ”, Trần

Húc nghiến răng nghiến lợi.

"Cậu chặn bọn họ? Trần Húc, một

mình cậu có thể chặn nhiều người

như vậy sao?", Hạ Vũ nói.

“Đương nhiên là không thể được,

nhưng bây giờ không còn cách nào

khác!”, Trần Húc đứng lên.

“Ngồi đi, không phải tôi nói rồi sao,

tôi sẽ giải quyết”, Hạ Vũ kéo Trần

Húc lại.Trần Húc chỉ có thể thở dài, bởi vì

cậu ấy thực sự không thể đoán ra

được Hạ Vũ làm sao có thể giải

quyết được đám người anh Long

tận bảy tám chục người!

Lúc này, anh Long đã đưa người tới.

"Bao vây chúng lại cho tôi! Hôm nay

đứa nào cũng đừng hòng chạy!",

anh Long ra lệnh.

Đám người này ngay lập tức bao

vây bốn người Hạ Vũ lại.

Cả Trần Húc và Trần Tiểu Manh đều

tái mặt, nhưng Hạ Vũ và Cô Lang

vẫn tỏ ra bình tĩnh.“Anh Long, thằng này đã ra lệnh

đánh gãy chân em!”, tên đàn ông

xăm trổ chỉ vào Hạ Vũ.

Cùng lúc đó, tên đàn ông xăm trổ

mỉm cười nói với Hạ Vũ:

"Thằng nhãi, vừa rồi tao đã nói rồi,

dám đánh tao. Mày nhất định phải

chết. Hôm nay sẽ là ngày tàn của

mày! Khặc khặc!"

“Chưa biết là ngày tàn của ai đâu”,

Hạ Vũ cười lạnh.

Lúc này, Hạ Vũ vẫn đang dựa vào

sô pha, vắt chéo chân, nhìn anh

thoải mái mãn nguyện, không có

chút nào hoảng sợ."Thằng nhãi, mày ngông đấy. Nhìn

thấy chúng tao nhiều như vậy, thế

mà vẫn còn có thể bình tĩnh như

vậy, mày là người ở đâu", anh Long

trầm mặc nhìn Hạ Vũ.

“Anh là anh Long đúng không, tự

giới thiệu, tôi tên là Hạ Vũ, là chủ

tịch chi nhánh Thanh Dương của

tập đoàn Hoa Đỉnh”, Hạ Vũ nhẹ

giọng nói.

Hạ Vũ trực tiếp để lộ ra thân phận.

"Cái gì? Mày nói mày là chủ tịch tập

đoàn Hoa Đỉnh?", anh Long giật

mình.

Trần Húc và Trần Tiểu Manh cũng

tỏ vẻ ngạc nhiên khi nghe điều này.“Anh Long, nhìn bộ dạng thằng nhãi

này đi, làm sao có thể là chủ tịch

tập đoàn Hoa Đỉnh được, nếu nó là

bảo vệ của tập đoàn Hoa Đỉnh thì

em tin!”, tên đàn ông xăm trổ cười

nói.

"Đúng đấy, nếu hắn là chủ tịch Hoa

Đỉnh, em đã là ông trời rồi!"

"Thật là nực cười, thằng này không

tự nhìn lại mình đi mà còn dám giả

danh chủ tịch tập đoàn Hoa Đỉnh".

...

Mấy đứa đàn em phía sau anh Long

cũng cười một trận lớn."Chẳng lẽ cách của cậu ấy là giả

làm chủ tịch tập đoàn Hoa Đỉnh

sao?"

Trần Húc không khỏi lắc đầu. Cậu

ấy từng là bạn thời trung học của

Hạ Vũ, cậu ấy biết thân phận của

Hạ Vũ, làm sao cậu ấy có thể tin Hạ

Vũ là chủ tịch tập đoàn Hoa Đỉnh cơ

chứ?

Anh Long cũng cười nói: "Này, mày

coi tao là đồ ngu à? Mày nghĩ tao sẽ

tin sao?"

Rõ ràng là anh Long cũng không

tin.

Hạ Vũ nhẹ giọng nói:"Thật ra chứng minh rất đơn giản.

Không phải chị Hồng có hệ thống

tình báo ở đây sao? Tôi nghĩ, trong

hệ thống tình báo của chị ấy nhất

định phải có thông tin về chủ tịch

chi nhánh Thanh Dương của tập

đoàn Hoa Đỉnh".

"Anh chỉ cần yêu cầu chị ấy cầm ra

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT