Lọc Truyện

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 155: Mất mạng

Sau khi đọc xong.

"Bộp!"

Tay anh Long không khỏi run lên,

toàn bộ số liệu trong tay rơi xuống

đất.Khi anh Long ngẩng đầu nhìn Hạ

Vũ, trong mắt anh ta lộ rõ vẻ kinh

ngạc.

"Anh Long, anh ... anh bị sao vậy?"

Tên đàn ông xăm trổ ngồi trên xe

lăn trông rất khó hiểu.

Bởi vì tài liệu rơi xuống trước mặt

hắn, hắn vội vàng cúi người nhặt

lên, muốn xem anh Long nhìn thấy

cái gì mà có phản ứng lớn như vậy.

"Cái này, cái này…"

Khi tên đàn ông xăm trổ nhìn thấy

thông tin, hắn cũng kinh hãi trừng

lớn mắt, sắc mặt tái nhợt.

"Trời ạ, cháu trai của Liễu Chí

Trung!"Khi tên đàn ông xăm trổ thấy điều

này, hắn không khỏi cảm thán,

giọng nói của hắn trở nên vô cùng

sắc bén bởi vì kinh hãi.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Tên đàn ông xăm trổ bị kích thích

mạnh bất ngờ ngã ngửa ra sau, ngã

vào xe lăn, sau đó co giật dữ dội.

Trong miệng nôn ra bọt trắng.

Thằng chết tiệt này sợ đến nỗi sắp

tắc tử!

"Anh Hoa! Anh Hoa!"

Mấy anh em sau lưng tên đàn ông

xăm trổ vội vàng tiến lên kéo tay,

lay lay hắn."Chuyện ... chuyện quái gì đang xảy

ra vậy?"

Sau khi nhìn thấy những phản ứng

dữ dội như vậy từ chị Hồng, anh

Long và tên đàn ông xăm trổ, Trần

Húc rất khó hiểu, cậu ấy không thể

tưởng tượng được những gì ba

người anh Long đã nhìn thấy.

Ngay cả Trần Tiểu Manh cũng

không nhịn được nói: "Bọn họ nhìn

thấy cái gì kinh khủng thế, tên kia

còn sợ đến sùi bọt mép kìa".

Hạ Vũ mỉm cười rồi nhìn anh Long.

"Anh Long, giờ anh đã tin rồi chứ".

"Tôi ... Tôi đương nhiên tin rồi! Anh

Hạ, anh có thể gọi tôi là Tiểu Long,anh gọi tôi là anh Long không khác

gì tát vào mặt tôi cả!", anh Long

cười khan. Thái độ của anh ta cũng

trở nên rất tôn trọng.

Đùa chắc, đây không chỉ là chủ tịch

chi nhánh Thanh Dương của tập

đoàn Hoa Đỉnh.

Điều khiến anh Long kiêng kị nhất

chính là thân phận cháu ngoại của

Liễu Chí Trung.

Đây là cháu của người giàu nhất

Tây Nam! Không nói đến thành phố

Thanh Dương, nhìn toàn bộ ba tỉnh

phía Tây Nam, cũng là một cậu ấm

tầm cỡ.

Còn anh Long thì sao? Chỉ đơn giản

là một tên đầu đảng của thành phốThanh Dương bé tí tẹo, thân phận

cùng địa vị này chả là cái đinh gỉ gì

so với thân phận của Hạ Vũ.

Có thể nói, kẻ giàu nhất muốn bóp

chết người đứng đầu một nơi nhỏ

bé như anh Long là việc dễ như trở

bàn tay vậy.

Còn anh ta, dám động đến Hạ Vũ

không?

Tuyệt đối không, cho dù hiện tại có

khả năng giết chết được Hạ Vũ, anh

ta có thể chịu được lão gia nhà họ

Liễu báo thù không? Không thể!

Vì không thể đắc tội, anh ta chỉ có

thể cúi đầu.

"Cái này cái này ……"Khi Trần Húc nhìn thấy anh Long

cúi đầu trước Hạ Vũ, thậm chí còn

gọi Hạ Vũ là anh Hạ, trong lòng cậu

ấy liền dậy sóng.

Trong đầu Trần Húc nảy ra một ý

nghĩ kinh hoàng, chẳng lẽ Hạ Vũ

thực sự là chủ tịch tập đoàn Hoa

Đỉnh ...

"Anh Hạ, chuyện xảy ra hôm nay

hoàn toàn là một sự hiểu lầm, đã

quấy rầy nhã hứng của anh Hạ rồi,

tôi thành thật xin lỗi anh, tôi đây sẽ

dẫn người đi ngay", anh Long liên

tục nói.

Hạ Vũ nhấp một ngụm rượu trên

bàn, sau đó nhẹ giọng nói:"Hiểu lầm? Đây không phải là hiểu

lầm. Nếu không phải có tôi ở đây,

hôm nay người anh em của tôi đã bị

người của anh giết chết rồi, trước

khi rời đi, anh xử lý rõ ràng cho tôi

đi".

“Chuyện này…, không biết anh Hạ

muốn tôi làm như thế nào?”, anh

Long lau mồ hôi lạnh trên trán, có

chút căng thẳng.

Tại thời điểm này, tên đàn ông xăm

trổ bị dọa ngất xỉu đã được mấy

đàn em đánh thức, thở hổn hển,

khuôn mặt của hắn trông tái nhợt.

“Ví dụ, lấy mạng tên đó cho tôi

chẳng hạn!”, Hạ Vũ khoát tay chỉ

vào tên đàn ông xăm trổ."Cái gì?!"

Sau khi nghe thấy lời nói của Hạ Vũ,

tên đàn ông xăm trổ vừa khôi phục

lại thần sắc, lại sợ hãi run lên, sau

đó lại gục xuống, trong miệng lại

sủi bọt.

"Chúng mày, mặc kệ nó, nó đắc tội

với anh Hạ, nó đáng bị thế!"

Anh Long vẫy tay ra hiệu cho mấy

đàn em chuẩn bị ứng cứu.

Rõ ràng, mục đích của anh Long khi

làm việc này chính là tuân theo ý

Hạ Vũ.

Nghe xong, mấy đàn em đều ngoan

ngoãn lui ra ngoài, không ứng cứu

tên đàn ông xăm trổ nữa.Tình hình của tên đàn ông xăm trổ

lần này nghiêm trọng hơn, lại không

có ai ứng cứu. Sau một hồi co giật,

hơi thở của hắn đã tắt hẳn.

Khi anh Long nhìn thấy điều này,

anh ta nói với Hạ Vũ: "Anh Hạ, nó

chết rồi ạ".

Mạng của tên đàn ông xăm trổ

chính là công việc cần xử lý của anh

Long đối với Hạ Vũ.

Hạ Vũ gật đầu, ra hiệu cho anh

Long.

"Tiểu long, ngồi đi".

Hạ Vũ khẽ vẫy tay với anh Long, ra

hiệu cho anh ta đối diện với mình.“Anh Hạ, tôi đứng là được rồi”, anh

Long cười nói.

Hạ Vũ khẽ nhíu mày: "Tôi bảo anh

ngồi thì anh cứ ngồi đi".

“Chuyện này ..., vì anh Hạ đã nói

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT