Lọc Truyện

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 162: Đi tìm Tô Yên

"Tôi tiễn anh Hạ", sếp Tô vội vàng

đi theo, tiễn Hạ Vũ ra khỏi biệt thự.

...

Sau khi Hạ Vũ rời đi khoảng mười

phút.

Tô Yên từ trên lầu bước xuống, mắt

cô ấy đỏ bừng dường như rất khó

chịu.

"Con gái xuống rồi đấy à", sếp Tô

vội vàng tươi cười bước đến.

Tô Yên ngẩng đầu, ánh mắt thù hằn

nhìn sếp Tô.

"Tô Chính Mậu, ông là đồ khốn, sao

ông có thể làm thế với con gái mình

chứ,... ông là đồ súc sinh".Tô Yên cực kì giận dữ, cô ấy đấm

một quyền lên người Tô Chính Mậu.

"Con gái, bố làm thế cũng là vì con

thôi, Hạ Vũ là một người đàn ông

tốt, con gả cho Hạ Vũ sẽ không

thiệt đâu. Hay là con bảo cậu ta

chịu trách nhiệm đi, dù sao thì gạo

cũng nấu thành cơm rồi".

"Tôi không nghe! Tôi không muốn

nhìn thấy ông nữa".

Tô Yên dậm chân, sau đó xoay

người chạy lên lầu.

"Ơ, ... thôi, để con bé bình tĩnh lại

đã", sếp Tô lẩm bẩm nói.Ông ta thấy cho Tô Yên mấy ngày

để cô ấy bình tĩnh lại, chắc chắn cô

ấy sẽ đồng ý thôi.

...

Mà bên kia.

Hạ Vũ về đến nhà đã là mười giờ

tối.

Hạ Vũ nằm trên giường, trong đầu

lặp đi lặp lại hình ảnh dây dưa

không ngớt với Tô Yên, cuối cùng là

cảnh cô ấy khóc đuổi mình ra ngoài.

Nghĩ đến đây anh lập tức trằn trọc,

trong lòng cực kì buồn bực.

Tuy là Tô Yên bảo không cần anh

chịu trách nhiệm nhưng lương tâm

của anh vẫn cắn rứt.Dù thế nào thì Hạ Vũ cũng quyết

định ngày mai sẽ đi tìm Tô Yên.

Cứ thế, Hạ Vũ lòng tràn đầy tâm sự

mơ hồ ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, lúc tan học.

Hạ Vũ đứng ở cửa lớp Tô Yên.

Bạn học trong lớp kéo nhau ra khỏi

phòng.

"Ơ, đây không phải cậu ấm lái

Lamborghini à?"

"Cậu ta đến lớp mình làm gì? Tìm

hoa khôi Tô Yên à?"

"Ừ, có lí đấy, tiếc là hôm nay Tô

Yên không đi học".

...Đám sinh viên ra khỏi phòng học

liếc mắt đã nhận ra Hạ Vũ, bọ họ

nhỏ giọng thì thầm với nhau.

Lúc Hạ Vũ nghe Tô Yên không đi

học thì nhướng mày.

"Bạn này!"

Hạ Vũ bước đến chặn một người lại.

"Có... có chuyện gì à?", cậu bạn bị

chặn đường hơi căng thẳng, vì cậu

ta biết Hạ Vũ là chủ nhân của chiếc

Lamborghini Daniel.

"Làm phiền một chút, hôm nay Tô

Yên không đi học à?", Hạ Vũ cực kì

khách khí hỏi, không chút kiêu

ngạo."Ừ, nghe nói cô ấy xin nghỉ một

tuần", cậu ta trả lời.

"Một tuần?", Hạ Vũ cau mày.

Cùng lúc đó, trong lòng Hạ Vũ có

linh cảm không tốt, chả nhẽ vì

chuyện hôm qua nên Tô Yên không

lên lớp à?

Có phải trong lòng cô ấy có khúc

mắc không?

Cô ấy sẽ không làm chuyện gì dại

dột chứ?

Lúc Hạ Vũ nghĩ đến đây, anh càng

thêm lo lắng.

Cho dù vì lí do gì thì đây cũng là lần

đầu tiên của Tô Yên, nếu vì chuyệnnày mà cô ấy gặp chuyện bất trắc

thì anh sẽ cắn rứt lương tâm.

Hạ Vũ vội vàng gọi cho Tô Yên

nhưng gọi mấy lần vẫn không có ai

nghe máy, anh lập tức gọi cho sếp

Tô.

Sếp Tô nói Tô Yên vẫn ổn, nhưng

tâm trạng của cô ấy không tốt, ông

ta giúp cô ấy xin nghỉ một tuần, Hạ

Vũ cứ yên tâm.

Hạ Vũ muốn đến thăm cô ấy nhưng

sếp Tô nói chờ một hai hôm nữa

tâm trạng của cô ấy ổn định lại đã.

Hạ Vũ ngẫm nghĩ, cũng chỉ đành

thế.Hạ Vũ vừa cúp điện thoại, cửa hàng

Lamborghini 4S lại gọi điện cho Hạ

Vũ nói vì xe của anh bị hỏng quá

nặng, các bộ phận phải thay thế

cũng cần chuyển từ nước ngoài về

bằng đường hàng không, phải mất

một khoảng thời gian, mà chi phí

cũng rất đắt đỏ.

Phải mất mấy tháng mới có thể sửa

xong.

Hạ Vũ nói cứ sửa chiếc xe đó trước,

còn anh sẽ mua một chiếc xe khác,

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT