Lọc Truyện

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 175: Đập nát tiệm

Sau khi cúp điện thoại.“Hừ, giả vờ gọi một cuộc điện thoại

là nghĩ đã lừa được tao à, tao nói

cho mày biết, trong vòng hai tiếng

không thấy một trăm nghìn tệ, tao

sẽ đánh chết mày!”, đội trưởng đội

bảo vệ ngạo mạn nói.

Phu nhân trung niên cũng cười nói:

“Hừ, hai con dế ở đây làm bộ làm

tịch”.

Khoảng mười phút sau.

Hơn chục chiếc xe tải đậu ở lối vào

của KTV Thiên Thịnh, hơn một trăm

người đàn ông mặc vest đen lao ra

khỏi xe.

Bọn họ cầm gậy bóng chày trong

tay, lập tức xông vào trong KTV

Thiên Thịnh, trên đường đi đánh tớitấp, nhân viên bảo vệ đứng canh ở

cửa cũng bị đánh ngã xuống đất.

Trên hành lang tầng bốn của KTV.

“Thằng nhãi, đã mười phút trôi qua

rồi, tao xem mày bình tĩnh được

bao lâu”, đội trưởng đội bảo vệ lạnh

lùng nói.

Lúc này, một nhân viên bảo vệ khác

vội vàng chạy tới.

“Đội trưởng! Xảy ra chuyện lớn rồi!

Một nhóm người cường tráng đột

nhiên xông vào tiệm của chúng ta,

các anh em đều đã bị đánh bị

thương hết rồi, bọn họ có quá nhiều

người, các anh em không ngăn

được nữa rồi!”, bảo vệ vội vàng nói.“Cái gì? Có bao nhiêu người tới?”,

đội trưởng đội bảo vệ vội vàng hỏi.

“Ít cũng phải hơn một trăm người!”,

bảo vệ trả lời.

Đội trưởng đội bảo vệ nghe thấy

con số này, sắc mặt đột nhiên tái

nhợt.

“Hây a! Hây a! Hây a!”

Lúc này, một tràng tiếng hét lớn

vang lên, và sau đó, trên hành lang

tầng bốn xuất hiện một đám đông

cao to lực lưỡng, tất cả đều cầm

gậy bóng chày.

Đội trưởng đội bảo vệ sợ tới mức

vội vàng lui về phía sau, phu nhântrung niên cũng bị dọa cho ngây

người ra.

Dẫn đầu nhóm người này chính là

Trần Húc và anh Long.

“Anh Vũ!”

Trần Húc và anh Long chào Hạ Vũ.

“Chào anh Vũ!”

Đám người dày đặc phía sau cũng

đồng thời cúi đầu chào Hạ Vũ, khí

thế chấn động khắp nơi.

“Chuyện…chuyện này…”

Nhìn thấy cảnh này, đội trưởng đội

an ninh và phu nhân sợ hãi trợn

tròn mắt.

Bọn họ không thể ngờ rằng, Hạ Vũ

thật sự gọi được đám người này tới.“Trần Húc, Tiểu Long, hai anh nhìn

thấy hai người kia không?”, Hạ Vũ

chỉ về hướng đội trưởng đội bảo vệ

và phu nhân trung niên.

“Nhìn thấy rồi”, Trần Húc và anh

Long đều gật đầu.

“Đánh què hai người bọn họ cho tôi.

Ngoài ra, đập nát cái KTV Thiên

Thịnh này đi”, Hạ Vũ nheo mắt nói.

“Chuyện nhỏ!”

Trần Húc và anh Long lập tức đồng

ý.

“Cậu mập, chúng ta tiếp tục uống

rượu”.

Hạ Vũ kéo cậu mập đi tới phòng

bao lúc trước của bọn họ.Còn về phu nhân trung niên và đội

trưởng đội bảo vệ lập tức bị bao vây

và đánh đập.

Bây giờ bọn họ hối hận, bất lực và

tuyệt vọng, nhưng mọi chuyện đều

đã quá muộn bởi vì bọn họ đã chọc

giận Hạ Vũ!

Sau khi trở lại phòng bao, Hạ Vũ

tâm trạng không tốt, tiếp tục uống

rượu với cậu mập, làm ngơ trước

cảnh đánh đập bên ngoài phòng

bao.

Khoảng hai mươi phút sau, một

người đàn ông trung niên bụng phệ

vội vàng chạy vào phòng bao.

“Cậu Hạ, tôi là ông chủ của KTV

Thiên Thịnh, con mụ đàn bà đó đắctội với cậu, thật sự rất xin lỗi”,

người đàn ông bụng phệ liên tục xin

lỗi Hạ Vũ, tỏ ra rất sợ hãi.

Bởi vì trước khi ông ấy đến đã biết

chuyện Hạ Vũ là chủ tịch của Hoa

Đỉnh, là cháu ngoại của Liễu Chí

Trung.

Hạ Vũ lúc này đã uống say.

“Ông… ông chính là ông chủ đúng

không, yên tâm đi, đập cái tiệm

này, tôi sẽ đền tiền cho ông”, Hạ Vũ

nói.

Sau đó, Hạ Vũ lấy ra một tờ mười tệ

vất cho người đàn ông bụng phệ.

“Này, đây là tiền đền cho ông,

chuyện đập tiệm của ông, dùng sốtiền này là đủ, ông không có ý kiến

gì chứ?”

“Không ạ, không ạ!”, ông chủ vội

vàng lắc đầu.

“Được rồi, ra ngoài đi, đừng làm

phiền tôi uống rượu”, Hạ Vũ xua tay

nói.

Hôm sau khi Hạ Vũ tỉnh lại, anh

đang ở trong một phòng khách sạn.

Tối hôm qua Hạ Vũ hoàn toàn say

khướt, được cậu mập đưa tới khách

sạn gần đó để nghỉ ngơi.

Sau khi Hạ Vũ ăn trưa xong ở khách

sạn, buổi chiều mới quay về trường

học.Trong ký túc.

“Anh Vũ, anh quay lại rồi, còn đau

dầu không?”

Hạ Vũ vừa bước vào ký túc, cậu

mập đã ra đón.

“Đỡ hơn nhiều rồi, cậu mập, cám ơn

cậu tối qua đã uống rượu cùng tôi”,

Hạ Vũ cười nói.

Hạ Vũ đã uống say khướt một trận,

hoàn toàn giải tỏa được mọi cảm

xúc.

Mặc dù chuyện của Vương Tuệ vẫn

khiến cho Hạ Vũ khó chịu, nhưng

Hạ Vũ có thể khống chế cảm xúc

của mình.Hạ Vũ tin rằng, khi Vương Tuệ gặp

được một người đàn ông tốt, cô sẽ

quên mình, chỉ cần cô sống tốt, Hạ

Vũ đã mãn nguyện rồi.

“Đúng rồi anh Vũ, buổi chiều em đi

thi đấu bóng rổ, cùng nhau đi đi”,

cậu mập cười nói.

Lúc này Hạ Vũ mới chú ý, cậu mập

mặc đồ bóng rổ.

Cậu mập bình thường thích chơi

bóng rổ, Hạ Vũ còn biết cậu mập

thậm chí còn tham gia đội bóng rổ

của trường.

“Được, tôi sẽ cổ vũ cho cậu”, Hạ Vũ

cười nói.Sau đó, hai người rời khỏi ký túc, đi

về phía sân bóng rổ của trường.

“Anh Vũ, một lúc nữa mới diễn ra

trận đấu, chúng ta chơi trước đi?”,

cậu mập cầm quả bóng nói.

“Cậu đi đi, không phải cậu cũng biết

tôi là tay mơ sao?”, Hạ Vũ cười nói.

“Được, vậy em đi làm nóng người

trước”.

Cậu mập nói xong, liền đi khởi

động, trong khi Hạ Vũ đứng bên

cạnh xem trận đấu.

Khoảng mười phút sau, hai bên thi

đấu đều đã tập trung đủ.Chiều nay là trận đấu nội bộ của đội

bóng rổ trong trường, được chia

thành hai nhóm.

Cậu mập mặc dù ở trong đội của

trường, không phải là quá lợi hại

nhưng cũng không phải là kém, cậu

ấy ở trong đội A hiện đang dẫn

trước đội B.

Trận đấu hôm nay đã thu hút hơn

một trăm sinh viên tới xem.

Tuy nhiên, trận đấu diễn ra được

một nửa, hơn chục thanh niên lạ

mặt mặc quần áo đội bóng chen

vào sân.

Trên áo của hơn chục nam thanh

niên này có dòng chữ Cao đẳng

nghề Thanh Dương.“Đây không phải đội bóng rổ của

trường Cao đẳng kỹ thuật nghề

Thanh Dương sao? Sao bọn họ lại

chạy vào trường chúng ta thế?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT