Chương 820: Zhang, cởi bột càng sớm càng tốt, để tôi có thể rời đi
Có nhiều người theo đuổi cô ấy không nhỉ?
An Mạch nheo mắt lại, ánh mắt trở nên lạnh lùng: “Có ai đang theo đuổi cô ấy không?”
Người bảo vệ lại bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ, anh ta lùi về phía sau một bước trước khi bối rối thốt lên: “Có đủ loại người, từ con của nhà họ Trần cho đến mấy tên khốn đại ca trong trườn. Tóm lại có đủ loại đàn anh và các em trai sẵn sàng theo đuổi cô ấy. Một hoặc hai năm.
đã trôi qua kể từ khi nổ ra chuyện này và tất cả đều đang đoán xem cuối cùng cô ấy sẽ chọn ai”
“Có người đoán ư2”
“Tất nhiên, có những người còn sắp đặt cả trò chơi đánh cược cơ”“
Tốt, rất tốt.
Hắn hoàn toàn không biết những chuyện này, cô gái nhỏ cũng không nói cho hẳn biết.
Nói chuyện với bảo vệ, thời gian trôi qua nhanh chóng, không bao lâu nữa sẽ đợi được đến năm giờ chiều. An Mạch nghe thấy tiếng động, phía trước có rất nhiều cô gái cao lớn đi tới, hắn nhìn thoáng qua cũng không thấy Thịnh Lan nhưng những cô gái đó đã nhìn thấy hản.
Từng người một nhìn về hướng của An Mạch.
Theo ánh mắt của các cô gái, các chàng trai đi phía sau cũng nhìn thấy. Bọn họ nhìn thấy một người đàn ông có tướng mạo phi phàm đang đứng đó, ánh mắt lập tức nhìn về phía nữ thần của mình, sợ rằng có người ở đây sẽ sỉ mê hẳn “An Mạch!” Thịnh Lan không chút do dự, từ phía sau đám người chạy ra ôm An Mạch một cái rồi nói: “Anh tới rồi!
“Không phải nói giữ bí mật sao?”
“Hừ!! Trong lớp có fan của anh, nhanh lên đi”
“Có lẽ bọn họ đều nhìn thấy anh rồi Ngay khi Thịnh Lan nghe thấy điều này, cô ấy gục đầu xuống và cả người như chết điếng: “Ngày.
mốt đến lớp em chắc chắn sẽ rất xui xẻo. Thật khủng khiếp khi bị fan của anh bao vây hay sao?”
An Mạch nghe thấy trong mắt có chút lạnh lẽo, ôm eo cô ấy đi về phía ga tàu điện ngầm Nếu có ai dám nói gì về cô ấy.
Đừng trách hẳn tới treo cổ người đó lên.
Mua quần áo xong cả hai trở về nhà sau khi ăn tối.
An Mạch yêu cầu tất cả các tài khoản phần mềm xã hội của Thịnh Lan, hắn lấy máy tính xách †ay của cô ấy và ngồi trên ghế sofa chờ tin tức.
Nếu hẳn được nhìn thấy hôm nay thì chắc chẩn mọi người sẽ truyền tai nhau một cách nhanh chóng.
Chờ đến gần bảy tám giờ.
Facebook của Thịnh Lan thực sự bùng nổ.
Nhiều tin nhản riêng tư đồn dập tới cùng một lúc.
‘Sau khi trả lời từng người một, hẳn tải lên phần mềm của riêng mình và để lại tin nhắn cho từng người, sau đó bôi đen chụp ảnh màn hình, ẩn ảnh hồ sơ và ID của mình rồi đăng lên Facebook. Không chỉ Thịnh Lan mà cả Facebook của hãn cũng bùng nổ.
Đối với điều này An Mạch chỉ đăng một câu: “Sự tình thế nào chỉ cần tôi hiểu rõ. Tôi càng sớm tách được khỏi người hâm mộ, thì có thể càng sớm rời đi”
Sau đó hắn đã được lên mục hot search. Nhìn thấy tên mình đứng đầu danh sách, An Mạch giật giật khóe miệng, có chút không nói nên lời. Hiện tại người ta rất thích xào nấu cái gì cũng có, hẳn đang đứng hàng thứ 18 cũng có thể xếp hạng hạng đầu tiên trong mục hot search. quá thực là Cao siêu.
“Cậu chủ, hình như họ nói anh ghê lắm, nói anh không tôn trọng fan hay sao đó” Thịnh Lan cầm lấy máy tính xách tay, nhìn tin nhắn trên màn.
hình rồi nói Vài lời nói xấu xa khiến cô ấy không có tâm trạng tốt.
Chửi bới chửi bới một cách nhàm chán.
“Anh cần người hâm mộ ư? Họ có thể ảnh hưởng đến việc buôn bán của tập đoàn Hoàng Hải không?”
“Này cũng có lý” Thịnh Lan ngáp một cái, dựa vào trên vai hãn, uế oải nói: “Hiện tại cho dù không làm nữa thì cũng không cần bọn họ nuôi..”
Từ này là gì?
An Mạch có chút bất lực nhìn người đang áp dài bên cạnh hẳn, hắn đưa tay xoa trán cô ấy: “Vậy em đừng lo lắng về bọn họ nữa.”
“Đột nhiên em thấy rất may mắn khi người em thích là An Mạch, không phải là Quan Thịnh “