"Một chút nữa bài báo liên quan đến cậu sẽ biến mất." Trương Định cầm ipad trên tay lướt lướt bảng tin đang tràn ngập hình ảnh của Bạch Tử Hàn và Lâm Tuyết Ý.
Bạch Tử Hàn vừa kết thúc một cảnh quay, hiện tại đang ngồi nghỉ một chút để tiếp tục quay cảnh tiếp theo.
Mắt anh hơi nheo lại, trong mắt là tràn ngập sự băng giá.
Khi nhìn thấy Lâm Tuyết Ý trong lòng anh đã có dự cảm chẳng lành rồi, chỉ là muốn xem cô ta định dở trò gì, không ngờ cũng chỉ được đến đấy mà thôi, cô ta tưởng làm vậy thì sẽ chia rẽ được bọn họ sao.
Lúc nào cô ta cũng cho mình là kẻ thông minh nhưng thực chất lại là kẻ ngu dốt và không biết điều.
"Đừng xóa, cứ để vậy đi." Từ lúc tin tức này được tung lên đã vài tiếng đồng hồ rồi, với sức ảnh hưởng của anh thì nhất định tin tức này cũng đã lan truyền ra quốc tế, Phương Linh nhất định sẽ đọc được, anh muốn biết khi cô đọc được sẽ như thế nào.
Nếu cô thật sự yêu anh thì sẽ lập tức gọi điện cho anh.
Trương Định nghi hoặc quay sang nhìn Bạch Tử Hàn, tin tức này dù đối với Bạch Tử Hàn cũng chẳng hề gây tác động tiêu cực gì nhưng với một nghệ sĩ mang danh "Nói không với scandal " như Bạch Tử Hàn thì vẫn nên xóa đi thì hơn.
Nhưng tại sao Bạch Tử Hàn lại không muốn xóa?
"Tử Hàn, đừng nói với tôi là cậu mới đá con bé ở bên Việt Nam để quen quen cô gái này đấy chứ?" Trương Định đột nhiên hỏi một câu.
Bạch Tử Hàn quay sang nhìn Trương Định vẻ mặt kiểu anh nghĩ tôi là người như thế à?
"Tôi hiểu rõ con người cậu như thế nào mà, sao có thể bắt cá hai tay được.
Nhưng mà cái cô Lâm Tuyết Ý này cũng được đó, so với cô gái bên Việt Nam kia thì tốt hơn nhiều.
Lâm Tuyết Ý giàu có, lại còn lại còn giỏi giang, xinh đẹp đứng với cậu là quá hợp rồi." Trương Định xoa xoa cằm mà nói.
Anh ta cũng đã tìm hiểu qua Lâm Tuyết Ý, thật sự cũng rất xứng với Bạch Tử Hàn, dù cô ta không làm trong showbiz nhưng sự tài giỏi và giàu có thì cũng không thua kém mấy người trong showbiz là bao thậm chí là còn hơn thế.
Còn cái cô Phương Linh kia anh ta nhìn thế nào cũng thấy không hợp với Bạch Tử Hàn, luận về nhan sắc thì Phương Linh đúng là có phần hơn, còn lại từ gia thế đến mọi mặt đều không bằng Lâm Tuyết Ý.
Bạch Tử Hàn nghe lời này của Trương Định vẻ mặt vẫn không hề có biểu hiện gì, nhưng ánh mắt nhìn anh ta đã thêm vài phần cảnh cáo.
"Tôi nói thật, từ lúc nhìn thấy Phương Linh tôi đã có linh cảm cô ta chính là khắc tinh của cuộc đời cậu.
Tôi khuyên cậu chỉ nên yêu chơi bời thôi, không nên....." Trương Định còn chưa nói xong thì một chai nước khoáng đã rơi mạnh vào ngực anh ta, khiến anh ta đau tới mức phải đưa tay lên ôm ngực, vẻ mặt nhăn nhó đau đớn, mà người gây ra chuyện đó chính là Bạch Tử Hàn.
"Nếu anh còn dám nói gì không tốt về cô ấy tôi nhất định sẽ băm anh thành trăm mảnh rồi vất cho chó ăn." Bạch Tử Hàn lạnh lùng nói một câu rồi đi đến chỗ đạo diễn chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.
Trương Định tức đến mức muốn chửi thề, không muốn anh ta nói thì có thể nhắc nhở một câu, đâu cần phải mạnh tay như vậy chứ.
*****
Bạch Tử Hàn đợi đến tối nhưng vẫn không hề nhận được cuộc điện thoại nào.
Mỗi lần quay xong một cảnh anh là cầm điện thoại mở lên xem, làm như vậy không biết bao nhiêu lần nhưng cuộc gọi mà anh mong muốn vẫn không hề xuất hiện.
Anh vô cùng buồn bực, ném mạnh điện thoại lên ghế.
Phương Linh ở bên này tâm trạng cũng đang rất nặng nề, cả ngày hôm nay cô như người mất hồn vậy.
Cô thậm chí còn không dám mở điện thoại vì chỉ cần lên mạng thì liền đọc được những tin tức của anh và Lâm Tuyết Ý.
Mà anh một cuộc gọi cũng không có, đã gần một ngày anh không gọi điện cho cô rồi, nếu bận rộn thì có thể nhắn tin mà.
Người ta thường nói im lặng có nghĩa là thừa nhận, anh không gọi điện cũng không nhắn tin có phải là đang gián tiếp thừa nhận không?
Lâm Tuyết Ý có thể đến bên anh bất cứ lúc nào, còn cô thì không thể.
Phải chăng vì thế mà anh đã rung động với cô ấy, rồi chợt nhận ra người anh ấy yêu thực sự là Lâm Tuyết Ý chứ không phải cô.
Càng nghĩ cô càng cảm thấy tim mình đau đớn, trống rỗng vô cùng, nhưng vẫn kiên quyết không gọi điện cho anh.
Bạch Tử Hàn trở về khách sạn, chẳng thèm thay đồ mà ngồi trên sofa nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
Cuối cùng quyết định, cô không gọi thì anh gọi.
Phương Linh đang nằm úp sấp trên giường, trong đầu không biết đã mường tượng biết bao nhiêu cảnh thân mật giữa Bạch Tử Hàn và Lâm Tuyết Ý, đây chính là tự dày vò bản thân mình.
Khi nghe thấy chuông điện thoại, nhìn người gọi đến là Bạch Tử Hàn, người mà cô mong ngóng suốt cả ngày hôm nay.
Mới chỉ nhìn thấy cuộc gọi của anh trong lòng cô chợt dâng lên cảm giác tủi thân vô cùng, tại sao bây giờ mới chịu gọi cho cô.
Để chuông kêu một hồi cô mới bắt máy.
"Em đang làm gì?" Giọng Bạch Tử Hàn từ bên kia truyền đến.
"Em...đang xem tivi."Cô còn lâu mới nói là bản thân đang buồn phiền vì chuyện của anh và Lâm Tuyết Ý.
"Anh với Lâm Tuyết Ý...." Bạch Tử Hàn còn chưa nói hết Phương Linh đã vội ngắt lời anh.
"Em hiểu mà, anh...không cần phải giải thích gì đâu."
"Em hiểu cái gì?" Mi tâm anh nhíu chặt lại, anh còn chưa nói hết thì cô hiểu cái gì chứ.
"Em...em thấy hai người cũng đẹp đôi lắm, em nhìn ra được cô ấy thật sự rất yêu anh...thực sự rất đẹp đôi." Nói đến cuối cùng giọng cô nhỏ dần rồi tắt hẳn, đây rõ ràng không phải là lời cô muốn nói, nhưng mồm luôn nhanh hơn não, lời đã nói ra rồi không thể rút lại được nữa.
"Em thật sự nghĩ như vậy?" Bạch Tử Hàn nắm chặt điện thoại trong tay như muốn bóp nó vỡ vụn, gân tay cũng nổi lên một cách rõ ràng.
Cả ngày hôm nay cô không hề gọi điện cho anh để hỏi chuyện, nếu là cô gái khác thì đã sớm gọi điện chất vấn rồi, vậy mà cô một cuộc gọi cũng không có.
Anh cũng không hề trách cô, mà chủ động gọi trước để giải thích với cô, vậy mà cô thì sao? Cô nói anh với Lâm Tuyết Ý đẹp đôi, đây là lời mà một người bạn gái nên nói với bạn trai của mình sao.
Từ hôm qua tới giờ tâm trạng của anh vẫn luôn không tốt, một lời này của cô chính là ngòi kích khiến anh bùng nổ.
"Trên mạng...mọi người đều nói như vậy?" Phương Linh không nhìn thấy vẻ mặt anh lúc này có bao nhiêu thâm trầm, lạnh lẽo.
"Em cũng nghĩ như vậy?" Bạch Tử Hàn nghiến răng mà hỏi lại, anh thật sự đang rất kìm nén.
"Vâng" Phương Linh yếu ớt trả lời, giọng nói nhỏ như muỗi kêu nhưng đủ để Bạch Tử Hàn có thể nghe rõ.
"Tốt, tốt lắm.
Hiện tại tôi liền đến tìm Lâm Tuyết Ý để xem có bao nhiêu đẹp đôi." Bạch Tử Hàn cười lạnh một tiếng, giọng nói trầm lạnh mà đầy tàn nhẫn như một nhát dao cứa thẳng vào tim Phương Linh.
Điện thoại đã cúp từ lâu nhưng Phương Linh vẫn giữ động tác để điện thoại trên tai.
Anh sẽ đi tìm Lâm Tuyết Ý sao?