Lọc Truyện

Phó Đình Viễn - Du Ân - Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 886

Anh rũ mắt nhìn về phía Du Ân trong lòng, giọng điệu lưu luyến: “Đời này tôi không cần người phụ nữ nào khác nữa, nếu cô ấy không chịu hồi tâm chuyển ý, tôi vẫn sẽ chờ, chờ cô ấy trở lại, tôi sẽ trân trọng tình yêu này.”

Ông cụ Đổng cười đáp lời anh: “Đúng vậy, nếu đã làm lành, vậy thì nên biết quý trọng.”

Phó Đình Viễn không nói gì nữa, lạnh lùng chào tạm biệt: “Không quấy rầy ông nữa, chúng tôi đi trước đây.”

Nói xong thì anh ôm Du Ân rời đi.

Tầm mắt ông cụ Đổng rơi vào trên người Du Ân, nét mặt nhiều hơn vài phần đăm chiêu.

Sau khi rời khỏi phòng bệnh của ông cụ Đổng, Du Ân cảm thấy có hơi khó hiểu, hỏi Phó Đình Viễn: “Tại sao vừa nãy đột nhiên anh lại nói như vậy với ông cụ Đổng?”

Du Ân thừa nhận, mấy lời nói vừa rồi của anh nghe rất thâm tình, cũng thành công khiến cô rung động, nhưng nói những lời đó trước mặt ông cụ Đổng hình như có hơi không thích hợp thì phải?

Giữa ông cụ Đổng và bọn họ, thực ra cũng không có quá nhiều tình cảm, chỉ có thể xem như bèo nước gặp nhau một lần rồi thôi.

Sau khi cuộc mua bán trao đổi đất này kết thúc, giữa họ sẽ không có bất kỳ liên quan gì.

Phó Đình Viễn ngừng bước chân, nhìn cô nhấn mạnh: “Không phải tự nhiên anh nói vậy.”

Du Ân nhìn anh với vẻ kinh ngạc, anh lại nói: “Cảm thấy thế nào thì nói thế nấy thôi.”

“Có điều, đúng là anh cố tình nói cho ông ta biết tình cảm anh dành cho em.” Phó Đình Viễn nói xong câu đó, đôi mắt anh hơi nheo lại.

Du Ân đã nhận ra có gì đó không đúng: “Tại sao?”

Phó Đình Viễn mím môi nói: “Anh nghi ngờ ông cụ Đổng đó đồng lõa với hai ba con họ.”

Du Ân khiếp sợ đến ngất rồi.

Không phải ông cụ Đổng đó cũng là người bị hại sao? Bản thân ông ta cũng là nạn nhân vì tức quá phải vào viện nằm mà không phải sao?

Cô vội túm chặt vạt áo Phó Đình Viễn, mở miệng hỏi: “Bọn họ… Tại sao lại làm như vậy?”

“Tất nhiên là vì lợi ích.” Phó Đình Viễn nắm chặt tay cô, muốn dành cho cô sự an ủi: “Có đôi khi, lòng tham của con người vượt xa trí tưởng tượng của chúng ta rất nhiều đấy.”

“Có điều, nó cũng chỉ là hoài nghi của anh mà thôi, chứ không có bằng chứng nào chứng minh điều đó là thật cả.” Phó Đình Viễn cũng không muốn cô phải nghĩ ngợi quá nhiều: “Đi thôi, chúng ta về khách sạn trước.”

Chu Mi bắt xe về, để xe lại cho bọn họ.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT