Ba giờ chiều, bốn người cùng phòng ký túc đúng giờ tụ họp tại phòng hội nghị của khu học viện.
Nội dung của buổi họp lớp lần này tương đối nhiều, chuyện đầu tiên cần làm chính là chọn lựa ban cán sự lớp, sau khi trợ lý của chủ nhiệm lớp viết lên bảng đen tên của vài người tranh cử ban cán sự lớp, liền phát cho tất cả các học sinh mỗi người một tờ giấy, bảo các bạn học sinh đem tên của vị ứng cử viên ban cán sự lớp ở trong lòng bản thân mình đều điền hết vào đó.
Trong phòng ký túc của Lâm Hạ chỉ có Tưởng Duệ tham gia tranh cử ban cán sự lớp, cô ấy tranh cử chức bí thư đoàn.
Tưởng Duệ tính tình hoạt bát vui tươi, mới đến vài ngày đã làm quen với phần lớn các bạn nữ sinh rồi, lại cộng thêm vẻ ngoài của cô ấy xinh xắn, ở trong mắt của các nam sinh cũng rất được ưa thích. Cho nên cả lớp có 60 người, cô ấy đã nhận được 53 phiếu rồi, là người ứng cử tốt nhất của chức bí thư đoàn.
Lớp trưởng là một chàng nam sinh tên là Nhạc Vân Cường, sau cùng còn chọn thêm uỷ viên học tập, uỷ viên phong trào, uỷ viên tâm lý, lớp phó v.v…. còn rất nhiều vị trí ban cán sự lớp cần bầu.
Chuyện thứ hai là liên quan đến vấn đề huấn luyện quân sự.
Trường học muốn huấn luyện quân sự một tháng, tuần đầu tiên ở trường học, ba tuần sau sẽ đến một căn cứ ở vùng ngoại ô.
Nghe thấy lời này, Âu Dương Tuyết hai mắt ngấn lệ, xém chút nữa khóc oà lên, buổi huấn luyện quân sự trong một tháng, đại biểu cô ấy phải đứng dưới ánh mặt trời phơi nắng 30 ngày, đại biểu cô ấy cần phải thoa kem chống nắng tận 1 tháng trời, đại biểu………
Lâm Hạ thấy cô ấy u oán mà nhìn chăm chăm lấy chủ nhiệm lớp, cạn lời nói: “ Âu Dương Tuyết, lúc cậu mới bắt đầu điền bản nguyện vọng lẽ nào không có lên mạng tìm hiểu một số việc liên quan đến huấn luyện quân sự trường học sao?”
“ Không có, ba mẹ tớ nói hy vọng sau này tớ sẽ đi làm bác sĩ, cho nên bảo tớ ghi danh vào trường đại học y khoa trong tỉnh của chúng tớ, tớ cũng rất thích cái nghề bác sĩ này, nhưng tớ lại không muốn trường học của tớ cách nhà quá gần, cho nên tùy tiện chọn một trường học cách nhà thật xa. Nếu tớ biết nơi này cần phải huấn luyện quân sự lâu đến thế, có đánh chế tớ cũng không thèm đến!”
Lâm Hạ: “ ….. ”
Tưởng Duệ điềm nhiên mà liếc cô ấy một cái, nói: “ Cuộc sống của cậu thật đúng là tuỳ tiện. ”
Âu Dương Tuyết liếc ngược lại cô ấy một cái, hỏi: “ Các cậu sao lại không an ủi tớ thế?”
Lăng Nguyệt Nguyệt nghịch mái tóc dài, hỏi ngược lại: “ Bọn tớ cũng cần phải huấn luyện quân sự giống như cậu, tại sao lại phải an ủi cậu chứ?”
Âu Dương Tuyết: “ …….. ”
Trong phòng ký túc không có máy lạnh, chỉ có một cái quạt trần ngày đêm sáng tối đều chuyển động, nhiệt độ ở nơi này lại rất cao, cho nên trừ Lâm Hạ ra ba người kia đều đến siêu thị mua một cái quạt điện nhỏ từ sáng đến tối ôm khư khư lấy nó.
Vị trí giường nằm của Lâm Hạ là ở trong cùng, cách cái quạt điện kia tương đối xa, buổi tối đi ngủ toàn thân đều là mồ hôi, nóng đến nỗi ngủ không được. Chính vì thế, cô suy nghĩ hết lần này đến lần khác, quyết định cũng mua một cái quạt điện nhỏ.
Đồ đạc trong siêu thị của trường học trước giờ đều tương đối mắc hơn bên ngoài trường, cho nên vì để tiết kiệm thêm ít tiền, một mình cô đi ra ngoài trường học mua.
Buổi họp lớp diễn ra tầm khoảng ba tiếng đồng hồ, sau khi ăn cơm tối xong sắc trời liền có chút tối rồi. Nhưng những đứa trẻ lớn lên nơi nông thôn thường sẽ to gan những người khác, cho nên lúc cô ra khỏi cổng trường cho dù cảm giác được có một chút gì đó khác thường, nhưng cũng không có nghĩ quá kỹ.
Siêu thị gần trường học nhất cần phải đi qua một con hẻm tối mịt, lúc trước mỗi khi đến đây, cô đều cảm thấy không có gì đặc biệt, nhưng hôm nay, cô lại cảm thấy có chút rợn người.
Đang do dự có muốn đi vào đó hay không, một tràng tiếng bước chân vang lên ở phía sau lưng cô, trong lòng Lâm Hạ kinh sợ, nhỏ bé mà xoay người lại, chợt trong lúc còn đang mù mờ nhìn thấy ai đi đến cô đã bị người khác dùng một miếng khăn tay bịt miệng lại, tiếp đến là cô chìm vào trong bóng tối.
……………
Lâm Chính Long là một vị doanh nhân xuất sắc nhất của Trung Quốc, ông ấy sinh ra tại nông thôn, lúc tốt nghiệp cấp ba đã thi đỗ vào trường đại học Colombia, đồng thời nhận được học bổng toàn phần. Sau khi tốt nghiệp đại học ông ấy định cư tại phố Wall ( New York, Mỹ), dần dần trở thành một ngôi sao Trung Quốc sáng chói tại phố Wall này. Nhưng từ một người chỉ có hai bàn tay trắng có thể tiến bước trở thành vị thương nhân có tiếng khắp thế giới, xuất thân của họ sẽ không thể nào trong sạch được, Lâm Chính Long cũng không ngoại lệ.
Trong những năm đầu vì muốn giành được một hạng mục, mà ông ấy đã dùng thủ đoạn chèn ép đối thủ của mình xuống để ông ấy được trở thành người chấp hành của hạng mục này, nhưng bởi vì thế nên ông ấy đã hại đối thủ cạnh tranh của mình nhà tan cửa nát. Chuyện này khiến trái tim của ông vẫn luôn mang cảm giác áy náy, tình cảnh ở phố Wall càng khiến cho ông ta ngày đêm gặp ác mộng không bao giờ dứt, cho nên Lâm Chính Long bèn đem sự nghiệp chuyển giao về trong nước, sản nghiệp trước mắt của ông ấy chủ yếu ở nằm tại thành phố A.
Lần này, tổ chức sát thủ nhận được một nhiệm vụ ám sát Lâm Chính Long.
Nhưng bên cạnh Lâm Chính Long có rất nhiều vệ sĩ, ai nấy đều là người tài giỏi, tổ chức sát thủ không dễ tiếp cận ám sát. Bởi vì người chủ thuê nói, chỉ cần bọn họ có thể giết được Lâm Chính Long, hắn sẽ trả nửa tỷ đô la tiền hoa hồng. Cho nên vì muốn không có chút sơ hở sai sót, Liệt Diễm đã phái ra rất nhiều những tay lão luyện tham gia vào nhiệm vụ này.
Vào lúc bọn họ đang nhanh chóng đi đến khách sạn mà người chủ thuê đã đặt cho bọn họ, Liệt Diễm chợt nhận được một thông tin, nội bộ tổ chức của bọn họ xuất hiện nội gián, đồng thời lính đặc chủng Trung Quốc đã cải trang ẩn nấp ở xung quanh bọn họ rồi. Bọn họ vốn muốn rút lui, nhưng chợt nghĩ lại, nếu như rút lui cũng chỉ có một con đường chết, thế chi bằng liều một phen vậy.
Nhưng nếu như liều một phen, thì cần phải có một người tư bản liều cùng với bọn họ, mà Lâm Hạ lại chính là người tư bản này!